Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:03:37
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vô Tranh Tiên Phủ, nơi mà các tu sĩ đương thời đều ngưỡng mộ lại là nơi Tiết Ninh tìm mọi cách để trốn thoát.

Hiện tại nàng thực sự có chút bối rối, rốt cuộc kiếm tiên là thế nào?

Cũng không phải nàng không muốn đi tìm hiểu, nàng cũng rất tò mò về phong thái của kiếm tiên, vị tiền bối đã tạo nên huyền thoại của Tần Giang Nguyệt là người như thế nào? Đương nhiên nàng muốn xem, nhưng cũng không đến mức phải xem cho bằng được.

Điều khiến nàng lo lắng hơn là sự xoắn vặn của cốt truyện.

Nếu kiếm tiên đã trở lại thì còn gì cho nam chính nữa?

Từ trước đến nay, dù có những thay đổi nhỏ, cốt truyện chính vẫn tiếp tục tiến tới, sao đột nhiên lại có một cú ngoặt lớn, xuất hiện một đại BOSS?

Thực sự không phải là Ma thần đang giở trò gì sao?

Tiết Ninh cảm thấy điều này rất có khả năng.

Mộ Không Du làm sao vậy, gương vàng chắc chắn phải được hắn ta cho phép mới phát ra, hắn ta cũng không nhận ra vấn đề sao?

Mọi chuyện có vẻ rắc rối.

“Ngươi thật sự không đi sao, A Ninh?” Ngân Phong rủ mí mắt xuống, trông như một bộ dạng khó mà chấp nhận được, rất đáng thương: “Nếu chúng ta quay lại, ngươi có còn ở đây không?”

Ngân Tâm vỗ vai em trai, không đồng tình với việc hắn ta dính người như vậy, nữ tử ghét nhất là nam tử dính người không hiểu chuyện, dù có gương mặt xinh đẹp cũng sẽ bị mất điểm nhiều, ít nhất bản thân nàng ấy không thích.

Tiết Ninh thực sự không chắc chắn, nàng ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Ta là tán tu, dù có đi theo các ngươi cũng không tiện vào trong.”

“Không sao.” Ngân Tâm nói: “Chuyện này dễ giải quyết, ta nói ngươi là đệ tử của Hợp Hoan Tông thì không ai dám nói ngươi không phải.”

... Dù vậy cũng không tốt, trong Tiên phủ toàn là đại năng, cây trâm cải trang của nàng đã cho tiểu cô nương kia, chỉ dựa vào pháp thuật biến hóa diện mạo chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Vì vậy vẫn không thể đi.

“Thôi, đây là tín phù của ta, nếu các ngươi xong việc trở lại cứ liên lạc với ta, nếu ta có thời gian, nhất định sẽ đến Hợp Hoan Tông làm khách.”

Nói lời xã giao như vậy, Ngân Tâm cũng kéo em trai đi, không cố gắng thêm nữa, mấy người vội vã đến Tiên phủ, chào tạm biệt Tiết Ninh rồi rời đi.

Tối hôm đó, trong khách điếm chỉ còn lại mình Tiết Ninh, các đệ tử có tên tuổi đều đã đến Tiên phủ.

Chủ quán thấy nàng không đi cũng rất ngạc nhiên, Tiết Ninh chỉ nói: “Ta không khỏe, vài ngày nữa mới đi, họ đi trước.”

Chủ quán không nghi ngờ gì, vẫn chăm sóc nàng rất chu đáo.

Tiết Ninh có nhiều linh thạch, để cảm ơn Ngân Tâm đã giúp đỡ suốt chặng đường, nàng còn trả trước tiền phòng cho Hợp Hoan Tông ở đây thêm một thời gian.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nàng cũng không định ở lại đây lâu, ngày mai dự định rời đi.

Tiểu Quy vẫn đang giúp nàng ấp trứng, con rùa tím trước đó đã nói rằng các trứng khác cần cơ duyên riêng để nở, thứ nàng không thiếu nhất lúc này chính là thời gian.

Các tu sĩ có tên tuổi đều đã đến Tiên phủ, các tán tu khác cũng sẽ khao khát, nhờ người và quan hệ để vào được, không vào được thì cũng sẽ ở gần Tiên phủ để chiêm ngưỡng, đây chính là lúc tốt nhất để nàng tìm kiếm cơ duyên.

Ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, Tiết Ninh vừa định kết ấn, đột nhiên nhìn thấy chiếc vòng tay.

Tần Giang Nguyệt đã tặng nàng rất nhiều pháp bảo, trong đó không thiếu các loại trang sức pháp khí phòng ngự như thế này.

Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve chiếc vòng, cảm giác mát lạnh truyền lại một ít linh lực cho nàng, Tiết Ninh nhắm mắt, vẫn không thể nhập định.

Thôi vậy.

Đêm nay không thích hợp để ngồi thiền tu luyện.

Tâm quá loạn rồi.

Nàng vẫn rất để tâm đến chuyện kiếm tiên trở lại.

Danh hiệu của Tần Giang Nguyệt trong nguyên tác chính là kiếm tiên chuyển thế, hắn c.h.ế.t không lâu thì kiếm tiên thật sự quay trở lại.

Bỏ qua nguyên tác, có một khả năng nào đó, Tần Giang Nguyệt… thật sự là kiếm tiên chuyển thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-104.html.]

Kiếm tiên trở lại, chính là hắn trở lại?

... Nếu thực sự là hắn, không quay lại nhìn hắn một lần sao?

Nhưng quay lại nhìn thì có ích gì?

Nếu Tần Giang Nguyệt thật sự là kiếm tiên thì cốt truyện trong nguyên tác đã bị xoắn vặn quá đáng rồi.

Trước khi hắn chết, thậm chí nàng còn không muốn lừa hắn, để hắn ra đi mà không tiếc nuối, cứ thế để mặc hắn cô đơn nằm chờ c.h.ế.t bên hồ Kính, nếu hắn thực sự là kiếm tiên, bây giờ trở lại chắc chắn cũng không muốn gặp lại nàng.

So với nàng, có lẽ hắn sẽ đánh giá cao Ôn Nhan hơn.

Có người theo đuổi danh tiếng, tài sản, dung mạo của ngươi, nhưng có người trung thành với linh hồn ngươi.

Tiết Ninh là người trước, còn Ôn Nhan là người sau.

Nếu Tần Giang Nguyệt thật sự là kiếm tiên cũng sẽ không muốn gặp nàng, nhìn thấy cũng sẽ không vui, có lẽ sẽ không thèm để ý đến nàng.

Hắn cao quý hơn trước, có lẽ thậm chí nàng không có cơ hội liếc nhìn hắn trên đạo trường như lần đầu gặp mặt.

Tiết Ninh không hối hận về lựa chọn lúc đó, nhưng nàng thực sự cảm thấy đau đầu.

Ngọc Cốt Chi Hoa trong chiếc nhẫn Càn Khôn phát ra ánh sáng yếu ớt, mang theo những luồng sáng khác thường, như đang phản ứng lại điều gì đó, càng khiến nàng đầy nghi ngờ.

Không thể nhập định, Tiết Ninh quyết định nằm trên giường cố gắng ngủ, không thể cứ suy nghĩ miên man mãi.

Nhưng nàng cứ lật qua lật lại, không sao ngủ được.

Không nhớ là lật người lần thứ mấy, Tiết Ninh như bị giật mình bật dậy khỏi giường, đầu đập vào màn trên giường, đau đến nhe răng nhăn mặt.

Không trách nàng phản ứng dữ dội như vậy.

Vì không biết từ lúc nào, bên cạnh giường đã có một người ngồi.

Không, chính xác mà nói, là một con ma.

Trường Thánh thong thả nhìn Tiết Ninh run rẩy đến mặt trắng bạch, hai tay khoanh trước ngực, khinh miệt quan sát căn phòng chật hẹp, chỉ ngồi đó thôi mà không cần đứng dậy, đầu hắn ta đã chạm đến trần giường.

Hắn ta đứng dậy một chút, chỉ nghe “rầm” một tiếng, giường đã sập.

“Đồ rác rưởi.” Trường Thánh cau mày phê phán.

Nếu không phải hắn ta nhìn chiếc giường sập, Tiết Ninh còn tưởng hắn ta đang mắng mình.

Nàng bò ra khỏi đống đổ nát, tay vẫn run rẩy, ai nhìn thấy Ma thần ở khoảng cách gần thế này cũng không kiềm chế được.

“Sợ gì, ngươi quay qua quay lại cả buổi, ta cũng không lấy mạng ngươi.”

Tiết Ninh không nói lời nào, cố gắng thu mình vào góc, giảm thiểu sự hiện diện của mình.

Trường Thánh búng ngón tay tính toán thời gian: “Ta không thể ở đây lâu, nếu kẻ thù của ta cảm nhận được khí tức của ta, e rằng sẽ bay tới. Dù ta cũng rất nhớ cảm giác đấu pháp với hắn, nhưng không phải bây giờ.”

Hắn ta đột nhiên cúi người, nhìn nàng với ánh mắt như cười như không: “Ngươi biết tại sao ta tìm ngươi không?”

Tiết Ninh lắc đầu lia lịa.

“Chậc.” Trường Thánh có chút không vui: “Sao không nói, thật là bất kính, chi bằng ta làm ngươi thật sự trở thành câm điếc nhé?”

“Ta không biết.” Tiết Ninh nhanh chóng thốt ra ba chữ, giọng vẫn run rẩy.

Trường Thánh hài lòng cười: “Đưa pháp khí của ngươi cho ta xem.”

“…” Quả nhiên, hắn ta không quên chuyện này, dù Mộ Không Du tuyên bố khắp thiên hạ rằng nàng đã chết, nhưng nếu Ma thần thực sự muốn tìm ai đó, với vị thế chủ nhân của Lục giới hiện nay, có gì mà không làm được?

Tiết Ninh không động đậy, Trường Thánh cao lớn chặn đứng lối ra, nàng cũng không có chỗ nào để trốn.

“Tự mình đưa ra hay để ta tự lấy?”

Tiết Ninh cắn môi, ánh mắt trở nên sắc bén, Trường Thánh không những không khó chịu, ngược lại còn cảm thấy vui vẻ hơn.

Loading...