Giang Thịnh Vân liếc mắt một vòng, khẩy mà rằng: "Ta trông thấy Đức An Hương Quân cứ mãi vật phủ vải đỏ , cứ ngỡ đó là lễ vật của nàng đây chứ?"
Bởi nàng là khách thông gia, chỗ gần như ở hàng đầu, lời thốt lập tức thu hút sự chú ý của , ai nấy đều đầu về phía đó.
Gà Mái Leo Núi
Tẩu tử của Giang Thịnh Vân sợ đến tái mặt. Tiết trời vốn nóng bức, nay mồ hôi túa như tắm. Nàng vội vàng lau , khẽ mắng: "Muội đừng loạn!"
Giang Thịnh Vân vui, bèn bĩu môi, quả là coi ai . Nàng cũng gì , chẳng qua chỉ vài câu bâng quơ đó thôi ? Tiêu gia há lẽ vì một nàng dâu thành mà trách cứ nàng ư? Như thật quá mức hẹp hòi!
Nàng khẽ hất cằm, chờ xem Yến Thu Xuân sẽ xoay sở để bày vật mắt .
Ngược , Yến Thu Xuân đỗi cảm kích nàng . Khi Tiêu Hoài Thanh dâng cổ cầm lên, đều ngớt lời ca tụng, nàng vẫn để chen lời mà , chẳng ngờ vị cô nương giúp nàng một phen. Nàng mỉm : "Đây là bánh sinh thần do tự tay . Nghĩ đến đại thọ của bá mẫu, đương nhiên thể thiếu bánh, nên một phần. Thủy Mai, đưa lên ."
Thủy Mai khẽ thở phào nhẹ nhõm, nàng canh chừng thời khắc để đem vật đến, e rằng kem sẽ tan chảy mất. Cũng may bây giờ thể dâng lên .
Nàng chăm chú hai gã sai vặt đang bưng chiếc bánh kem cao đến nửa lên.
Đám đông hiếu kỳ sang: "Thật sự là bánh kem ư?"
"Chẳng chỉ là bánh kem đó thôi ? Cớ dâng thêm nữa?"
Trong đĩa của sẵn một chiếc bánh kem nhỏ, vốn là một món tráng miệng bữa tiệc. Yến Thu Xuân thêm một chiếc bánh kem nữa, chẳng chút trùng lặp ? Vả bánh kem cũng quá đỗi bình thường, họ vẫn thể đặt mua một chiếc bánh theo ý với giá chỉ một lượng bạc ở phố ẩm thực mà.
Tuy ngoài miệng gì, nhưng ánh mắt biến đổi, mang theo vài phần trêu chọc và cả sự đồng cảm.
Lễ vật quá đỗi tầm thường, lúc nào cũng thể mua , vị cô nương e là tự bêu chính chăng?
Sắc mặt Yến Thu Xuân vẫn chút biến sắc, mỉm : "Bá mẫu, chúc sinh thần vui vẻ!"
Ngay lúc , Thủy Mai xốc tấm vải đỏ lên, hai gã sai vặt cũng phụ giúp một tay kéo màn, tháp bánh dần lộ rõ hình dáng vật bên trong. Lập tức kinh ngạc hít một khí lạnh: "Cái gì?! Đây... đây là bánh kem ư?"
"Là một chiếc bánh kem khổng lồ!"
"Tuyệt ! Bánh sinh thần quả thật mỹ lệ!"
như lời khen, chiếc bánh kem mừng thọ cao ước chừng nửa quả thực mỹ lệ phi phàm. Bánh tổng cộng sáu tầng, từ xuống mỗi tầng đều điểm xuyết những hoa văn khác biệt, tinh xảo muôn phần. Phía cùng còn thắp một ngọn nến mừng thọ, nến rành mạch: "Chúc Tiêu phu nhân phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-312.html.]
Tuy nét chữ phần nhỏ nhắn, song khắc họa từ ngọn nến thắp bánh, dẫu cách xa cũng thể rõ mồn một.
Yến Thu Xuân thuận tay đặt sáu chiếc bấc nến lên, nhẹ nhàng châm lửa.
Những đốm lửa nhỏ lung linh tỏa ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi lên bộ chiếc bánh kem trắng ngần. Chư vị thiếu nữ thấy , lòng khỏi nảy sinh nỗi mong chờ. Ngay cả các vị khách nam cũng hiển lộ vẻ kinh ngạc nét mặt.
Giờ khắc là yến tiệc buổi đêm, dùng bữa xong lưu luyến hồi lâu. Vầng dương khuất núi từ thuở nào, chỉ còn ánh nến lập lòe chiếu rọi bốn bề. Giữa gian như , vật phẩm trắng ngần chợt xuất hiện, khiến chốn u tối nhất cũng bừng sáng rực rỡ, vẻ diễm lệ khó sánh.
Huống hồ, các tiệm bánh thông thường chỉ bày bán loại một tầng. Đâu ai ngờ thể chiêm ngưỡng chiếc bánh cao sáu tầng tráng lệ đến !
Giang Thịnh Vân tuy chút kinh ngạc, song đó liền lộ vẻ khó chịu, nàng khinh thường bĩu môi, khẽ lẩm bẩm: "Chẳng chỉ là một món bánh ngọt thôi ? Cứ như từng ai nếm qua ."
Lời lẩm bẩm dứt, Đông Đông nép sát mẫu , thốt lên với giọng đầy cảm thán: "Oa! A Xuân tỷ tỷ, tỷ còn tài chiếc bánh lớn đến nhường ! Sinh nhật cũng một chiếc!"
Tiêu Hoài Viên tính cách hoạt bát, cũng lập tức hưởng ứng: " , A Xuân, thể thiên vị một bên . Sinh nhật cũng mong chiếc bánh ! Xinh xiết bao!"
Uyển Nhi khẽ kinh ngạc, cũng vội vàng cất lời: "A Xuân tỷ tỷ, Uyển Nhi cũng !"
Trầm Bình Nghiêm, tuy còn nhỏ tuổi nhưng phong thái "ông cụ non", cũng tỏ rõ vẻ hâm mộ. Sinh nhật qua, bé mặt tại Tiêu gia, tuy Trâu sư phó cũng bánh ngọt, song riêng về bề ngoài, nào thể đến mức !
Tiêu Bình Thịnh tuổi lớn hơn, khó lòng cất lời mặt chư vị khách khứa, liền lén giật nhẹ tay áo mẫu : "Nương, con cũng một chiếc."
Tống Minh Đường mỉm với nhi tử: "Con cứ yên lòng, nếu các đều phần thì A Xuân thể bỏ quên con."
Tiêu Bình Thịnh bật khanh khách, trong lòng thỏa mãn vui sướng khôn cùng.
Tiêu phu nhân vốn là ưa ẩm thực, thấy chiếc bánh kem liền nở nụ rạng rỡ: "A Xuân nhọc lòng . Chiếc bánh tốn nhiều công sức ?"
Yến Thu Xuân khẽ mỉm chi phần ngượng nghịu: "Cũng chẳng mất nhiều thời gian, cũng quá phức tạp ạ." Nàng đưa chiếc d.a.o gỗ lên: "Bá mẫu, thọ tinh cần tự chia bánh mừng thọ. Xin hãy cắt ạ?"
"Ừm." Tiêu phu nhân dậy, chẳng cần ai đỡ, bà tự cầm lấy chiếc d.a.o gỗ, thành thục cắt chiếc bánh kem.