Minh Huyên đang ở ? Hoàng quý phi dám đánh  m.ô.n.g Bảo Thành, sinh hạ một nữ nhi đáng yêu cho   đang ở ?
Khang Hy cẩn thận nhớ , nhớ mang máng rằng lúc  hoàng hậu  từng  rằng nhà   một Tam   nuôi lớn đến chín tuổi nhưng  c.h.ế.t non.
Khang Hy đột nhiên  dậy, siết chặt nắm đ.ấ.m nghiến răng nghiến lợi : "Đáng chết! Đáng chết!"
Chuyện Minh Huyên xảy  chuyện ngoài ý   năm chín tuổi,   nàng  từng nhẹ nhàng  với Khang Hy, chỉ là lúc  ông  quan tâm, nhưng hôm nay  tràn ngập đau lòng.
Ông  thể ngờ rằng, những ngày tháng   hoàng quý phi  thành  như thế .
Một đám nhi nữ gấp gáp,  một ai  tri kỷ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngay cả Bảo Thành của  cũng  giống như đích tử  chăm sóc dạy dỗ đàng hoàng mà trở nên kiêu ngạo hoang đường.
Hơn nữa    phế bỏ Bảo Thành?
Vừa mới sinh   khắc mẫu?
Mình    những lời tàn nhẫn như ?
Trái tim Khang Hy lập tức trở nên lạnh lẽo, ông  thể tưởng tượng  rằng lúc  Bảo Thành đau lòng đến nhường nào.
Còn  Bảo Thanh, tại  Bảo Thanh  dám yêu cầu  hạ chỉ g.i.ế.c Bảo Thành? Chẳng lẽ   cho rằng   Bảo Thành,   thể lên  thái tử ? Nằm mơ !
"Người , triệu thái tử yết kiến!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-798.html.]
Khang Hy gấp  thể chờ nổi  an ủi nhi tử đáng thương của ,   hoàng quý phi thật lòng yêu thương, mấy năm nay, ông  thể tưởng tượng  cuộc sống của Bảo Thành khó khăn như thế nào?
  khi hạ lệnh, Long Đa Khoa canh giữ  cửa  vô cùng kinh ngạc,   xoa xoa lỗ tai, chẳng  mới  lệnh giam giữ thái tử, luôn miệng mắng  phế thái tử,  bây giờ  triệu kiếm, Khang Hy đang ầm ĩ gì ?
Lúc Long Khoa Đa bước  nhận mệnh, ngẩng đầu lên  phân biệt thật giả, kết quả   thấy hoàng thượng đang   với vẻ mặt chán ghét.
Nhìn gã nam nhân sủng thê diệt  ngay  mắt, Khang Hy càng đau đầu hơn nữa, ông thực sự  thể hiểu rõ,   phong Na Bố Kỳ  Tuyên phi?
Sau đó Long Khoa Đa còn chơi đùa với tiện nhân Tứ Nhi Ngũ Nhi gì đó, bây giờ... Nhìn thấy khuôn mặt , Khang Hy chỉ  g.i.ế.c c.h.ế.t  .
Lúc Dận  với vẻ mặt tiều tuỵ, cả  dơ bẩn   áp giải đến  ngự tiền, Khang Ky  nhi tử râu ria rậm rạp, ngay cả mái tóc cũng   chút hoa râm, đột nhiên nghẹn ngào.
"Chẳng  con thích sạch sẽ nhất ? Sao  khiến  trở nên nhếch nhác như thế ?" Khang Hy chậm rãi  xổm xuống,   đất,  Dận , đưa tay   lau mặt cho .
Dận  run rẩy một cái, đột nhiên quỳ xuống  mặt đất, cúi đầu xuống, cả  run rẩy.
"Các ngươi   ngoài ." Khang Hy đuổi    ngoài,  đó đặt tay lên đầu Dận , tức giận mắng: "Con thử   con xem, chẳng  lúc còn nhỏ     trưởng thành sẽ phân ưu giải nạn giúp trẫm , kết quả ngươi  khiến trẫm tức giận như ?"
Dận  cắn môi cố gắng để   thể bật   ngoài, hoàng a mã vui buồn thất thường,   chứng kiến quá nhiều.
"Sao con  thể trộn lẫn với tiểu thái giám? Sao  thể  lời tên thất học Tác Ngạch Đồ    những lời bất kính với trẫm? Sao con  thể..." Khang Hy  thể  tiếp  nữa, đối lập với Bảo Thành  hoàng quý phi nuôi dưỡng, Bảo Thành  mặt  đúng là một tên khốn khiếp!
 khốn khiếp thì khốn khiếp, Khang Hy vẫn  đây là Bảo Thành của , chỉ là Bảo Thành  từng trải qua cuộc sống khác mà thôi.
"Ngôi vị hoàng đế  của trẫm cuối cùng cũng là của con, rốt cuộc con đang gấp gáp chuyện gì chứ? Chẳng  con   trẫm sống lâu trăm tuổi ?" Khang Hy giáng một cái tát xuống mặt Dận .
Ông nổi giận mắng: "Con   ,  khi con chào đời, trẫm  sợ hãi đến nhường nào, ngoại trừ xử lý triều chính , lúc nào cũng đặt con trong tầm mắt của . Con   , mỗi một chữ con , trẫm đều cẩn thận cất giữ, cảm thấy kiêu ngạo vì sự tiến bộ của con!"