Xuyên Thành Vật Trong Ngăn Kéo Của Nam Chính - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-20 01:57:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Trầm tưới cây xong thì thẳng dậy, đưa tay chỉnh ống tay áo xắn lên. Ánh nắng trưa phủ nghiêng qua bờ vai , khiến khung cảnh bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ. 

ở cửa , theo bóng lưng , trong đầu hiểu vì hiện lên một ý nghĩ hợp thời: nếu đây là một cuốn tiểu thuyết, lẽ tác giả sẽ miêu tả tổng tài theo cách . Không trợ lý kè kè, điện thoại dán chặt tai, khí thế lạnh lùng khiến khác tránh xa. Chỉ là một đàn ông giữa sân nhà, tưới mấy chậu cây xanh, dáng vẻ quen thuộc đến mức khiến quên mất cảnh của chính .

Tạ Trầm thì bắt gặp đang , ánh mắt dừng mặt một giây, hỏi tự nhiên: “Cô chứ?”

gật đầu theo phản xạ, nhưng ngay đó mới nhận cảm giác trong đúng lắm. Cảm giác choáng váng giống như thứ gì đó đang âm thầm rút . thử bước thêm một bước, lòng bàn chân chạm đất nhưng phản hồi chậm hơn bình thường một chút.

Dường như cơ thể đang dần mất độ thật. hít sâu một , mùi đất ẩm và lá cây vẫn rõ, nhưng tim đập chậm hơn so với lúc sáng.

“Tạ Trầm,” gọi , giọng thấp một chút.

Hắn bước gần. 

“Sao?”

nghĩ… sắp về .”

Câu dứt, thấy ánh mắt đổi. Không hẳn là ngạc nhiên, mà là tập trung đến mức căng cứng, giống khi đối diện với một việc vượt ngoài kế hoạch nhưng cho phép bản rối loạn. Hắn từ đầu đến chân, đưa tay , chỉ giữ ở cách gần, như sợ vững.

“Cô thấy thế nào?” hỏi.

còn nặng như lúc nãy,” trả lời thật. “Giống như… cơ thể giữ nữa.”

Hắn ngay, thấy cổ họng khô , một cảm giác hụt hẫng dần len lỏi trong tâm trí. mới chỉ ở trong hình dạng vài tiếng, nhưng kịp quen với việc , , thứ bằng mắt , và khác đối xử như một bình thường.

“Nếu biến mất đột ngột,” tiếp, “ đừng lo. quen .”

“Cô quen?” lặp , giọng trầm hơn một chút.

“Ừ,” nhạt. “Hai tháng qua vẫn ở trong ngăn kéo đó. Chỉ là chỗ cũ thôi.”

Hắn im lặng, : “Vào trong .”

theo phòng việc. Vừa xuống sofa, thấy tay nhạt màu hơn, như ánh sáng xuyên thấu. siết chặt ngón tay, cảm giác vẫn còn, nhưng chắc sẽ giữ bao lâu. Tạ Trầm mặt , ánh mắt rời, giống như đang ghi nhớ từng đổi nhỏ.

“Nếu còn ,” , “ ơn… đừng đóng ngăn kéo kín quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vat-trong-ngan-keo-cua-nam-chinh/chuong-3.html.]

Hắn gật đầu. 

“Được.”

Chỉ một chữ, nhưng khiến an tâm hơn bất cứ lời trấn an nào. Cảm giác rút bắt đầu từ đầu ngón tay, lan lên cánh tay, đến vai. còn đủ sức giữ thẳng lưng, nghiêng về phía , nhưng kịp ngã thì đỡ . Hơi ấm từ bàn tay rõ, chân thật đến mức chợt nhận sẽ nhớ nó.

“Tạ Trầm,” gọi tên nữa.

“Ừ.”

“Cảm ơn … vì nấu cơm cho .”

Hắn trả lời ngay. Khi lên, tầm mờ một nửa. Âm thanh trong phòng như kéo xa, chỉ còn giọng , thấp: “Lần … nếu còn.”

trọn câu đó. Ý thức kéo ngược , nhanh và gọn, như ai đó tắt đèn.

Khi nhận xung quanh nữa, còn cơ thể để cảm nhận gian theo cách cũ. Không mắt, tay, chỉ còn sự tồn tại quen thuộc, chật hẹp nhưng còn xa lạ. ngăn kéo bàn việc của .

khác .

Ngăn kéo đóng kín, một khe sáng nhỏ chiếu . Bên mặt gỗ lạnh, mà là một lớp vải mềm. cảm nhận chuyển động gần, vội vàng, thô bạo. Tạ Trầm đang đặt một vị trí khác, cẩn thận đến mức gần như thừa thãi.

Ngăn kéo khép , nhưng chỉ đến một nửa.

Ánh sáng vẫn còn.

thấy, nhưng đó một lúc. Rồi tiếng bước chân rời , đó là tiếng ghế kéo nhẹ, tiếng giấy tờ lật qua. Cuộc sống của tiếp tục, giống như buổi sáng ngày hôm qua và như hai tháng , chỉ khác ở chỗ, , trong ngăn kéo .

Buổi chiều trôi qua chậm, gọi điện, chuyện công việc bằng giọng đều đều. Có lúc dừng , ngăn kéo mở một chút, ánh sáng chiếu rõ hơn. Hắn chạm , chỉ , đóng như cũ.

Đến tối, tiếng nấu ăn. Mùi cơm nóng lan , giống hệt buổi trưa. chợt nghĩ, nếu vẫn còn hình dạng , lẽ sẽ đặt mặt một bát cơm, một câu đơn giản: ăn .

Ý nghĩ đó khiến thấy buồn , nhưng cũng khiến yên tâm. Vì , dù ở hình dạng nào, vẫn đang ở đây, trong căn nhà , trong cuộc sống của một đàn ông bình thường hề giống tổng tài trong tiểu thuyết.

linh cảm rõ ràng rằng, khi thể mặt nữa, thứ sẽ còn chỉ dừng ở một bát cơm rang trứng.

 

Loading...