Chiêu phi và Ôn phi mặc dù gần như  xé rách mặt với  nhưng lúc đối phó với  ngoài vẫn  coi là tỷ  tình thâm. Hai  lựa chọn phúc tấn cho Dận Nga  giống , vì  Ôn phi chỉ lo lắng cuối cùng  hoàng quý phi ngư ông đắc lợi.
"Không ." Chiêu phi lắc đầu, bao nhiêu năm nay nàng  thấy  rõ, hoàng quý phi chỉ thật lòng với mỗi  thái tử, nhưng nàng lười biếng cũng là sự thật, nàng sẽ  mất công mất sức vì những hoàng tử, công chúa khác.
Ôn phi còn  hỏi thêm nhưng  vẻ mặt cao thâm khó lường của tỷ tỷ, nàng  bĩu môi   gì rời .
"Bản cung thực sự  hiểu nổi, tỷ tỷ  của bản cung thực sự thông minh ?" Ôn phi thực sự  hiểu nổi, nếu như lúc đó tỷ tỷ của nàng   thể trở thành hoàng hậu, cho dù nhận nuôi Dận Nga thì nàng  cũng sẽ  đến mức  cam tâm như bây giờ.
Bởi vì nếu như  thì Dận Nga của nàng  chính là hoàng tử   phận cao quý nhất  thái tử.
"Chủ tử,   ngài  đừng quan tâm đến quá khứ nữa  ?" Ma ma ở bên cạnh thở dài .
Ôn phi thở dài, bao nhiêu năm nay tỷ  nàng    sủng ái, tiểu Thập là hy vọng của bọn họ, vì  phúc tấn của tiểu Thập  lựa chọn   cận với bọn họ.
Cho dù những  khác trong cung nghĩ thế nào, Minh Huyên cũng chẳng miễn cưỡng bản   tạo quan hệ với  trong hậu cung. Thậm chí lúc Khang Hy  thư gửi về hỏi tình hình trong cung, nàng liền oán giận đám Dận Đường  loạn hậu viện của nàng.
Khang Hy  những lời oán giận trong thư,   với Dận : "Cứng miệng nhưng  mềm lòng chính là tính cách của di mẫu con đó, nếu nàng  thể cứng rắn hơn thì  gì  tình hình ngày hôm nay?"
"Hoàng a mã  đúng." Dận   càng rõ hơn, thái tử phi     theo, nàng báo   khi bọn họ , di mẫu liền trực tiếp khóa cửa cung.
Người khác   nhưng Dận    thể  hiểu chứ? Di mẫu là  lười nhác  thích  gò bó, hoàng a mã  ở trong cung,  còn ai  thể cưỡng ép di mẫu, đương nhiên sống thế nào vui thì cứ sống như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-725.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Di mẫu mềm lòng với Dận Đường cũng  trong kế hoạch của Dận , cũng là  nhắc nhở Dận Đường. Thực  Vĩnh Thọ cung thỉnh thoảng náo nhiệt một lúc cũng  , nếu  đến lúc bọn họ trở về, di mẫu  thể  khó thích ứng.
"Hoàng a mã, hoàng a mã, mau đến đây, đại ca rơi xuống hồ ." Khang Hy còn định  thêm mấy câu, nhưng   thấy tiếng gọi gấp gáp của nữ nhi ở bên ngoài.
Khang Hy và Dận  đồng thời chạy , bởi vì bọn họ đều  Dận Thì   bơi.
Đợi đến lúc Khang Hy và Dận  chạy đến, Dận Thì    cứu lên,  cứu là một tiểu thái giám  theo Nhục Nhục. Minh Huyên   cùng nữ nhi, nhưng  bên cạnh cô bé đều  kiểm tra nghiêm ngặt, đến Giang Nam chắc chắn  mang theo nô tài  bơi lúc nào cũng theo bên cạnh.
Sau khi Dận Thì  cứu lên   còn tri giác, Khang Hy mềm nhũn  ngã   đất,  dám tiến lên xác nhận.
Lúc thái y xác nhận  còn hô hấp nữa,  mắt  càng đen hơn.
Nhục Nhục vuốt nước mắt  Đại ca ca mặt trắng bệch   đất, n.g.ự.c  hề thấy phập phồng. Lúc gấp gáp đột nhiên cô bé nhớ đến cách cấp cứu khẩn cấp mà ngạch nương .
"Đại ca?" Dận   từng  thấy nét mặt trắng bệch như  của Dận Thì, chân mềm oặt vội vàng bò đến.
Nhục Nhục quỳ  mặt đất rơi lệ, hai tay ấn n.g.ự.c của Dận Thì, một cái, hai cái, ba cái...
"Đại ca!"...
Các a ca khác lúc nhận  tin cũng chạy qua, Nhục Nhục ấn một lúc thấy mệt quá liền  thấy thái tử ca ca ở bên cạnh đang cố gắng an ủi .
Đột nhiên cô bé thấy bình tĩnh .