Hắn   thấy dáng vẻ thảm hại như  của thái tử bao giờ ? Đầu tóc đầy bụi và  cả cỏ khô, khuôn mặt vốn trắng trẻo  bẩn đến mức    màu da ban đầu. Mắt  đỏ rực, bờ môi khô nứt...   há miệng nhưng một lúc  mới : "Đường đường là thái tử, vì   mang cái bộ dạng ? Không sợ  khác  nhạo ?"
Dận    thấy lời quở trách, liền     sai, nước mắt chảy xuống, nơi nước mắt chảy qua lộ  làn da trắng sáng. Cậu mở miệng mấy  cũng   lên lời.
"Nhi thần bái kiến hoàng a mã." Dận Chỉ dập đầu   chuyện nhưng  phát hiện  giọng  của  khàn khàn mãi  thốt lên lời.
"Bảo Thành, tiểu Tam,  gần đây để trẫm  xem." Khang Hy  hai hài tử ngốc, lòng  mềm nhũn nghĩ Bảo Thành quả nhiên vẫn là dáng vẻ  đây.
"Thân thể nhi tử bẩn,   ảnh hưởng đến hoàng a mã, đợi  khi nhi thần tắm rửa xong  qua thăm hoàng a mã." Dận    xong, Khang Hy   nhịn  nhíu mày, bởi vì giọng  của  còn trầm khàn hơn cả Dận Chỉ.
Khang Hy gật đầu, còn bảo thái y khám cho hai nhi tử.
Sau khi Dận  tắm rửa xong, uống mấy cốc nước xong liền đến bên cạnh giường của Khang Hy. Cậu vươn tay nắm lấy tay của  đặt lên mặt quan tâm : "Hoàng a mã khiến Bảo Thành thực sự sợ hãi."
"Không     với con chỉ là chuyện nhỏ thôi , chẳng qua  nhớ con, con  gấp cả ngày lẫn đêm  mệt lắm ?" Bởi vì  bệnh nên giọng  của Khang Hy  khàn khàn.
Dận   lên giường vươn tay ôm lấy Khang Hy buồn bực : "Gặp  hoàng a mã, Bảo Thành  thấy mệt nữa."
Lúc   Khang Hy  thể  hiểu   khiến nhi tử sợ hãi chứ? Hắn vươn tay vỗ lưng  : "Nằm cùng trẫm một lúc, trẫm  mệt."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc  Dận  mới thuận theo khép mắt , Khang Hy ôm nhi tử. Hắn mỉm   Dận Chỉ đến thỉnh an,  đó liền bảo  bé trở về,  thì ngủ một giấc an  nhất từ khi xuất chinh đến nay.
Đợi  khi Khang Hy tỉnh , Lương Cửu Công vội vàng bưng một bát bún trứng gà cà chua lên, bên  còn điểm xuyết một ít hành hoa và rau xanh, khiến cho   lập tức  khẩu vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-629.html.]
"Thái tử còn mang theo những thứ ?" Khang Hy  rau xanh mơn mởn  hỏi.
Lương Cửu Công vội vàng đáp: "Nô tài   hoàng quý phi nương nương  khi thái tử xuất phát  xúc một  rau xanh yêu cầu thái tử gia mang theo... Táo, trứng gà, cà chua đều  đóng gói  cẩn thận, chỉ  vỡ vài quả bên ngoài."
Khang Hy  xong nhướng mày bảo Lương Cửu Công hầu hạ  ăn.
"Để nhi tử  cho." Dận   thấy tiếng động, mơ màng một lúc mới nhớ   đang ở , vội vàng  dậy .
Lương Cửu Công đưa bát và thìa qua,  đó lui  ngoài, để   gian cho thái tử và hoàng thượng.
Ăn mỳ thái tử cẩn thận đút, thưởng thức rau xanh hoàng quý phi trong cung tự  trồng, trứng gà nàng tự nuôi, tâm trạng Khang Hy  .
Cà chua chua chua ngọt ngọt khiến  dày   thoải mái. Nghe  thái tử và Tam a ca đều  dùng thiện,  còn bảo   cho hai đứa mỗi  một phần.
"Di mẫu con thông minh nhất về mặt ăn uống." Khang Hy  nhi tử ăn ngon lành,   Dận   mang những thứ  qua đây như thế nào liền  nhịn   .
Dận  cúi đầu đáp: "Lần  di mẫu thực sự  dọa sợ, chân cũng mềm nhũn, nếu   mấy  Ô Lan đỡ kịp thời thì di mẫu suýt nữa  ngất . Tay run đến mức bút cũng  cầm nổi."
"Nữ nhân đều gan nhỏ." Khang Hy trong lòng cảm động tùy tiện .
"Quan tâm nhiều sẽ loạn, di mẫu  suy nghĩ  chu , bảo các tỷ tỷ, để  trong cung đều  thư cho hoàng a mã. Di mẫu  hoàng a mã  nể mặt  thì cũng  để ý đến việc  bao nhiêu  nhớ mong, trở về kinh thành dưỡng bệnh." Dận   xong thì cho   lấy thư của các công chúa, hoàng tử cho Khang Hy.
Khang Hy   nụ   mặt càng tươi tắn hơn.