Minh Huyên thở phào nhẹ nhõm, tiếng thét thảm thiết  nãy dọa nàng sợ c.h.ế.t khiếp. Tình cảm phu thê giữa Bảo Thành và thái tử phi  , nàng  sợ xảy  chuyện gì đó,   chuyện gì thì .
Khi  yên lòng , Minh Huyên mới mặc áo khoác, rửa tay  bước  phòng sinh, thấy thái tử  sinh con xong cả  mệt lả đầu đầy mồ hôi, nàng duỗi tay ôm tiểu a ca đang  lóc nỉ non đến bên  nàng ,   mắt nàng  và : "Hài tử ngoan, con xem , tiểu a ca  khỏe mạnh."
Thái tử phi  mặt sang  nhi tử  trong tã lót, khóe môi nở nụ , mở miệng : "Di mẫu, cảm ơn ngài."
"Phúc tấn  cực khổ !" Minh Huyên  đầu sang, gật đầu với Phú Sát phu nhân  .
Phú Sát phu nhân vội vàng : "Không cực khổ  cực khổ..."
"Đã  ngạch nương của con và  , con cứ ngủ một giấc ." Minh Huyên thấy thái tử phi cứ mãi ngắm hài tử thì khuyên.
Thái tử phi   mới nhắm mắt ,  đó ngủ  .
Hài tử  mới sinh   mắt, Minh Huyên ôm thằng bé cho Dận   một chút,  đó dặn   báo tin vui cho Khang Hy.
Mới sáng sớm tinh thần của Khang Hy   yên, lúc  tin thái tử phi sinh,  túm lấy  báo tin, vốn  nhanh chóng kết thúc buổi tảo triều để qua đó, nhưng ngặt nỗi hôm nay chuyện cần giải quyết quá nhiều, khó khăn lắm mới xử lý xong, liền thấy Dận  vội vàng chạy đến báo tin mừng.
"Đi  ! Trẫm với con cùng qua đó  một chút." Nghe bảo  sinh hoàng tôn, Khang Hy đại hỉ, long bào còn    lôi kéo Dận  đến Dục Khánh cung.
Trong mắt Minh Huyên, bé con nhăn nheo ở   chút nào, nhưng thấy Khang Hy cứ  mãi,  mãi,  đến rơi lệ...
Minh Huyên bỗng thấy câm nín!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-700.html.]
Khang Hy tràn đầy yêu thích  tôn tử nhà , hài tử    thể là hi vọng tương lai của Đại Thanh.
Khang Hy  một loạt tiếng bụng sôi ọc ọc  gián đoạn  ngắm nghía tôn tử.
"Thần  về  sửa sang  bản  một chút." Minh Huyên vuốt bụng,  với vẻ lúng túng. Sáng tinh mơ vội chạy qua đây, cái bụng  nuông chiều nhiều năm  bắt đầu kháng nghị  đấy.
Khang Hy gật đầu,   thấu hiểu, cho rằng nàng cũng giống ,   tin thái tử phi  dấu hiệu liền lo lắng  thôi, vì  ôn nhu : "Cực khổ cho nàng , nàng cứ về nghỉ ngơi  ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên gật đầu,  khi  còn vỗ bả vai Dận  dặn dò: "Chăm sóc  cho bản ."
Dận  mỉm  ngốc nghếch gật gật đầu,  cũng từng kích động như , chính là lúc tiểu Nhục Nhục mới chào đời.
Sau khi Minh Huyên về cung và lấp đầy chiếc bụng đói, nàng lập tức đến khố phòng chọn một ít lễ vật tặng thái tử phi và tiểu a ca,  đó phái  đưa đến Dục Khánh cung.
Trời  sáng, A Lan Thái   nữ nhi sắp sinh,  khi hạ triều liền mặt dày chuẩn   tìm hoàng thượng, kết quả giữa đường   kéo   hai câu,  đó phát hiện hoàng thượng và thái tử  chạy mất. Mặc dù  nữ nhi  bình an sinh hạ hoàng tôn, nhưng trong lòng vẫn ngứa ngáy như  mèo cào, nhịn   cũng   xem.
Thái tử phi bình an sinh hạ hoàng tôn, cả triều đều vui mừng. Nhóm sư phó của thái tử đều cao hứng  hỏng, so với bản   tôn tử còn hưng phấn gấp trăm .
Sự tồn tại của hoàng trưởng tôn chỉ khiến địa vị của thái tử càng  củng cố, nếu hoàng trưởng tôn  thể thông minh xuất chúng như thái tử, Đại Thanh một trăm năm tới  lẽ  còn gì đáng lo.
Không ai  hy vọng  sống trong  cảnh thái bình thịnh thế!
Khang Hy ngày nào cũng  đến thăm tôn tử, A Lan Thái mặt dày bám theo Khang Hy đến  ngoại tôn mấy . Phú Sát phúc tấn vốn  ở bên cạnh nữ nhi cho đến khi nàng  hết ở cữ, nhưng vì Khang Hy thường xuyên đến thăm nên  lễ tắm rửa ba ngày  xuất cung về nhà.
Tuy ở trong lòng Minh Huyên nam hài và nữ hài đều giống , nhưng nàng cũng  một hoàng tôn đối với Dận  quan trọng đến nhường nào. Vì thế  khi Phú Sát phúc tấn xuất cung, Minh Huyên chỉ  thể ngày ngày qua đó trông coi.