Những truyện như bạch xà truyện, tây du ký, phong thần diễn nghĩa...
Vì  các tiểu a ca, công chúa trong cung   sự  đổi bất ngờ, thậm chí còn vì   một câu chuyện mà chủ động luyện chữ hơn mười  mỗi ngày. Chỉ vì lấy lòng Tứ ca, để lúc  tiến cũng  thể kể chuyện cho bọn họ .
"Thật  ngờ, trong các công chúa, a ca,   yêu thích nhất  là tiểu Tứ." Minh Huyên  Nhục Nhục , cứ cách hai ngày, Dận Chân  kể chuyện cho   ,   các tiểu a ca, công chúa yêu thích. Nàng liền cảm khái với Dận .
Dận   nhẹ, nghĩ đến tiểu Tứ dùng khuôn mặt vô cảm kể chuyện,  liền  : "Dù  tiểu Tứ cũng thích  chuyện, cả ngày ở Hộ bộ đối mặt với đám lão già , quả thực cũng thấy phiền, như  cũng . Gần đây Hoằng Yến   thích Tứ thúc của nó."
Minh Huyên cũng  thể tưởng tượng  , nàng cảm thấy dùng mặt lạnh lùng kể chuyện cũng   đáng yêu, nàng  nhịn   hì hì.
Dận   chuyện với di mẫu một lúc,  quấn lấy nàng  nàng kể cho  câu chuyện  khác  từng .  mà thời gian của   hạn, chỉ  một lúc liền  .
Trên đường từ Vĩnh Thọ cung về Dục Khánh cung, Dận  đột nhiên thấy phía  ồn ào.
"Thập Tam a ca đánh  với Thành quận vương ."
Bởi vì  câu chuyện của Tứ ca và những lời an ủi của các ca ca,   là Thập Nhất, Thập Nhị, Thập Tứ nên cảm giác đau buồn của Dận Tường cũng ít  nhiều. Thậm chí  bé còn  giống như những  trong câu chuyện,  một  hiệp nghĩa, dũng cảm. Kết quả vô tình  thấy Tam ca  đầu, tay  bé vung , liền lộ   bộ cái đầu bóng loáng,  bé lập tức đỏ vành mắt.
Dận Tường kêu lên một tiếng 'A!' liền trực tiếp nhào qua.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-741.html.]
"Ngươi khốn nạn!" Lúc Dận  đến thì Khang Hy  đến , hai  đánh    tách , Khang Hy chỉ  cái đầu trọc lóc của Dận Chỉ mắng.
Dận      nguyên nhân, Mẫn phi mất   trăm ngày, Tam   cạo đầu.
Sau khi cạo đầu xong Dận Chỉ mới nhớ , vì  dạo gần đây vẫn luôn đội mũ, còn tránh Dận Tường. Ai mà ngờ   nữ nhi kể câu chuyện của Tứ thúc nó xong,  tò mò liền  đến xem ,  ngờ  trùng hợp đến ?
Chuyện   thể lớn cũng  thể nhỏ, nhưng chữ hiếu lớn hơn trời,  giữa thanh thiên bạch nhật, Khang Hy  Dận Tường sắp ngất  vì  liền chỉ  Dận chỉ mắng: "Tang lễ của Mẫn phi   trăm ngày,  là  trưởng, chỉ cần  chút yêu thương  ,   của ngươi thì cũng  đến mức   chuyện hồ đồ như . Trẫm phạt ngươi giáng xuống thành bối lặc, chép năm trăm  chữ hiếu kính dâng lên  bài vị của Mẫn phi."
Chép sách là chuyện nhỏ, nhưng mất chức vị quận vương, cái giá  trả cho việc cạo đầu quá lớn mà,   đều im lặng.
Khang Hy  đầu  Dận Tường đang ngây ngốc : "Con dù  cũng là  , dĩ hạ phạm thượng cũng là  đúng.  việc   nguyên nhân,   trẫm tha cho con. Việc  đến đây thôi,   ghi hận Tam ca của con,  ?"
Dận Tường  bằng lòng nhưng Dận Chân chọc    bé xong  bé liền hít mũi gật đầu : "Nhi tử sẽ  ghi hận Tam... ca."
"Ngươi thì ?" Khang Hy đen mặt  Dận Chỉ vẻ mặt ngây ngốc quỳ  mặt đất : "Ngươi phạm  đại kỵ, hôm nay cho dù Thập Tam  của ngươi  đánh thì trẫm cũng  bỏ qua cho ngươi."
"Nhi tử  sai , nguyện chịu phạt." Dận Chỉ thực sự , quận vương đó, liền   đánh mất , trách ai đây.
Trong mắt  khác, Dận Chỉ chẳng qua chỉ cạo cái đầu mà mất luôn tước vị quận vương, quả thực quá thảm. Bởi vì sự trả giá thảm thiết  nên việc   tuân thủ phép tắc cũng ít  nhắc đến.
Đến cả Vinh phi  cũng vì sự bi thảm của nhi tử.