Thất bại nhất thời chẳng qua chỉ là một khảo nghiệm nho nhỏ trong đường đời mà thôi. Sách sử là công trạng của  chiến thắng,   cần  để ý suy nghĩ của Cát Nhĩ Đan, bởi vì   chắc chắn sẽ là  thất bại.
Tâm trạng thoải mái,   hoa quả và đồ ăn thái tử mang đến, ăn cũng ngon miệng, thêm  việc tiểu Tôn thái y tận tình trị liệu. Bệnh của Khang Hy mặc dù  khỏi quá nhanh, nhưng tinh thần   hơn nhiều, thậm chí  thể xuống giường   hai ba bước.
Lúc nhận  chiến báo  bắt đầu  thể hạ lệnh điều binh.
Sau khi thái tử , Minh Huyên cho gọi Tôn thái y đến, tuổi tác ông  cao nên lúc Khang Hy xuất hành  mang theo ông.
"Thân thể của bản cung   lắm, cứ thấy tức ngực, miệng khô còn  buồn ngủ." Từ ban đầu Minh Huyên   cho rằng những triệu chứng  là do  quá lo lắng cho Khang Hy mà thành, vì  nàng trực tiếp  với Tôn thái y.
Đầu tóc và râu của Tôn thái y  bạc hơn nửa, ông vuốt râu vội vàng bắt mạch cho Minh Huyên.
"Ngươi đùa hả?" Lúc Tôn thái y  nàng  thai, phản ứng đầu tiên của Minh Huyên là    thể.
Sau đó đưa viên thuốc tiểu Tôn thái y kê cho  cho Tôn thái y xem.
"Ngươi đừng trách tiểu Tôn thái y, đây  chỉ là ý của bản cung,  cũng chỉ  theo mệnh lệnh của bên  mà thôi." Thấy Tôn thái y sợ hãi đến run rẩy, hỏi  hỏi  thực sự là tiểu Tôn thái y cho nàng ? Minh Huyên vội vàng giải thích.
Nghe xong lời  Tôn thái y mới thở phào. Làm thái y kị nhất là tham dự  chuyện riêng trong cung. Nếu  là mệnh lệnh của hoàng thượng,   thể trách ông  .
Đồng thời lão  thấy đau lòng, chẳng trách bao nhiêu năm nay hài tử  cứ thích chạy lung tung bên ngoài,   ở  trong cung. Cũng hiểu rõ vì  tôn nữ tuổi còn trẻ  tự sơ*...
*Tự sơ: tự vấn tóc thành kiểu như phụ nữ  chồng, quyết cả đời  gả.
Nghĩ đến đây Tôn thái y  kìm  rơi lệ, lão cảm thấy chất nhi trong tộc quá vất vả, quá đáng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-631.html.]
"Vậy cái thai  của nương nương..." Giữ  ? Tôn thái y nhỏ giọng hỏi.
Lúc  Minh Huyên   quả thực   thai. Nếu    thì chỉ  một lựa chọn duy nhất. Vì  nàng hỏi: "Ta uống thuốc nhiều năm như    chứ? Có ảnh hưởng gì đến hài tử ?"
"Không ." Tôn thái y vội vàng giải thích: "Sức khoẻ của nương nương  , thuốc  dược hiệu  nhiều, chỉ cần  uống nữa thì sẽ   ảnh hưởng gì đến  thể."
Dược hiệu  nhiều?
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên nhớ đại khái tiểu Tôn thái y từng   đời   thuốc tránh thai  . Hắn  cũng   thời kỳ an  cho nàng, bao nhiêu năm qua  xảy  chuyện gì, nàng liền...
Vì  đây là do nàng  để ý  là do tiểu Tôn thái y quá cẩn trọng?
Minh Huyên xoa bụng thở dài : "Dưỡng thai cần  gì, ngươi liệt kê cho bản cung, bản cung  một đống tuổi , cũng nên chăm sóc cẩn thận."
Một đống tuổi? Tôn thái y trầm mặc, tay khẽ run  cẩn thận bứt một cọng râu bạc trắng của .
Nhìn cọng râu bạc trong tay, lão  nghĩ đến  thể của hoàng quý phi... còn khỏe mạnh hơn cả đại cô nương hai mươi tuổi đầu...
Vừa  Dận Chân   Minh Huyên  thoải mái nên đến thăm, liền  Minh Huyên kéo   cu li, bảo chữ   nên để   giúp .
Lúc Tôn thái y rời khỏi Vĩnh Thọ cung  là chập tối... Râu trong tay cũng thêm vài cọng. Lão thở dài một  cảm thấy vẫn nên để chất nhi trong tộc trở  thì hơn, còn ở trong cung thêm mấy năm nữa, lão chỉ sợ  thực sự sẽ đoản thọ mất.
Hoàng quý phi  bệnh, Tôn thái y cố gắng chữa trị cả nửa ngày cũng  thấy  hơn, trong cung lập tức nhốn nháo.
Dận  xoa cánh tay tê mỏi của , trong lòng chẳng hề gợn sóng... Bởi vì trong đầu chỉ  là cái   thể ăn, cái   thể ăn, cái   thể , cái   thể , sẽ đột nhiên thấy buồn bực, sẽ tức giận, đột nhiên  vui...