Nhìn đám cung nhân dù trời  nóng thế nào  chăng nữa vẫn   việc, Minh Huyên cảm thấy  may mắn. Nếu như xuyên thành  như bọn họ, chắc  lười biếng như nàng  sớm  đời nhà ma . Quả nhiên vận may của nàng vẫn  .
"Chủ tử,   nhất nên hoạt động chân tay một xíu chứ?" Xuân Ny  chủ tử của nàng mặc áo lót rộng rãi  bò  nhuyễn tháp, chỉ dùng một cây trâm cài tóc cao cao  đỉnh đầu chẳng hề động đậy, nàng   kiềm  cau mày .
Minh Huyên hé mắt lười biếng : "Nóng,  cần... ngươi cũng khát, đừng quạt nữa, cẩn thận gió nóng."
Xuân Ny lắc đầu : "Không cần , cách cách chia canh đậu xanh cho  bộ   trong cung,  gì còn nóng nực nữa? Cả cái cung   gì  ai nhân từ như cách cách nữa? Đến cả thái hoàng thái hậu cũng  cách cách ngốc mà."
Minh Huyên     ngốc, những   mà  bệnh  thể hầu hạ,   thiệt   vẫn là   ?
"Muốn lừa  việc   nên cho nó ăn no mới  thể  nhanh hơn ?" Minh Huyên ngáp một cái khẽ .
Xuân Ny chỉ là thấy chủ tử vẫn luôn tiếc bạc  Ngự thiện phòng lừa nhiều bạc như  cảm thấy đau lòng mà thôi.
"Chủ tử,   , thái tử... thái tử ngất ..." Lúc Minh Huyên đang  đùa cãi  với Xuân Ny, Lưu ma ma đột nhiên xông  hốt hoảng .
Minh Huyên vội vàng  dậy hỏi: "Sao ? Xảy  chuyện gì?"
Lưu ma ma chỉ  , mãi    một lời.
Đến tận khi Bình ma ma   hành lễ xong đỏ mắt báo với Minh Huyên, lúc thái tử đang học thì đột nhiên ngất , chắc là  say nắng. Giờ hoàng thượng  ở trong cung vì  bà  đến xin Minh Huyên qua chăm sóc thái tử.
Đi Càn Thanh cung chăm sóc thái tử? Minh Huyên  do dự, nhưng  Bình ma ma  lúc thái tử hôn mê vẫn gọi tên , Minh Huyên liền mềm lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-91.html.]
Nàng phái   báo cho thái hoàng thái hậu một tiếng để bà  sắp xếp   cùng  đến Càn Thanh cung.
Nàng nhanh chóng chải đầu mặc quần áo.
Thái hoàng thái hậu  khi  xong cũng  dám chậm trễ bảo Tô Ma Lạt Cô cùng Minh Huyên đến Càn Thanh cung chăm sóc thái tử. Còn bà  sẽ gọi tất cả các thứ phi còn  đến Từ Ninh cung cùng  niệm kinh cầu phúc cho thái tử.
Cho dù  Dận    thái tử bao nhiêu năm,   bệnh  chắc cũng  quá nghiêm trọng...   đường đến Minh Huyên   Dận  sốt cao mãi  hạ, trong lòng vẫn lộp bộp một cái. Nàng nghĩ đến nhóc mập mạp luôn mồm  thích   tâm trạng  thể nào bình tĩnh  , chạy như bay đến Càn Thanh cung.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Sao ? Sao ?" Lúc đến Càn Thanh cung Minh Huyên  thấy Nạp Lan Dung Nhược  từ cửa   trực tiếp hỏi: "Thái tử bây giờ thế nào? Thái y  ?"
Nạp Lan Dung Nhược  Minh Huyên đầu đầy mồ hôi tóc dán lên mặt trông cực kì nhếch nhác, môi thì trắng bệch chẳng còn chút m.á.u liền cúi đầu : "Thái y đang chẩn bệnh, nô tài cũng  rõ..."
Hắn  thật sự  rõ,  còn  ở Thái y viện hôm nay  nhiều,   còn   ngoài tìm thêm mấy  nữa về.
Vốn  nên  chuyện với cung phi, nhưng  dáng vẻ Minh Huyên như , sự quan tâm  hề che đậy khiến Nạp Lan Dung Nhược mềm lòng, nhớ đến biểu  ở trong phủ đang vất vả nuôi dưỡng hài tử của bọn họ.
Minh Huyên run rẩy hít sâu một  xông .
Vừa  , Minh Huyên  thấy mấy lão đầu đang vây quanh thảo luận gì đó, nhóc con  giường mắt nhắm chặt, sắc mặt đỏ hồng, môi khô nứt nẻ, cả   ngừng run rẩy...
Sốt cao tắc nghẽn mồ hôi? Mắt Minh Huyên tối sầm, đây là triệu chứng nghiêm trọng nhất của bệnh say nắng. Sao  để đến tận bây giờ?
Minh Huyên run rẩy  Dận  hít sâu một , nàng ngăn thái y đang thương lượng việc kê đơn thuốc : "Vì     mớm nước muối cho thái tử, môi của ngài   khô nứt, rõ ràng là thiếu nước nghiêm trọng."