"Sao hoàng thượng  thể thiếu   chuyện , các phi tần với nhan sắc trẻ trung xinh  trong cung vẫn còn ít ?"  nàng vẫn đặt đũa xuống, ngẩng đầu lên  Khang Hy, mặc dù khuôn mặt vẫn giống như lúc còn trẻ, nhưng dáng  tuyệt đối  trầm trồ khen ngợi của Khang Hy lúc , bây giờ... Tuy  giữ gìn  tồi, nhưng  còn điểm gì  thể thu hút   nữa.
Nghe , Khang Hy  ha ha : "Nàng  đến tuổi   còn ghen tị với  trẻ tuổi ?"
Minh Huyên vội vàng cúi đầu, bởi vì nàng sợ  sẽ trực tiếp   những lời đại nghịch bất đạo với khuôn mặt , vì thế buộc bực : "Hoàng thượng, ngài suy nghĩ nhiều , nếu ngài  ăn no  thì  ngoài cổ vũ tinh thần   một chút , tranh thủ hôm nay trồng cho xong."
"Nàng ăn nhanh một chút, lát nữa cùng ." Khang Hy dựa   phía ,  ánh mặt trời bên ngoài, thực sự cũng    ngoài lắm.
Mảnh đất  của hoàng quý phi căn bản  thể trồng xong , Khang Hy cảm thấy  lẽ   sắp xếp cho nàng một ít , để tránh nàng  tự tìm việc  cho .
Sau khi ăn xong, Minh Huyên  tắm rửa một phen,  một bộ quần áo   mùi, lúc  mới chậm rãi xỏ đôi giày thêu của   ngoài cùng với Khang Hy.
Nếu   đến một ưu điểm khác của việc dọn đến viên tử , Minh Huyên cảm thấy chính là ngoại trừ các trường hợp trang trọng , nàng  cần   giày bồn hoa, tất cả   đều  hoàng quý phi là một  nhân hậu hiền lành, cả ngày  lụng vất vả vì bách tính, mặc dù về mặt quy củ  chút khiếm khuyết nhưng cũng   ai   mắt dám bắt .
Thực  khi  đầu tiên  Dận Chân  các bách tính bên ngoài đang khen ngợi , Minh Huyên còn cảm thấy   hổ, dù  nàng cũng   là   bụng gì đó, nhưng nàng  cần những thanh danh kiểu đó, nên chỉ  thể bày  dáng vẻ đương nhiên, thực tế trong lòng  đang hoảng hốt  thôi.
Trong lòng nàng càng   thêm điều gì đó nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-791.html.]
Nhìn các triều thần trồng trọt vất vả, Khang Hy dõng dạc hùng hồn, thốt  mấy câu thơ, thao thao bất tuyệt bày tỏ Đại Thanh  những giai nhân, hiền thần lương thần như  mới  thể càng ngày càng hưng thịnh.
Đến đoạn xúc động thậm chí còn rơi nước mắt.
Minh Huyên giật giật khoé miệng, lúc Khang Hy nhắc đến , nàng còn cúi đầu tỏ vẻ ngại ngùng bước đến.
Thực  các vị quan  xuống đất cũng là một ý nghĩa , thành thật mà  khả năng của bọn họ cũng  nhiều lắm, phần lớn đều là những nông dân hỗ trợ dạy dỗ  thành một cách nhanh chóng.
Vân Mộng Hạ Vũ
  khi bọn họ rời , những lời khen ngợi hoàng thượng, thái tử, hoàng quý phi và Trực quận vương  nối đuôi   dứt, theo cách  của Na Bố Kỳ chính là,   đều  hoàng thượng yêu dân như con, hoàng quý phi  tấm lòng Bồ Tát, thái từ càng là một thái tử tuyệt vời, một lòng vì dân.
Thấy những  khác  rời , Minh Huyên trực tiếp bảo Dận  đổ những con cá con to bằng lóng tay   chuẩn   đó  trong con lạch  đào sẵn, để mặc chúng tự do bơi lội trong ruộng lúa.
"Trong đầu nảy  ý tưởng nên  thử nghiệm một , cá ăn những cây cỏ thối rửa, phân  thể sử dụng  phân bón để nuôi dưỡng cây lúa." Đối mặt với sự nghi vấn của Khang Hy, Minh Huyên mỉm  giải thích.
Mặc dù Khang Hy cảm thấy  khả thi, nhưng Minh Huyên  chỉ  thử một chút nên  cũng  từ chối, đồng thời cũng  trông mong Minh Huyên thử một    thể tạo   một lượng lớn lương thực.
Hơn một tháng , lúa mạch  chín  ,  khi cải trang vi hành vài , trong lòng Khang Hy tràn ngập vui mừng, đích  hạ chỉ, quyết định mời một trăm nông dân bình thường  Sướng Xuân Viên để thu hoạch lúa mì cũng với .