Trương Đình Toản  Dận  hỏi  thì đáp: "Đình Ngọc quả thật thông tuệ hơn thần lúc nhỏ. Năm ngoái bởi vì a mã mà  tham gia thi cử, sang năm nhất định  tên  bảng!"
"Một nhà ba tiến sĩ! Là chuyện !" Dận  mỉm  gật đầu,  tiếp: "Trương sư phụ dạy dỗ con cháu đương nhiên !"
"Điện hạ... hình như gần đây ngài  tâm sự?" Thái tử nhỏ hơn    nhiều tuổi,   khiêm tốn,  nhiều thời điểm Trương Đình Toản đều xem  như   mà đối đãi, cũng    ở địa vị cao  khó, vì thế .
Dận  khẽ lắc đầu, một khi  nảy sinh ý tưởng ngỗ nghịch thì  khó dập tắt, quyền lợi quá mức  , nhưng   ngốc, suy nghĩ   thể  với bất cứ ai, ngay cả di mẫu cũng  thể.
"Dữu thần ! Nhiều khi cô  hâm mộ các ngươi,  thể   vây trong bốn bức tường cung. Người trẻ tuổi cùng   thơ  phú, đua ngựa  ném thẻ  bình. Là cô bỗng dưng nhàn rỗi, cũng   là tâm sự gì, chỉ là thỉnh thoảng  nghỉ ngơi một chút." Dận     gì càng khiến   nghĩ nhiều, vì    nửa thật nửa giả.
Trương Đình Toản  xong thì  còn nghi ngờ gì nữa, thái tử nhỏ hơn  gần hai mươi tuổi, vẫn luôn là một ông cụ non, bây giờ thỉnh thoảng phản nghịch một chút cũng  kỳ quái, dù gì thái tử cũng    chuyện gì  xa, cũng nên để  cho thái tử chút  gian thở dốc,  cần quá mức để ý.
Trương Đình Toản nghĩ như ,  về cũng bẩm báo với Khang Hy như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Đối với chuyện thái tử đột nhiên bộc phát tâm tính thiếu niên, Khang Hy chỉ   thôi,   ý định nhúng tay. Hắn còn để Trương Đình Tuyển giới thiệu   Trương Đình Ngọc cho thái tử  quen, mấy hài tử của Trương gia đều  ưu tú.
Bởi vì Dận   tiểu Nhục Nhục học tiếng Mông Cổ   nên  nhè, lúc Khang Hy cải trang vi hành  đặc biệt dẫn cô bé theo. Dẫn theo một tiểu Nhục Nhục nữ phẫn nam trang, trong cơn hoảng hốt, Khang Hy dường như thấy  Bảo Thành năm nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-707.html.]
Chỉ là tiểu Nhục Nhục so với Bảo Thành ngây thơ hơn.
"Nhục Nhục, con xem..." Khang Hy dẫn Nhục Nhục đến một tòa học đường, đây là học đường do một lão tú tài mở, bên trong đều là tiểu hài tử bảy tám tuổi, Khang Hy   chuẩn  , để Nhục Nhục trực tiếp   giữa đám học trò.
Lúc phu tử đến kiểm tra sở học của các học trò, Nhục Nhục thần kỳ phát hiện vấn đề nào cô bé cũng !
"Tại  khi ở trong cung con luôn theo  kịp bài học?" Nhục Nhục hỏi Khang Hy với vẻ nghi hoặc.
Khang Hy  thẳng: "Vậy là do sư phụ  ,  về hoàng a mã sẽ đổi một vị sư phụ khác cho con." Nhục Nhục  sách  chăm chỉ, tuy tiếp thu  chút chậm, nhưng  hẳn là học  .
"Hoàng a mã, đừng đổ  sai lầm của  cho  khác." Nhục Nhục kéo tay Khang Hy, nghiêm túc : "Con    thông minh bằng các ca ca tỷ tỷ, nhưng con sẽ luôn luôn cố gắng. Rồi sẽ  một ngày, con cũng sẽ trở thành một công chúa... khiến hoàng a mã tự hào."
"Từ  đến giờ, thập công chúa của trẫm luôn là công chúa mà trẫm thích nhất." Khang Hy kéo tay nữ nhi và : "Có  am hiểu học văn,   thông thạo học võ,    trời sinh mẫn cảm với con , giống như cửu ca của con .  Nhục Nhục là một công chúa  , con thiện lương, xinh ,   các ca ca trong cung đều  thích con  ?"
"Có lẽ  sách   là sở trường của con, con cứ nỗ lực học, nếu học  giỏi cũng  , trong các cô ba ba của con   mấy    chữ ." Khang Hy luôn  nhẫn nại với   yêu thích.
Khang Hy cũng     suy nghĩ gả Nhục Nhục ở kinh thành, chỉ là... tiền lệ   thể mở . Nếu hôm nay  đồng ý với khẩn cầu của Bảo Thành,    Bảo Thanh cũng đến cầu tình để hai tiểu cách cách nhà nó ở  trong kinh thì , chuyện   thể .