Khang Hy thở dài, cảm thấy  chút an ủi, vì thế : "Vừa mong nhi tử lớn nên,  sợ nhi tử trưởng thành,  a mã thực sự quá khó khăn."
Chẳng lẽ  nhi tử của ngài  khó hơn ? Minh Huyên bĩu môi,   gì.
"Trẫm  ý định   sẽ sống ở Sướng Xuân viên lâu dài, nàng   sống cùng ?" Khang Hy cảm thán xong,   với Minh Huyên: "Chỗ đó vườn rộng, phong cảnh cũng  ,  hơn  nhiều so với việc kìm nén bứt rứt ở trong cung, nếu trẫm rảnh rỗi cũng  thể cùng nàng  thăm đám gấu trúc của nàng."
Chờ ngài rảnh rỗi hẵng ? Minh Huyên    ôm hy vọng,  vì trông cậy  Khang Hy, chi bằng trông   Dận  và Dận Chân, hai  bọn họ  dẫn nàng  thăm  nhiều  .
 Khang Hy   đúng, chỗ đó vườn  rộng.
Minh Huyên đột nhiên nghĩ    thể  gì để giúp đỡ Dận , nàng   kỹ năng nào khác, nhưng  thể giúp tối ưu hoá hạt giống và tăng sản lượng, chỉ cần  kế hoạch ,  lẽ sẽ  một chút uy danh ở trong triều.
Nhìn  vườn nhỏ chen chúc của  bên ngoài cửa sổ, Minh Huyên  đầu   với Khang Hy: "Vậy thì phiền ngài tìm cho thần  một nơi rộng một chút, vấn đề chỗ ở  quan trọng, điều quan trọng là khu vực trồng trọt đừng quá ít. Thần  một thí nghiệm xem  thể tìm  loại ngũ cốc nào cho  năng suất cao ? Có lẽ   trong sách sử sẽ khen ngợi thần   ít đấy!"
"Được." Cho dù Khang Hy  đồng ý với yêu cầu , nếu truyền  ngoài,  lẽ  bộ triều thần sẽ dâng tấu chương cầu xin  đồng ý, cho nên Khang Hy  sảng khoái đồng ý.
 nơi ở của hoàng quý phi   thể tuỳ tiện đơn sơ ?
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-781.html.]
Khang Hy đặc biệt hạ chỉ tu sửa  hai cung điện kề sát  một  nữa, xây dựng bức tường cung điện, phá bỏ những căn phòng thừa thãi  cần thiết, loại bỏ những loài hoa cỏ quý giá bên trong, cải tạo thành một mảnh đất rộng lớn cho hoàng quý phi, thậm chí còn  ruộng nước.
"Nương nương thật nhân nghĩa!" Sau khi Khang Hy hạ chỉ,   lập tức   cải tiến  là vì ai,  những  cảm thấy lãng phí mà ngược  còn hết lời khen ngợi, ngay cả Phúc Toàn cũng tiến cung cảm khái với Khang Hy.
Khang Hy  Phúc Toàn càng ngày càng béo mập, nhíu mày : "Bớt ăn đồ chiên dầu ."
"Đa tạ hoàng thượng quan tâm." Phúc Toàn vuốt bụng, thầm nghĩ  ăn khoai tây chiến   diễn thực sự  hưởng thụ, béo thì béo thôi, Bảo Thái  đó là béo phúc hậu!
Khang Hy thấy    cho là đúng, lắc đầu, : "Nhị ca, chẳng lẽ ngài tiến cung chỉ để khen ngợi chuyện cải tiến vườn tược của hoàng quý phi thôi ?"
"Không , chuyện là  đó Bảo Thái     từ  chuyện đám  Thập Tam a ca  kế hoạch thành lập hải quân gì đó nên   theo." Phúc Toàn vội vàng  lời thỉnh cầu của nhi tử.
Khang Hy khựng  một chút, : "Trên biển   nhiều nguy hiểm, Bảo Thái là thế tử của Dụ Thân vương ,   bảo  suy nghĩ thật kỹ."
Phúc Toàn do dự một chút,  ngờ còn   biển? Sau khi do dự trong chốc lát,   nghiến răng nghiến lợi : "Ngay cả các vị hoàng tử cũng  sợ, một thế tử như Bảo Thái thì sợ cái gì? Hơn nữa đứa nhỏ  ba ngày một suy nghĩ, năm  một kế hoạch, cứ để nó  theo chịu khổ, đảm bảo sẽ tiến bộ."
"Vậy  ,  bảo   tìm Dận Chân , mặc dù là ý tưởng của thái tử nhưng bây giờ  quản lý  là Dận Chân." Khang Hy gật gật đầu, tuỳ tiện .
Phúc Toàn khựng  mộ chút, bởi vì  chuyện  là do Ung quận vương quản ý nên đứa nhóc nhà  mới bảo  tiến cung thỉnh cầu, từ  đến  Bảo Thái vẫn luôn  học hành nghiêm túc trong Thượng thư phòng, khiến Ung quận vương chán ghét.