Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-10-26 11:52:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiêu Hoài Thanh!" Lão Hoàng đế giận dữ quát lớn.

Những vị quan phe khác sắc mặt đổi, lớn tiếng mắng: "Trấn Quốc Công, chọc Bệ hạ tức giận đến ngã bệnh, giờ còn dám những lời ?"

Trên gương mặt kiên nghị của Tiêu Hoài Thanh lộ vẻ khó hiểu: "Chẳng lẽ do Tam điện hạ, Hoài Vương và Tuyên Vương sai khiến Bệ hạ tức giận mà sinh bệnh ? Sao thành của ?"

Chúng đại thần: "..."

Tiết đại nhân nấp đám , ôm bụng trộm. Ông sợ khác phát hiện nên vội cúi đầu, che giấu nụ châm biếm.

Chuyện , cho dù Hoàng đế xử lý thì cũng thể đối mặt.

Giờ khắc nếu tránh né, chỉ càng lộ vẻ chột mà thôi.

lão Hoàng đế nghĩ như , ngài là Hoàng đế, con ngài gì, ngài bảo vệ thì ? Hơn nữa, chẳng xảy chuyện gì ? Ô Tháp cũng Tiêu Hoài Thanh san bằng còn gì.

Đương nhiên, ngài lời thể thẳng như thế. Sau khi tức giận đến mức hiểu , ngài cũng thể ngăn cản con lừa bướng bỉnh . Ngài hít một thật sâu, ép trấn tĩnh , ôn hòa : "Trấn Quốc Công ưu quốc ưu dân, trẫm đều rõ, chỉ là chứng cứ vẫn đủ..."

Editor: Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tiêu Hoài Thanh khó hiểu: "Bệ hạ, đây bút tích của Tuyên Vương điện hạ, còn lời khai của đầu bếp phủ Xương Vương Hoài Vương điện hạ ép buộc cố tình dùng khoai tây độc thức ăn, còn nữa..." Nói xong một loạt chứng cứ, hỏi: "Vậy ngài cảm thấy còn thiếu gì? Nếu như thế thể định tội, hơn vạn tù nhân trong ngục giam e rằng đều sẽ thả vì vô tội!"

"Khụ khụ!" Có những lời dọa đến mức nghẹn thở.

cũng kẻ nhạt, giống như hôm nay đến để phụ họa, ví dụ như Xương Vương: "Nói đúng lắm, phụ hoàng, chẳng lẽ ngài phóng thích hơn vạn phạm nhân vô tội , để từ nay về Đại Chu chúng trở nên hỗn loạn ? Hay là ngài mời của Đại Lý Tự điều tra việc ?"

Lão Hoàng đế: "..."

Ngài tức giận đến mức suýt chút nữa ngất xỉu.

Lão thái y vội vàng châm cứu bấm huyệt cho ngài: "Bệ hạ, ngài tỉnh táo ! Xin ngài hãy tỉnh táo !"

Lão Hoàng đế ép tỉnh , đau đến mức thịt ở huyệt đạo như run rẩy. Lão thái y khốn kiếp , tay nặng đến thế!

Ngài thở dốc, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, vội trừng mắt hai mặt.

Song, hai kẻ , một cợt, một thì ngây ngô chẳng giống như thể hiểu sắc mặt khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-292.html.]

Thái giám và thái y liên tục xoa n.g.ự.c hồi sức cho ngài, lão Hoàng đế đ.ấ.m n.g.ự.c đau lòng thôi. Lúc ngài mềm lòng để nghịch tử thoát gì? Đáng lẽ nên để ở trong đó cả đời mới đúng!

Cùng lắm thì chỉ cho ăn uống ngon một chút mà thôi.

cũng hơn bây giờ, nếu rảnh rỗi, ắt sẽ liên miên lôi kéo Tiêu gia đối đầu với Thánh thượng. Huống hồ, thủ đoạn vô cùng thâm độc, khiến thể nào bộc phát thịnh nộ, càng thể nổi giận.

Thời cuộc giờ đây khác xưa, nào còn những vị Thái tử thuở luôn hiếu thuận, chẳng hề kết bè kết phái? Nay thì...

Gà Mái Leo Núi

Sau một hồi giằng co, cuối cùng vài vị đại thần rốt cuộc thể giữ im lặng, cùng quỳ xuống tâu: "Bẩm Bệ hạ, lời Xương Vương điện hạ tâu cũng lý. Kính xin Bệ hạ xem xét !"

Vốn dĩ Tuyên Vương điện hạ chỉ cầu xin khoan hồng, dám thốt lên lời nào. Giờ đây quỳ rạp xuống, lóc van nài: "Phụ hoàng, nhi thần vô tội! Ta oan ức!"

Hoài Vương cũng quỳ xuống, nhưng vẻ mặt bình tĩnh hơn Tuyên Vương nhiều, tâu: "Phụ hoàng, nhi thần hề việc , cũng nhận tội danh . Xin phụ hoàng hạ lệnh cho Đại Lý Tự điều tra, minh oan cho ."

Lão hoàng đế lấy bình tĩnh, hai đứa con mặt, trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng khẽ gật đầu: "Được lắm! Đại Lý Tự khanh!"

"Có thần!" Một vị quan uy nghiêm thần thái tiến lên phía , quỳ xuống hành lễ.

Lão hoàng đế phán: "Hãy dẫn hai kẻ điều tra cho thật rõ ràng. Nếu quả thực từng , nhất định trả sự trong sạch cho Hoàng nhi của trẫm!"

"Vâng!" Vị quan đó gật đầu lĩnh chỉ, dậy hiệu: "Kính mời hai vị Điện hạ."

Đôi chân Tuyên Vương nhũn như bùn, chùn chùn bước chân chẳng rời . đợi tức thì tìm cớ thoái thác, Xương Vương phất tay hiệu cho thái giám tiến đến khiêng . Hoài Vương bước thong dong, tĩnh tại, trái khiến ít sinh nghi, lẽ nào chuyện thực sự chẳng liên quan đến ?

Quả đúng , Hoài Vương vốn thanh danh , từ đến nay luôn nổi tiếng là màng tranh quyền đoạt lợi. Cớ gì vì chuyện mà hãm hại trưởng của ?

Tại tẩm điện, chuyện xử lý.

Lão hoàng đế chẳng gặp những kẻ thêm nữa, liền lập tức cho bọn họ lui về.

Vừa rời khỏi tẩm điện, vẻ ngây thơ mặt Tiêu Hoài Thanh lập tức biến mất, đôi mắt đen nhánh toát vẻ lạnh lùng sắc bén. Y trầm giọng : "E rằng Hoài Vương liệu định từ sớm."

Vẻ mặt Xương Vương vẫn điềm nhiên, cho dù thành công khiến lão hoàng đế giao ba vị Hoàng tử cho Đại Lý Tự điều tra, cũng chẳng hề tỏ chút vui mừng, chỉ khẽ đáp: "Có thể ngụy trang nhiều năm như , há lẽ là chuyện đơn giản ?"

Tiêu Hoài Thanh thở dài một , mang theo chút mệt mỏi: "Bên ngoài, thần xông pha chiến trận với kẻ địch, trở về đấu đá với chốn nội bộ. Thật nực !"

Ánh mắt Xương Vương trầm xuống, chẳng thêm lời nào.

 

Loading...