"Hoàng thượng, thư gấp từ trong cung." Lúc phụ tử hai  đang vô cùng thắm thiết thì Lương Cửu Công đột nhiên cầm một bức thư chạy .
Khang Hy bảo ông  mở  .
Lương Cửu Công mở thư , chớp chớp mắt ngây , mãi  thốt lên lời, vẻ mặt  thể tin .
Khang Hy  hiệu cho nhi tử lấy thư, kết quả Dận  nhoài qua cầm lấy,  lướt qua,  bé trợn tròn mắt cũng ngây .
"Rốt cuộc  cái gì?" Sắc mặt Khang Hy   đổi, sốt ruột hỏi. Nếu       sức thì   tự  nhoài  qua xem.
Dận  tỉnh táo ,  mặt đầy ý ,  đó  nuốt nước miếng : "Di mẫu, di mẫu  thai ."
Dận  từng mong chờ hài tử của di mẫu, nhưng di mẫu   sinh. Sau đó  từng hỏi thái y,  phụ nhân lớn tuổi quá mới sinh sẽ   cho  thể, vì   cũng bỏ suy nghĩ  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cậu nghĩ mặc dù trông di mẫu trẻ tuổi, di mẫu vẫn kiên trì   bây giờ mới chỉ hai mươi mấy tuổi, nhưng cho dù theo cách tính của di mẫu, thì tháng  cũng  ba mươi .
Phụ nhân ba mươi tuổi... Dận   nhịn  thấy  lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-630.html.]
Hoàng quý phi  thai? Khang Hy  ngốc, đương nhiên   bao nhiêu năm nay nàng  uống thuốc tránh thai, cũng chỉ vì  dành cho Dận  tất cả tình yêu thương của một  ngạch nương. Bây giờ  tin nàng  thai,  cầm lấy bức thư  hàng chữ đó xong cũng  vui mừng.
"Con  vui ?" Khang Hy  biểu cảm  khó coi của nhi tử, sự vui mừng ban đầu cũng vơi bớt. Hắn nhịn   nghĩ trong lòng   thái tử  thích hoàng quý phi  cốt nhục của  ?
Dận  cau mày lo lắng : "Tháng  di mẫu  ba mươi tuổi . Tiểu Tôn thái y từng  tuổi tác sinh con  nhất của phụ nhân là  hơn hai mươi tuổi... Mấy năm nay dù di mẫu ăn bao nhiêu đồ  cũng  béo lên ,  thể thấy  thể    lắm. Đệ ,   đến muộn như , nghĩ đến   di mẫu sẽ  vất vả."
Nghe xong câu trả lời, Khang Hy thở phào nhẹ nhõm. Hắn an ủi Dận , phúc tấn của Tào Dần ba mươi sáu tuổi   cũng sinh một cô nương khỏe mạnh  ? Trong dân chúng còn  cả phụ nhân bốn mươi, năm mươi tuổi sinh hài tử. Trong cung  nhiều thái y như , chắc chắn sẽ  .
Dận  nén  sự lo lắng trong lòng : "Cũng   là     ? Nếu là  , với tính cách lười biếng của di mẫu,  bằng hoàng a mã  tự nuôi? Nếu là  ... thì để nhi tử yêu thương, hoàng a mã thấy thế nào?"
"Lần   ghen tỵ hả?" Khang Hy    ha ha : "Trẫm  cảm thấy  cả, công chúa của trẫm đương nhiên trẫm  tự  yêu thương."
Dận  dựa  giường như lẽ đương nhiên : "Hài tử do di mẫu sinh con đương nhiên sẽ  ghen tỵ. Di mẫu xinh  như ,   hoặc   nhất định sẽ xinh  như  Nữ Oa nương nương tỉ mỉ tạo . Đến lúc đó thì chỉ sợ nhi tử sẽ  nỡ dạy dỗ. Haiz!  là sự phiền muộn ngọt ngào."
Khang Hy cầm bức thư,  những câu  của hoàng quý phi. Nàng  thai , hoàng thượng  chăm sóc  cho bản , hài tử còn đợi  về dạy dỗ. Dù  thì để nàng dạy dỗ, hài tử  lẽ sẽ trở thành  vô dụng mất.
Lời  như lẽ đương nhiên  phù hợp với tính cách của hoàng quý phi. Đoạn  của bức thư là  cho Dận , bảo  đưa hoàng a mã  vẹn trở về kinh thành,   đều đang chờ mong.
Sau khi xem thư xong, tâm trạng của Khang Hy đột nhiên thoải mái hơn. Trước đây  vẫn luôn lo lắng khó chịu, cảm thấy xuất trận  đánh   bệnh, khởi đầu  ,  lẽ Cát Nhĩ Đan cũng đang  nhạo , bây giờ...