Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:43:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho đến khi ngự y đến, đội xe dừng để tiến hành chẩn bệnh cho y. Sau đó, vị ngự y lắc đầu ngay mặt y: "Xương sống cùng gân mạch đều đứt đoạn... nát bấy….”

Trong lúc , trái tim của Tuyên Vương như bóp chặt, âm trầm đến mức thở cũng trở nên khó khăn: "Bổn vương gặp phụ hoàng! Mau dẫn gặp phụ hoàng! Là Tiêu Hoài Thanh hại , bổn vương gặp phụ hoàng!"

Gà Mái Leo Núi

Ngự y dọa sợ, vội quỳ xuống mặt y , run rẩy : "Điện hạ hãy cẩn thận, Trấn Quốc Công bệ hạ phái khỏi kinh thành mấy hôm , phương hướng một nam một bắc trái ngược với ngài, thể đến ! Trấn Quốc Công mới lập công trở về, thể nguội lạnh ngàn vạn tướng sĩ như !"

Ánh mắt Tuyên Vương đỏ lên, vị ngự y đó chằm chằm: "Hắn lừa gạt ! Chính tay hại bổn vương, bổn vương đền tội! Các ngươi ?!"

Editor: Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hơi thở ngự y dần trở nên nặng nề, vội dập đầu dám gì thêm.

Ngày hôm .

Cho dù ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu , thì ánh sáng cũng đủ chói mắt vô cùng.

Yến Thu Xuân trở , né tránh ánh dương quang chói lòa .

Nàng chợt sực nhớ điều gì, vội dậy kéo màn cửa sổ. Chỉ thấy bên chiếc giường êm ái cạnh cửa sổ trong phòng, một thanh niên vận áo ngủ, khoác thêm áo ngoài, đang an tĩnh sách.

Yến Thu Xuân khẽ dụi mắt, lòng an tâm đôi chút.

"Nàng thức giấc ư?" Tiêu Hoài Thanh thấy động tĩnh, liền lên tiếng hỏi thăm. Yến Thu Xuân khẽ "ừ" một tiếng, sắc mặt . Tuy khuôn mặt còn hồng hào, nhưng khí sắc khá lắm, nàng bèn yên tâm tiến đến, vén xiêm y lên để xem xét vết thương: "Thân thể còn chỗ nào ?"

Tiêu Hoài Thanh theo bản năng cởi xiêm y, khuôn mặt khẽ ửng hồng.

Yến Thu Xuân khẽ nhíu đôi mày liễu, lộ vẻ bất mãn.

Chàng vội giải thích: "Không hề, Ninh Trác đến t.h.u.ố.c cho ." Yến Thu Xuân biểu cảm, chỉ khẽ đáp: "À."

Tiêu Hoài Thanh kéo nhẹ tay áo nàng, ánh mắt tràn đầy vẻ nịnh nọt: "Mấy hôm nay tạm thời sẽ ở đây, e rằng vẫn phiền A Xuân đưa cơm cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-335.html.]

Yến Thu Xuân lặng lẽ chằm chằm. Đã thể ngoài kêu Ninh Trác thoa t.h.u.ố.c cho , còn cần đưa cơm chi nữa? nàng vẻ mặt như thế, lòng nàng vẫn khẽ mềm : "Muốn đưa cơm, thì chớ động đậy, để xem vết thương ."

Tay nàng chạm đến cổ áo , nhưng Tiêu Hoài Thanh khẽ kháng cự, nắm chặt lấy tay nàng mà khẽ nhéo nhéo: "Đừng xem, e là đáng sợ."

Ban đêm ánh sáng yếu ớt, vương vãi m.á.u tươi nên trông quá kinh hãi. Ban ngày thì khác, ánh sáng rực rỡ, vạn vật đều hiện rõ mồn một, những vết sẹo chằng chịt lưng đều sẽ hiện rõ. Vết sẹo xí như thế, Tiêu Hoài Thanh sợ rằng sẽ dọa sợ nàng.

Yến Thu Xuân khẽ nổi giận, chẳng chỉ là xem vết thương thôi ư? Nàng đưa tay nhéo vành tai , tức giận : "Ngài lời chứ! Ta bá mẫu dặn rằng điều kiện tiên quyết khi chọn phu quân chính là lời!"

Làn da ngăm đen của Tiêu Hoài Thanh dần ửng lên màu đỏ sẫm, gương mặt đỏ bừng. Sợ nàng vui, bèn vội vàng buông bàn tay đang nắm cổ tay nàng , nhấn giọng dặn dò: "Thật sự đáng sợ, nàng chỉ cần thoáng qua là đủ ."

"Biết ." Yến Thu Xuân vẻ ghét bỏ, đưa tay kéo cổ áo .

Tiêu Hoài Thanh tự cởi nhưng nàng cản , chỉ đành ngoan ngoãn để nàng vén lên. Vừa cởi tẩm y rộng rãi , liền để lộ lớp băng gạc thấm đẫm m.á.u tươi ở bên trong.

Lúc vẫn kỹ thuật khâu vết thương, chỉ thể để vết thương tự lành miệng, may mắn , vẫn thể băng bó .

Dù vết thương lưng vẫn đang rỉ m.á.u thấm đỏ băng gạc, nhưng vết thương tay vẫn thỏa.

Kỳ thực, vết thương lưng hề đáng sợ, chỉ là những vết sẹo cũ trông vẻ dữ tợn, càng trở nên đáng sợ hơn khi ánh nến lờ mờ. Chỉ cần những dấu vết , Yến Thu Xuân thể hình dung tình cảnh khi trọng thương.

Nàng khẽ thở dài một tiếng, hỏi: "Vết thương lưng rỉ m.á.u , gọi Ninh Trác đến băng bó cho ngài nhé?"

"Không cần, nó chỉ rỉ chút thôi, đáng bận tâm ." Tiêu Hoài Thanh lắc đầu: "Người bên ngoài vẫn tin đang ở đây, đến e sẽ tiện cho lắm."

"Ngài hiểu rõ là ." Yến Thu Xuân khẽ , nàng vén áo cho bèn ngoài. Chẳng mấy chốc, Ninh Trác tới băng bó cho Tiêu Hoài Thanh. Nàng nán xem, mà bèn ngoài đ.á.n.h răng rửa mặt, tiện thể bảo Thủy Mai giúp búi tóc. Sau khi xong, Ninh Trác cầm theo một chồng băng gạc thấm m.á.u bước , lau vệt mồ hôi trán, với Yến Thu Xuân: "Hương Quân, ngài mất ít m.á.u huyết, mấy hôm nay, e rằng Hương Quân thêm nhiều món bổ huyết cho ngài ?"

"Ta ." Yến Thu Xuân gật đầu. Nàng liếc trong phòng, đoạn hỏi: "Tình hình bên ngoài ?"

Tối qua dường như đám tra xét bao lâu vội vàng rời , tất cả đều nhờ Ninh Trác cả. Bây giờ Yến Thu Xuân trong lòng khẽ hoảng sợ, dám phái đến kinh đô dò la tin tức tình hình, chỉ thể hỏi thăm thông qua mà thôi.

Ninh Trác tỏ vẻ bình tĩnh : "Chẳng hề gì, Tuyên Vương điện hạ gặp nạn, giờ đây đưa về kinh đô cấp tốc để chữa trị. Bệ hạ vô cùng lo lắng, tình trạng xuất huyết quá nhiều, Thái y viện đang rối như tơ vò. Hoài Vương điện hạ giận dữ tột độ, đang phái truy tìm hung thủ. Dù kinh thành đang hỗn loạn, nên đừng nóng vội."

 

Loading...