"Vâng!" Minh Huyên thoải mái đồng ý, hành cung Tô Châu ban đầu  xây dựng ở Chuyết Chính Viên,  đó  tu sửa , đây chính là hình mẫu của lâm viên cổ điển Giang Nam, nàng mới ở đây mấy ngày, còn   dạo ! Nếu Khang Hy   ,  nàng cũng  từ chối.
Nàng vẫn sẵn lòng  ngoài với Bảo Thành.
 mà khi phúc  bưng  cho Khang Hy, Minh Huyên lơ đãng hỏi: "Hoàng thượng,   là   ngoài với chúng  ." Nàng  thể  thừa nhận,  ngoài cùng hoàng đế an hơn.
"Không , trẫm còn  việc quan trọng cần  giải quyết." Khang Hy lắc đầu, nhận lấy tách  trong tay Minh Huyên, uống một ngụm   : "Trà   tệ, chắc hẳn gần đây ở chỗ  của nàng  thiếu trứng luộc nước ."
Vì   giấc ngủ  ảnh hưởng, cho nên Minh Huyên  uống nhiều ,  bao giờ uống ly thứ hai. Hơn một nửa lá  của Vĩnh Thọ cung là dùng để nấu ăn,  nào Khang Hy  thấy cũng  nhịn  trêu ghẹo.
"Không  trứng luộc nước , nhưng mà hôm nay  tôm  Long Tĩnh, hoàng thượng  ở  dùng thiện ?" Minh Huyên nhướng mày, đắc ý . Đồ ăn Giang Chiết*  hương vị khác với đồ ăn của hoàng cung, gần đây nàng ăn  ngon miệng.
(*Giang Chiết: Giang Tô và Chiết Giang. )
Khang Hy gật đầu, còn cho  gọi Dận  và Hoằng Yến đến.
"Nếu nàng thích, lá  mới năm nay sẽ đưa cho nàng nhiều một chút." Thời điểm dùng bữa, Khang Hy thấy Minh Huyên và Nhục Nhục đều ăn vui vẻ bèn . Chỉ một chút lá , dùng để uống  dùng để nấu thì đều là dùng, Khang Hy nguyện ý dung túng nàng.
Minh Huyên  từ chối, mặc dù nàng  thiếu , cũng  thích uống , nhưng mà Dận  thích.
Dận  thấy di mẫu   một cái  mới đáp lời, khoé miệng  khỏi nhếch lên, mỉm  gắp cho   món yêu thích của cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-769.html.]
"Chúng   chơi ở ? Ta  cần giả dạng gì ?" Sau khi ăn xong, Minh Huyên  đầu  Dận  hỏi.
Thấy Minh Huyên và Dận   chuyện say sưa, Khang Hy gọi Hoằng Yến  ngoài hỏi trải nghiệm của  trong những ngày qua, thuận tiện còn kiểm tra công khóa của tôn tử.
"Bây giờ  chuyện với hoàng a mã của con,  mà    suy đoán trong lời của ông   ý gì?" Khang Hy rời , Nhục Nhục cũng  luyện chữ, ở đây cũng    ngoài, Minh Huyên cảm thán .
Dận   dáng vẻ của di mẫu, dịu dàng : "Người chỉ cần  ý  mặt chữ là , đừng tự hù dọa bản ."
"Không ,  luôn cảm thấy  gì đó khác thường, con  ? Hôm qua Nhục Nhục  ngoài, khi trở về thì  với  là  thấy Lão Lục cải trang giả dạng, cũng   phụ tử hai     gì. Còn nữa, thời gian , con đừng liên quan gì đến Tào Dần, hình như Đại cô nương Tào gia  vấn đề gì đó,  thấy khi nhắc đến cô nương , sắc mặt hoàng a mã của con  đúng lắm, tuyệt đối   chán ghét bình thường." Minh Huyên lắc đầu, thở dài .
Dận   xuống bên cạnh Minh Huyên,  cúi đầu, một hồi lâu  mới : "Con  ."
Minh Huyên thở dài, hạ cánh tay đang đỡ trán xuống,  : "Ta cũng  giúp gì  cho con, con ở bên ngoài nhớ cẩn thận một chút, ngàn vạn  đừng để bản   ủy khuất."
Dận  dựa  ghế , nhẹ nhàng : "Chỉ cần  di mẫu  ở đây,  cần  gì cả, Bảo Thành cũng thấy cả  tràn đầy sức mạnh. Lấy   ủy khuất? Bảo Thành chính là hoàng thái tử của Đại Thanh."
Minh Huyên bật , điểm  trán của  một cái, : "Con đó! Sao miệng vẫn ngọt như  hả?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cũng chỉ  di mẫu cảm thấy con  ngọt,  bên ngoài đều sợ con mở miệng  chuyện." Dận   , nhớ đến các thần tử thường  một câu  của   cho suýt  thở nổi, liền cảm thấy buồn .
Dận  dặn Minh Huyên  cần nghĩ nhiều, cứ chơi vui vẻ là , Minh Huyên    lo lắng, cũng chơi  vui vẻ.