Còn kẻ đầu têu là Dận thì bởi vì gần đây nuôi dưỡng mà cao vống lên. Sau khi hoàng a mã giảng giải thì bé hiểu đại khái kết cấu của nam nhân và nữ nhân.
Sau đó bé kiềm than thở: "Chẳng trách... ôm... di mẫu... mềm mềm... thơm thơm như ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Khang Hy thảo luận với nhi tử về vấn đề n.g.ự.c to n.g.ự.c nhỏ của nữ nhân của , đổi đề tài hỏi bé Na Bố Kỳ cách cách như ?
Nhắc đến vị cách cách đến từ Mông Cổ thì một lời khó hết, Dận loạn hết cả lên, bé lặp lặp nhiều di mẫu chỉ thích , còn giúp dạy dỗ vị cách cách đến từ Mông Cổ .
Khang Hy kể mà bối rối, đó Bình ma ma giảng giải mới hiểu nguyên nhân.
Cũng hiểu vì tiến cung hai tháng mà chẳng thấy bóng , thì là giảm béo ?
Nghe nhắc đến dáng vẻ dù c.h.ế.t cũng ăn thịt, Khang Hy hối hận. Năm đó vẫn còn trẻ tuổi, lúc Huệ phi bệnh nặng liền đồng ý với hoàng mã ma...
Bây giờ hối hận còn kịp ?
Ăn giỏi như ?
Khang Hy buồn rầu, cho dù thích vẫn thể thả trong cung gì mà cho một danh phận. cũng thể đảm bảo gặp , huống hồ còn thái hoàng thái hậu khuất phục ở đấy nữa cơ mà.
Đi xem ? Mắt sẽ đau, nhưng để ai một phi tử ngốc như còn nhạo c.h.ế.t ?
Hắn hoàng đế cũng khó đấy.
Lên giường với một nữ nhân còn phiền phức như ? Ai thể hiểu nỗi khổ của đây?
"Hoàng a mã vất vả !" Dận hoàng a mã cau mày liền vươn tay vuốt phẳng lông mày cho an ủi : "Bảo Thành sẽ cố gắng sớm trưởng thành."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-78.html.]
Khang Hy cúi đầu nhi tử ngoan ngoãn đáng yêu liền cảm thấy chịu khổ còn hơn là nhi tử bảo bối chịu khổ.
Hắn cảm thấy cánh tay nhức mỏi liền bóp bóp mặt bé : "Mấy ngày con sang ở Vĩnh Thọ cung thanh lọc ruột ."
Nhóc mập mạp cũng nên giảm béo , còn giảm thì chỉ sợ hoàng a mã cũng ôm nổi nữa . Khang Hy lặp một lời nhẫn tâm ở trong lòng.
Quyết định yến tiệc sinh thần của bé thì chính thức dạy học vỡ lòng cho thái tử. Còn cả võ học...
Bây giờ để cho bé vui vẻ thêm vài ngày .
Cũng sắp đến ngày giỗ của hoàng hậu, trong cung tin tưởng ai, chỉ sợ khác ý đồ nhảm mặt Bảo Thành, nha đầu ở Vĩnh Thọ cung vẫn thể tin tưởng .
Sinh thần của là ngày mẫu hậu mất, Dận . Cho dù hoàng a mã và di mẫu đều trách nhưng Dận chẳng hề mong mỏi gì ngày sinh thần của cả.
thấy Minh Huyên cứ trộm biến mất để chuẩn lễ vật sinh thần cho , Dận chờ mong. Cậu bé di mẫu mất nhiều công sức như để chuẩn lễ vật gì cho ?
mà Dận nhất định sẽ thích nó.
Nàng trộm vẽ, trong bức họa đều là thái tử đáng yêu. Nàng càng vẽ càng quen tay, thậm chí còn tìm cảm giác tay ngày xưa. Từng bức họa khiến cho Xuân Ny kinh ngạc trừng mắt vẽ xong đặt ở bên cạnh, càng ngày càng dày.
"Cách cách mới học ba năm thôi!" Lục cách cách học vẽ thì cách cách mới thơm lây học cùng. chỉ quan tâm đến Lục cách cách, tiểu thư vẫn luôn bỏ qua, ai mà ngờ tiểu thư vẽ như chứ?
Minh Huyên nhếch môi , nàng thích vẽ tranh, theo vị mắt cao mà tay nghề chẳng học vỡ lòng, chẳng qua là để lý do chính đáng là từng học mà thôi.
Tiên sinh vẽ , nàng chẳng quan tâm.
"Không do Lưu dạy, là bản tự học mà thành." Không khiến khác chú ý điều tra chuyện quá khứ của nên Minh Huyên mở miệng giải thích.
Xuân Ny gật đầu hiểu rõ, Lục cách cách học vẽ ba năm, cũng cho nghỉ vì dạy . Lục cách cách vẽ , cách cách dám thể hiện chứ?