Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-10-26 11:52:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng đặt bát sữa xuống dậy.

Có tổng cộng năm đứa trẻ, một đứa trẻ choai choai và hai tiểu cô nương vội vã theo . Vì cùng là nữ tử, giây phút ngượng ngùng ban đầu, bọn họ dần trở nên trầm tĩnh hơn. Phó Minh Vãn bên tay trái Yến Thu Xuân, đôi mắt mong chờ : "Vườn dâu tây trông thế nào ạ?"

"Có dâu tây trong đó to đỏ mọng ?"

Yến Thu Xuân đáp: "Mọi ngay thôi."

Gà Mái Leo Núi

Bây giờ đúng là mùa thu hoạch dâu tây, mà nàng thích ăn loại quả . Hơn nữa, thời kỳ sinh trưởng của dâu tây cũng ngắn, vì thế nàng căn dặn Cổ quản gia bảo nông dân trồng thật nhiều, còn quan tâm chăm sóc kỹ lưỡng. Khi dâu tây quả sẽ cung ứng cho quán ăn đường phố, mỗi ngày thu hoạch ít.

Dâu tây và cà chua cùng loại, chúng lớn lên nhanh, cứ cách ngày là thể thu hoạch một .

Yến Thu Xuân chỉ đang khéo léo gợi mở, những khác cũng tiện hỏi nhiều.

bọn chúng cũng là khách quý. Chỉ thể ngừng suy nghĩ, rốt cuộc vườn dâu tây trông sẽ như thế nào?

Sau khi một đoạn đường hẹp dài, một nhà lá, Yến Thu Xuân dừng , thông báo cho bọn nhỏ rằng đến vườn dâu tây .

Bọn chúng đồng loạt sang, miệng mở to đầy kinh ngạc: "A! Nhiều quá!"

Trước mắt là một mảnh vườn rộng lớn, dâu tây non trải dài mênh m.ô.n.g bát ngát. Màu xanh biếc khiến cảm thấy tâm hồn thanh thản, xen lẫn là những chấm đỏ nổi bật, đó chính là những trái dâu tây chín mọng.

Chúng mọc thành hàng lối ngay ngắn, tựa như những cọc chúc mừng rực rỡ!

Vì nơi đây thiếu đại bồng, dâu tây chỉ thể đợi mùa mà trổ quả. Bởi bản nguyên giống loài, dâu tây sinh hậu duệ, song lượng hiện tại cũng đủ khiến các thiếu gia, tiểu thư từng chiêm ngưỡng qua, đều ngẩn ngơ cảnh tượng.

Đôi mắt Đông Đông chợt bừng sáng, reo lên: "A! Đệ thưởng thức dâu tây!"

Cậu bé toan bước tới hái vài trái.

Song Yến Thu Xuân níu giữ: "Khoan , khoan !"

Đông Đông đành chịu dừng bước, liền sà lòng nàng mà nũng nịu: "A Xuân tỷ tỷ, cho tự tay hái mà…"

Uyển Nhi cạnh quan sát, trong mắt cũng ánh lên ý hái quả.

Những khác, từ già đến trẻ, đều khỏi kinh ngạc thốt lên: "Thật nhiều dâu tây!". Chỉ thôi khao khát thưởng thức, tựa hồ chóp mũi phảng phất hương vị ngọt ngào, chua thanh đan xen của dâu tây, chắc chắn là mỹ vị tuyệt trần!

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Yến Thu Xuân.

Nàng dở dở : "Đâu cho các ngươi hái ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-295.html.]

Lời dứt, bọn nhỏ lộ vẻ mừng rỡ. Phó Minh Vãn liền hỏi: "Hương Quân, thật sự thể hái ?"

Yến Thu Xuân khẽ gật đầu hiệu cho Thủy Mai. Thủy Mai liền hiểu ý, nhanh chóng lấy mấy rá tre nhỏ, phát cho mỗi một cái. Nàng cặn kẽ dặn dò lũ trẻ cách thức hái dâu tây, cốt là để tránh hỏng cây. Sau đó, nàng cho phép chúng tự do chạy nhảy.

Thái độ khoan dung rộng rãi của nàng khiến lũ trẻ mong chờ từ lâu mừng rỡ khôn xiết, lướt nhanh như bay mà chạy . Uyển Nhi hình cao ráo, đôi chân thon dài nhất, nên dẫn đầu đoàn, chạy tiên.

Đông Đông tuy nhiệt tình nhất, nhưng hình mũm mĩm khiến chậm chân hơn. Các đứa trẻ khác thì nhanh nhẹn vô cùng, chạy thoăn thoắt.

Hai cô bé khác cẩn trọng hơn nhiều, bước chậm rãi. Tuy nhiên, khi thấy dâu tây đỏ mọng, cũng nhịn mà tăng tốc, mỗi một hướng bắt đầu hái quả.

Ôi chao, những trái dâu tây đỏ mọng, căng tròn, chỉ thôi đủ khiến nuốt nước bọt ừng ực!

Chẳng mấy chốc, tiểu hữu bưng rá tre chứa đầy dâu tây, chạy rửa. Mọi thứ chuẩn tề chỉnh, nha phụ trách rửa sạch sẽ, xong xuôi là thể dùng ngay.

Tô Võ tuy hình gầy gò, song là đứa trẻ nhanh nhẹn nhất, là đầu tiên thưởng thức dâu tây.

Trong khi hai đứa trẻ khác vẫn đang rửa, ánh mắt hâm mộ của , Tô Võ c.ắ.n một miếng chóp quả dâu tây. Ai nấy đều , chóp quả dâu tây là phần ngon nhất.

Dâu tây mới hái nên độ tươi ngon chẳng cần bàn. Vỏ dâu tây mịn màng tựa lòng trắng trứng, chỉ cần thổi nhẹ cảm nhận hương thơm dìu dịu. Cắn một miếng, vị chua ngọt đan xen lan tỏa, khiến nheo mắt mãn nguyện.

"Oa! Mỹ vị quá chừng!" Tô Võ thấy các bạn chơi với ánh mắt thèm thuồng, liền ăn càng thêm vui vẻ.

Những khác chỉ im lặng .

Bọn trẻ ăn, trái cứ dán mắt chằm chằm nha đang rửa dâu tây. Mồ hôi lạnh túa trán nha , tay chân càng thêm nhanh nhẹn, vội vàng đưa dâu tây cho chúng.

Ngay đó, bọn nhỏ đều bắt đầu thưởng thức dâu tây của , cả bọn vô cùng thỏa mãn, ngay cả phần cuống quả cũng chẳng nỡ bỏ qua.

Phần cuống quả tuy chút chua chát, song đây là thành quả tự tay chúng hái , bởi hương vị dường như cũng vì thế mà càng thêm đậm đà. Dù thì chúng ăn cũng chẳng hề thấy chán, trái vẫn còn thèm!

Thế nhưng, vì lúc nãy quá nôn nóng thưởng thức, nên bọn nhỏ cũng chẳng hái nhiều dâu tây cho lắm.

Mới thưởng thức vài trái hết sạch, bởi bọn nhỏ tiếp tục chạy hái.

Nàng bé Uyển Nhi với tính tình trầm tĩnh, hái mấy quả dâu tây. Sau khi nhờ nha rửa sạch, nàng bé bưng đĩa quả tay, rạng rỡ tiến : "A Xuân tỷ tỷ, mời tỷ dùng!"

Đôi tay trắng nõn của nàng bé nhẹ nhàng cầm một trái dâu tây chín mọng, đưa đến tận miệng Yến Thu Xuân.

Yến Thu Xuân cảm thấy lòng mềm nhũn, liền há miệng đón nhận. Mấy ngày nay nàng ăn ít dâu tây chua ngọt, song lúc thưởng thức vẫn thấy vô cùng ngon miệng! Quả hổ danh là Uyển Nhi tự tay hái tặng: "Đa tạ Tạ Uyển Nhi, trái dâu quả thật mỹ vị tuyệt vời!"

 

Loading...