Tiểu cô nương ở thời đại khẩu vị vốn dĩ chẳng quá cầu kỳ, vì thế Yến Thu Xuân định nhiều món với các khẩu vị khác . Một món thanh đạm, một món cay như ớt da hổ, món cánh gà mật ong cũng thể bỏ qua.
Lần đầu các tiểu cô nương rời nhà, chắc chắn sẽ đôi điều quen thuộc. Sợ các nàng đêm về khó ngủ, Yến Thu Xuân đặc biệt chuẩn thêm một vò rượu dâu tây.
Rượu ủ đủ bảy ngày, hẳn là thể dùng .
Nàng vội vã ôm một vò đến, nhẹ nhàng mở nắp, tức thì mùi rượu thơm ngọt lịm xộc thẳng mũi. Song, hương rượu chẳng quá nồng gắt, mà bởi từ dâu tây nên sắc rượu cũng hồng tươi mắt.
Yến Thu Xuân chiết rượu các bình nhỏ gọn gàng, sai Thủy Mai mang qua phòng lạnh ướp một lúc.
Gà Mái Leo Núi
Tiếp đó, nàng tiếp tục trù thức ăn.
Đã rượu trái cây thì lẽ dĩ nhiên món nhắm, thêm một phần thịt chiên giòn quả là tồi.
Sau khi định đoạt xong thực đơn, liền bắt tay phân công công việc.
Món ớt da hổ thì chẳng ai cách chế biến, duy chỉ Yến Thu Xuân là thành thạo. Còn các món khác, nàng chỉ cần nếm cùng, xét cho cùng cũng chẳng quá vất vả.
Thịt chiên chiên hai cho giòn rụm, rau xanh xào tái, cánh gà nướng vàng.
Cuối cùng là ớt da hổ.
Nàng dùng ớt xanh dài, nhọn đuôi, khi sơ chế sẽ bỏ gân ớt bên trong, nhờ vị cay gần như sẽ tiêu biến.
Nói chung, món cách khá giản đơn, tiên đun sôi dầu, đó thêm gia vị xào. Khi dậy mùi thơm thì thêm nước, tiếp tục xào cho đến khi ớt xanh mềm hẳn là thể trút nồi.
Song, nàng nghĩ Hồng Sở Phúc và Phó Minh Vãn đều là quý nữ thế gia, khi dùng bữa ắt hẳn vô cùng trang nhã. Nếu nàng để nguyên quả ớt dài như , e rằng khi dùng bữa sẽ chút bất tiện, chẳng mấy thanh lịch. Nàng hiểu ý nên rửa sạch kéo, đoạn cắt ớt thành từng đoạn dài chừng hai phân.
Hoàn tất món ớt xanh, cánh gà cũng nướng xong, Thủy Mai liền giúp bưng các món khác qua.
Nếu yêu cầu, Yến Thu Xuân sẽ chẳng dùng bữa cùng khách. Song , khi dọn thức ăn và rượu trái cây qua, nàng định rời hai vị khách quý gọi : "Hương Quân chẳng định cùng dùng bữa ?"
Thái độ thiện đến mức khiến Yến Thu Xuân khỏi kinh ngạc.
Chẳng nàng tự ti, mà bởi thái độ đây của Giang phu nhân cùng chuyện Tiết phu nhân nạp cho công tử nhà bà , khiến nàng hiểu rõ rằng ở nơi cổ đại giai cấp phân hóa rõ ràng , phận của nàng chỉ là một nương tựa tại Tiêu gia.
Thông thường, những kẻ sẽ chẳng màng chung bàn với nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-297.html.]
Biên tập: Ếch Ngồi Đáy Nồi
Song, hai vị cô nương khiến Yến Thu Xuân cảm thấy vô cùng thiện. Ngẫm , nàng vẫn tường tận phận song của hai vị là ai? Thế nhưng dẫu , e rằng cũng chẳng ích gì. Yến Thu Xuân vốn am tường chuyện quan trường nơi quốc gia , chẳng võng lạc trang điện tử nào công bố tin tức, chỉ thể tự thăm dò, việc thu thập tình báo quả thực quá chậm chạp.
Nàng nhận lời, chỉ thoáng chút chần chừ thản nhiên an tọa, căn dặn Thủy Mai lấy thêm một đôi bát đũa.
Phó Minh Vãn mỉm : "Quả nhiên Hương Quân phóng khoáng, vô cùng phong thái của Tiêu gia."
Yến Thu Xuân khẽ bẽn lẽn, nhất thời chẳng nên đáp lời .
Hồng Sở Phúc nhận sự bối rối của nàng, bèn ôn tồn giải thích: "Mẫu của Minh Vãn xuất từ Trầm gia, là biểu với phu quân của Tam tiểu thư Tiêu gia. Bởi , Tiêu gia và Trầm gia cũng xem như là họ hàng thích."
Yến Thu Xuân vỡ lẽ, nụ môi cũng rạng rỡ hơn đôi phần: "Thì là ."
Phó Minh Vãn híp mắt : " , A Xuân tỷ tỷ, dăm ba tháng nữa chúng sẽ là thích. Sau thể thường xuyên ghé dùng dâu tây miễn phí ?"
Yến Thu Xuân đến mức gương mặt ửng hồng: "Đương nhiên là ."
Hồng Sở Phúc thấy nàng vẻ ngượng nghịu, bèn khẽ đẩy nhẹ tay nàng vài cái, : "Thôi , chúng hãy cùng dùng bữa ."
Yến Thu Xuân khẽ thở phào nhẹ nhõm, bưng lên chiếc bình sứ màu hồng đào, mở nắp rót rượu mời các nàng: "Đây là rượu dâu tây tự ủ, hương vị thanh đạm, lấy khỏi hầm băng. Hai vị nếm thử xem ."
Nàng rót cho Phó Minh Vãn . Đến lượt Hồng Sở Phúc, vị cô nương : "Muội vốn uống rượu, chẳng tửu khiến say ?"
Yến Thu Xuân chần chừ đôi chút: "E rằng là . Tửu mới ủ bảy ngày, hương vị thực sự đạm bạc."
"Chẳng cả, ở đây tỷ còn lo ngại điều gì ư? Đêm nay chúng cứ ngủ cùng , gì đáng ngại ." Phó Minh Vãn một cách tùy tiện, tay nâng chén lên nhấp một ngụm.
Nàng vốn bắt chước phụ , đưa lên môi mà nhấm nháp một phen. Song, vị tửu lạnh buốt chạm môi, chất chua ngọt tức thì lan tỏa nơi đầu lưỡi. Cảm giác thanh mát bất chợt khiến nàng giật , quên bẵng mất ý định học theo phụ phẩm tửu. Chén tửu cứ thế tuôn thẳng xuống cổ họng, quả nhiên hương vị quả thực đạm bạc, chỉ phảng phất mùi rượu, chút ấm nóng nhưng dường như say.
Phó Minh Vãn uống cạn, liền nhướng mày reo lên: "Ai chà! Hương vị thật chẳng tồi chút nào!"
Hồng Sở Phúc lòng đầy hiếu kỳ, cũng bưng một chén lên nhấp thử, vui vẻ cất lời: "A, quả đúng là tồi! Vị tửu thanh nhẹ, chua ngọt khai vị!"
Yến Thu Xuân thấy thế, cũng nhấp một ngụm. Trước đó, nàng từng thử mà ướp đá, mùi tửu phần nồng. Nay khi ướp lạnh, hương vị thanh đạm hơn nhiều, tựa như đang thưởng thức một chén nước trái cây . Vừa chạm đầu lưỡi cảm thấy chút men nồng, song, dư vị chua ngọt quen thuộc của dâu tây càng chiếm chủ đạo.