"Hoàng thượng chi phí ăn mặc đều tăng cường cho thái tử ." Lúc đầu Minh Huyên vẫn hiểu rõ lắm, chỉ cảm thấy bản thơm lây. khi thấy Minh Huyên tùy tiện đưa cho cung nhân của một viên đông châu cực lớn, nàng mới cảm thấy gì đó đúng lắm, khi ngóng tin tức, lúc mới hiểu rõ căn nguyên.
Đãi ngộ của thái tử thậm chí còn hơn cả hoàng thượng, mà bản nàng sinh hoạt chung với thái tử, cũng đồng nghĩa với việc đãi ngộ của còn hơn cả hoàng thượng?
Chuyện , nàng sống nữa ?
Hoàng gia nào ? Chính xác mà , Ái Tân Giác La ? Chẳng lẽ bọn họ đều là lòng hẹp hòi?
Minh Huyên hít một thật sâu, cảm thấy chính đang lởn vởn giữa bờ vực của sự sống và cái chết, vì thế nhanh chóng lôi kéo Dận dạy dỗ một phen.
Tiểu Dận đáng yêu, nhưng khi bởi vì đãi ngộ của còn hơn cả Khang Hy, triều đình đều đang chỉ trích Khang Ky quy củ, bé lập tức chạy tìm Khang Hy, bé bảo vệ hoàng a mã!
"Hoàng a mã... Là hoàng đế Đại Thanh, là lớn nhất thiên hạ! Lúc Bảo Thành... Không , bây giờ , thể... Sánh cùng với hoàng a mã? Thậm chí còn hơn hoàng a mã?" Dậm ôm eo Khang Hy, cảm động .
Khang Hy chớp chớp mắt, duỗi tay ôm lấy nhi tử, : "Bảo Thành sống thoải mái, trong lòng hoàng a mã càng thoải mái hơn nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-59.html.]
"Không cần! Hoàng a mã... Phải ... Phải nhất, hơn... So với bất cứ nào, thậm chí còn hơn Bảo Thành!" Dận vội vàng đầu : "Hoàng a mã đau lòng cho Bảo Thành, Bảo Thành cũng đau lòng hoàng a mã, hoàng a mã sống , Bảo Thành mới thể sống !"
Tình cảm trong những lời của nhi tử khiến trái tim Khang Hy chấn động thôi, từng nào bày tỏ tình cảm của một cách thẳng thắn như , hơn nữa trong mắt nhi tử càng thể thấy một chút dối trá nào, ánh mắt trong sáng chứa đầy sự quan tâm, Khang Hy khỏi lệ nóng quanh tròng!
Dận thấy hoàng a mã rơi lệ, lập tức duỗi tay giúp lau nước mắt, : "Di mẫu , một nước thể hai vua, Bảo Thành con cái, thể càng... Càng... Càng hưởng thụ hơn cả hoàng a mã, đời ... Đạo lý nào như cả, sẽ phê bình... Phê bình quy củ. Hoàng a mã yêu quý Bảo Thành, đương nhiên Bảo Thành ... Càng thêm... Kính trọng hoàng a mã, thể để bất cứ kẻ nào cơ hội... Công công hoàng a mã, bảo vệ hoàng a mã!"
"Không công công, mà là tấn công tiêu diệt đúng ?" Khang Hy vuốt ve b.í.m tóc nhỏ mềm mại của nhi tử, dịu dàng .
Chuyện tiêu diệt Tam phiên, bởi vì thế lưu mưu phản Tam phiên càng lúc càng lớn, nên ý kiến với , lúc cuộc sống của cũng mấy dễ dàng, nhưng nhi tử, Khang Hy chỉ cảm thấy bản nhất định thành công, thành công hơn so với bất cứ vị hoàng đế nào khác, tuyệt đối sẽ để bất cứ cục diện rối rắm nào cho Bảo Thành!
Về chuyện để đãi ngộ của thái tử ngang với , cũng ai khuyên nhủ, nhưng thấy tiểu tử ngày một trưởng thành, lớn lên thông minh hiểu chuyện như bây giờ, nỡ khắt khe với nhi tử?
Vân Mộng Hạ Vũ
Dận suy nghĩ một chút, gật gật đầu : "Tấn công tiêu diệt, Bảo Thành nhớ nhầm! Tóm ... Bảo Thành nhất định bảo vệ hoàng a mã!"
"Được, hoàng a mã để Bảo Thành bảo vệ!" Khang Hy ánh mắt nghiêm túc của nhi tử, cuối cùng cũng gật đầu.
Hắn thể cảm nhận tình yêu chân thành của nhi tử, ở đây cũng sẽ để thái tử chịu ấm ức, nhưng ngoài mặt vẫn dặn dò một phen, để tranh nhi tử đối mặt với những lời đồn vớ vẩn, Khang Hy bằng lòng.