"Hoàng ngạch nương, hoàng ngạch nương, hoàng..."
Kết quả mới ngủ   bao lâu Minh Huyên   ồn ào tỉnh giấc. Nàng thấy Dận  tay chân khua loạn  ngừng  liền   bé gặp ác mộng.
Tiểu thái tử vẫn luôn  kiên cường,    cũng là trong lễ Vạn Thọ. Sau đó chính là  gặp ác mộng .
Minh Huyên thở dài ôm  bé  lòng vỗ nhẹ, nàng nhỏ giọng ngâm nga bài hát ru ngạch nương từng hát cho  .
Dận  mơ thấy  đang  trong đám mây trắng ngần  thấy hoàng ngạch nương. Hoàng ngạch nương giống hệt di mẫu, hoàng ngạch nương đưa  bé bay lên trời, xuyên qua những đám mây, chơi đến vui vẻ.
Hoàng ngạch nương cũng xinh  dịu dàng như tưởng tượng của  bé, sẽ ôm  bé, thơm  bé,  với  bé, nụ  cũng tỏa sáng như di mẫu.
Sau đó  trời đột nhiên xuất hiện một con cự thú, hoàng ngạch nương bảo vệ  bé ở phía  còn bản   thì  con cự thú nuốt chửng.
Sau đó hoàng ngạch nương cùng con cự thú đều biến mất.
Dận  dùng hết sức lực gọi hoàng ngạch nương, nhưng trong   bao la tìm mãi cũng  tìm  hoàng ngạch nương nữa ...
Đột nhiên  ấm lên, từng lời hát ru vang lên bên tai, Dận  khẽ mở mắt,  thấy vẻ mặt quan tâm của di mẫu,  đó  khép mắt  ngủ tiếp.
Sau đó   mơ thấy hoàng ngạch nương, hoàng ngạch nương trốn  từ miệng quái thú dắt theo một đứa trẻ lớn hơn , hai  tiến lên  nắm tay .
Đứa trẻ đó còn đưa cho  một cái kẹo   ngọt, Dận   đây là  trưởng của ,  trưởng ruột thịt, vì   chẳng hề sợ hãi. Bọn họ mặc sức chơi đùa cùng , hoàng ngạch nương   bên cạnh .
Huynh trưởng  giỏi,    nặn những đám mây thành nhiều hình dạng khác , còn  biến đám mây thành  nhiều màu. Đến khi mây  trời đều  biến đổi hết thì thời gian ly biệt cũng  đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-80.html.]
"Phải chăm sóc hoàng a mã của con, đừng để ngài  quá vất vả." Hoàng ngạch nương để  câu   cùng ca ca thơm  một cái,  đó hai  bay  mất.
Đột nhiên Dận  cảm thấy  cũng  còn buồn như  nữa, hoàng ngạch nương ở cùng ca ca, nhưng hoàng a mã  ở cùng , còn  cả... di mẫu... di mẫu giống hệt hoàng ngạch nương.
Cậu bé tỉnh   nữa, Dận   thấy di mẫu dù đang nhắm mắt vẫn  ngừng vỗ nhẹ lên  ,   dám động đậy gì cả.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cảm giác   mới mẻ?
Dường như  an lòng và thoải mái,    đắm chìm mãi trong đó...
Bình thường tiểu thái tử  hiểu chuyện,    cũng  ít, vì  Minh Huyên thấy  đau lòng khi thấy  bé , cả đêm đôi khi nàng tỉnh  đều  ngó xem nhóc con   ngủ ngon ?
Lần đầu tiên Minh Huyên cảm nhận  sự vất vả của việc  mẫu .
Nhớ đến lúc mới đến đây, nàng còn  thầm vì sự quan tâm vô tư của Triệu Giai thị, thậm chí nàng còn cố tình gây chuyện khiến bà lo lắng.
Năm đó bà cũng chẳng  một thị   sủng ái, vì để thỏa mãn yêu cầu của nàng mà gần như dùng hết sự sủng ái của .  lúc bà ở cạnh nàng   cực kì ngọt ngào. Nghĩ đến đó là nàng  kiềm  chua xót trong lòng.
Nàng nhớ ngạch nương , thực sự  nhớ ngạch nương.
Kiếp  kiếp   yêu nàng nhất  ai khác chính là ngạch nương, cho dù nàng   nguyên .
 lúc  thấy bà quỳ  mặt bồ tát hết   đến  khác cầu nguyện, cảm ơn bồ tát để con  sống tiếp, nàng liền  với bản   giấu kĩ việc  vĩnh viễn    .
Những năm  mẫu tử bọn họ vô cùng  mật, nàng tìm  sự giải thoát từ phía ngạch nương, ngạch nương thì bao dung tất cả  việc nàng .
Lúc Minh Huyên tỉnh ,   vì  Dận   nhắm mắt ,  bé thậm chí còn nhớ tới lời hoàng a mã từng , lúc giả vờ ngủ mắt sẽ bán  bạn liền lập tức lật .