Minh Huyên chọc chọc  m.ô.n.g  bé, nhẹ giọng : "Trông mặt mà bắt hình dong là chuyện   ."
"Cô , cô   với  khác, cô... Không nhiều chuyện!" Dận  vội vàng giải thích .
Minh Huyên  : "    nhiều chuyện, cũng   vị cách cách Mông Cổ   bệnh gì?"
"Lại đang la hét gì ? Lần  là vì cái gì?" Thái hoàng thái hậu đỡ trán, vẻ mặt bất đắc dĩ .
Tô Ma Lạt Cô rót  sữa  nấu xong  trong chén , nhẹ nhàng dùng muỗi khuấy đều,  thổi  : "Liễu ma ma đang xoa bụng cho Na Bố Kỳ cách cách!"
"Vậy thì lấp kín miệng , suốt ngày gào  thảm thiết, ầm ĩ đến mức khiến  khác  thể sống yên ,  dáng vẻ của những phi tần đó ,  nào  nấy đều hận  thể thăm dò đầu đuôi ngọn ngành trong cung chúng , tất cả đều  xem trò  của Khoa Nhĩ Thấm chúng !" Thái hoàng thái hậu  mất kiên nhẫn .
Lúc đầu bà cũng cảm thấy đau lòng, dù  việc giảm cân trong  thời gian ngắn thực sự  khổ, nhưng những ngày  đó, bà quả thực  còn kiên nhẫn nữa.
Chẳng  chỉ là giảm béo thôi , chẳng  chỉ ăn ít hơn một chút thôi ? Có   cho ăn . Các phi tần trong cung ăn ít hơn như thế   ở khắp nơi,   thấy   gào thét lên?
Vân Mộng Hạ Vũ
Suốt ngày gào gào gào, gào đến mức đêm đến bà  thể ngủ , tóc cũng bạc hơn  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-57.html.]
Tô Ma Lạt Cô gật đầu, chủ tử của bà  chỉ  thái hoàng thái hậu nên cũng  khuyên bảo nhiều, lập tức   ngoài  một câu, tiếng hét bên ngoài quả nhiên nhỏ hơn  nhiều.
"Hãy gửi thư cho Tháp Truyền, hỏi  xem còn  nữ nhi nào  thể dùng  nữa , đưa đến đây một  nữa, nếu    thích hợp thì  xem các bộ tộc khác." Âm thanh   biến mất, nhưng thái hoàng thái hậu vẫn cảm thấy bên tai vẫn đang ù ù,  mở miệng .
Bà  chuẩn  bằng cả hai tay, trong cung nhất định   một phi tần Mông Cổ! Lần  cho dù hoàng thượng tức giận, bà cũng sẽ  lùi bước.
Tô Ma Lạt Cô  phía  thái hoàng thái hậu giúp bà  xoa đầu: "Na Bố Kỳ cách cách tiến cung là chuyện hoàng thượng  đồng ý từ mấy năm , bây giờ  đổi , phía bên hoàng thượng... Phải ăn  như thế nào đây?"
Thái hoàng thái hậu nhíu mày , một lúc lâu  mới thở dài : "Lúc còn nhỏ  trắng trẻo nõn nà vô cùng đáng yêu,  thời gian vẫn còn ở trong cung , hoàng thượng cũng  thích. Lúc đó  mới nảy sinh ý định, cảm thấy   chừng sẽ thành công,  bây giờ trưởng thành   dáng vẻ ?"
"Căn cơ của Na Bố Kỳ cách cách  , phần da  quần áo che kín vẫn trắng nõn, chỉ cần bảo dưỡng  thì vẫn là một mỹ nhân." Tô Ma Lạt Cô khuyên giải an ủi .
Thái hoàng thái hậu lắc đầu,  hiệu cho bà   cần xoa bóp nữa. Tô Ma Lạt Cô  lớn tuổi , sức lực bàn tay  còn  chừng mực thoải mái giống như  nữa, nhưng    quen với  khác, vì thế bảo bà   xuống nghỉ ngơi.
"Các mỹ nhân trong hoàng cung  còn ít ? Không  những  khác, ngay cả Hách Xá Lý thị, mặc dù  trang điểm nhưng cũng sở hữu dáng  uyển chuyển thướt tha, làn da trắng nõn, cũng là một  nhất mỹ nhân. Đẹp đến mức đó Huyền Diệp cũng  thể nhẫn nhịn , xét về phương diện tâm cơ, vị hoàng thượng  của chúng ? Ngay cả  cũng  thể sánh , nó  sớm  còn là Tam a ca cần   che chở nữa ." Thái hoàng thái hậu uống  sữa do Tô Ma Lạt Cô đưa đến, khẽ thở dài.
Tô Ma Lạt Cô   gì, hoàng thượng hiếu thuận cung kính với thái hoàng thái hậu, nhưng đây là kết quả của việc thái hoàng thái hậu nhượng bộ, chủ tử  chừng  tuổi , bà  cũng   để bà và hoàng thượng bất hoà.