Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 115
Cập nhật lúc: 2025-04-23 14:08:05
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiết Ninh đứng dậy trốn sang một bên, Trường Thánh thẳng người dậy, thân hình hùng vĩ của hắn ta đổ bóng xuống, bao phủ lấy nàng.
“Ta không thích nữ nhân.”
“...?” Tiết Ninh nhìn hắn ta với ánh mắt kỳ lạ.
Trường Thánh chậm rãi nói: “Hoặc nói là nữ tu, nữ ma, cái gọi là tình cảm nam nữ, ta không hề có hứng thú.”
Sắc mặt Tiết Ninh thay đổi, có chút kỳ quái.
“Tất nhiên ta cũng không thích nam nhân, ngươi có thể dừng những tưởng tượng tồi tệ của ngươi lại.”
Không được, không thể dừng, trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng ra chuyện của Trường Thánh và Khuynh Thiên rồi.
“...?Dừng lại.” Hiếm khi Trường Thánh tỏ ra khó chịu: “Còn nghĩ nữa, ta sẽ g.i.ế.c ngươi và Khuynh Thiên cùng nhau.”
Hắn ta khó chịu phủi phủi vạt áo: “Thật ghê tởm.”
Tiết Ninh kiềm chế tưởng tượng của mình, rũ mắt không để ý đến hắn ta, suy nghĩ làm sao thoát khỏi cơn ác mộng này để mau chóng tỉnh lại.
Dĩ nhiên Trường Thánh biết ý đồ của nàng, nhưng hắn ta cũng không vội, tiếp tục chậm rãi nói: “Nói là không có hứng thú, thực ra trước đây ta không có hứng thú. Bây giờ ta có hứng thú rồi - đối với ngươi.”
Hắn ta bước tới trước mặt nàng, vạt áo dài chạm vào chân nàng, Tiết Ninh vội vàng di chuyển chân ra chỗ khác.
Trường Thánh cười nói: “Nữ nhân mà kiếm tiên thích, ta rất có hứng thú. Nếu ta cưới ngươi làm Thần Hậu sẽ náo nhiệt biết bao! Ngươi có muốn không?”
Tiết Ninh bật cười khinh miệt.
“Ngươi thật sự không muốn sao?”
Trường Thánh đã đoán trước câu trả lời này nhưng vẫn có chút không hiểu.
“Ta là vị thần duy nhất trên thế gian này, ngay cả kiếm tiên cũng không thể so với ta về địa vị cao quý. Hắn bây giờ chỉ có một mình, năm xưa đã không thắng được ta, sau này lại càng không thể, ngươi thật sự không muốn làm Thần Hậu của ta sao?”
Rõ ràng Trường Thánh sẽ không g.i.ế.c nàng, vì hắn ta đầy những mưu kế xấu xa, có thể còn muốn dụ dỗ nàng nên Tiết Ninh cũng không còn sợ nữa.
“Ngươi? Vị thần duy nhất?” Tiết Ninh nghiêm túc nói: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi, chỉ là một ma đầu mà cũng dám tự xưng là thần.”
Trường Thánh bị khiêu khích, rộng lượng nói: “Trước đây những lão già trên Thiên giới cũng từng nói những lời như vậy, bây giờ thậm chí họ còn không có cơ hội luân hồi chuyển kiếp.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hắn ta dang tay: “Thắng làm vua thua làm giặc, ta tự xưng là Thiên Đạo thì có gì không được?”
Ha ha, cái kiểu tẩy não này nàng không tin đâu, Tiết Ninh quay đầu từ chối nghe.
Trường Thánh theo hướng của nàng thả hóa thân của mình ra, không lâu sau khắp nơi đều là hình bóng của hắn ta.
Hắn ta vừa mở miệng, mấy âm thanh đồng loạt vang lên suýt nữa làm thủng màng nhĩ của Tiết Ninh.
“Nếu ngươi hy vọng vào kiếm tiên thì ngươi đúng là nghĩ nhiều rồi. Các ngươi còn chưa từng nhận ra nhau đúng không? Ta có thể nói thẳng với ngươi, hắn chính là Triều Ngưng trở lại, mọi khí tức đều khớp. Nhưng dù hắn có yêu thích ngươi, các ngươi cũng không thể ở bên nhau.”
Tiết Ninh nhíu mày.
“Có phản ứng rồi? Ngươi thật sự đã nghĩ đến chuyện này sao?” Trường Thánh phê bình nàng: “Ngươi không chỉ ngây thơ mà còn ngu ngốc nữa.”
Hắn ta cười nhạo: “Thần tộc và Tiên tộc tuy có lòng bác ái nhưng họ không có duyên phận, dù có thật sự thích ai cũng không thể ở bên đối phương, nếu không sẽ nghịch thiên mà làm, ắt gặp phải sự phản kháng của Thiên Đạo. Đến lúc đó không phải ngươi c.h.ế.t thì là hắn chết.”
Tiết Ninh cảm thấy n.g.ự.c mình luôn đau âm ỉ, lúc này càng khó chịu hơn.
Nàng ôm ngực, nghe Trường Thánh thay đổi giọng điệu: “Nhưng cũng không phải là không có cách. Các ngươi có thể cưỡng ép nối một đường duyên phận, nhưng ngươi đoán xem.”
Trường Thánh cười lớn, vô cùng đắc ý: “Thần Nhân Duyên đã bị Tần Giang Nguyệt tự tay g.i.ế.c chết, dù hắn còn sống cũng rất khó để nối dây cho cùng tộc. Nếu thất bại thì cả ba người các ngươi đều phải chết.”
“Sao ngươi nói nhiều thế?”
Tiết Ninh không chịu nổi, không muốn nhịn nữa.
“Bình thường hộ pháp của ngươi sao chịu nổi ngươi thế? Tai ta đã mòn hết rồi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì, nếu không g.i.ế.c ta thì nói ngắn gọn rồi mau chóng thả ta về đi.”
Trường Thánh bị thúc giục thô bạo, nhíu mày dài, mắt tím tỏa ra uy áp, cười âm trầm và đầy m.á.u tanh: “Lời tuy nhiều nhưng là để giải thích cho ngươi. Như thế này nữ nhân không nên cảm động sao?”
Ngón tay hắn ta rất dài, móng tay nhọn, đầu ngón tay có màu máu, Tiết Ninh nhìn chằm chằm vào bàn tay đó lướt qua cánh tay mình như đang gảy đàn, cố gắng chịu đựng cảm giác run rẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-115.html.]
“Để tránh ngươi đi sai đường, trao tình cảm sai lầm, ta mới phí công nói nhiều. Những năm qua ta luôn chìm trong giấc ngủ, nói nhiều như vậy cũng là gượng ép mình, thật là lòng tốt không được đáp lại.” Hắn ta chỉ trỏ, tỏ vẻ rất tức giận.
Tiết Ninh khó khăn nhìn hắn ta một lúc, thở dài: “Ma thần, cách diễn trò này là học từ ai vậy?”
Ma quỷ là ma quỷ, chắc chắn có sự thay đổi cảm xúc nhưng sẽ không như vậy... quá thay đổi, quá phi lý.
“Giống như những câu chuyện trong Nhân giới của các ngươi, Khuynh Thiên có rất nhiều, ta đã lấy để đọc, thế nào, diễn giống không?”
Quả nhiên.
Tiết Ninh không nói nên lời.
“Xem ra dù biết những điều này nhưng ngươi vẫn cố chấp, thà chọn hắn cũng không chọn ta.” Trường Thánh đứng thẳng, từ trên cao nhìn xuống nàng, khí thế áp đảo tất cả, thật khó để nói lời trái ngược với hắn ta.
Nhưng vẫn phải nói.
“Điều này không giống nhau.” Tiết Ninh mệt mỏi cúi đầu, ấn vào góc trán, chậm rãi nói: “Ngươi làm những điều này, nói nhiều lời như vậy chỉ là để đối phó với kiếm tiên để tìm niềm vui.”
Nhưng kiếm tiên thì khác.
Tiết Ninh không cần nói tiếp, Trường Thánh cũng hiểu được.
Ai đáng tin hơn, nên chọn ai hơn, dù hắn ta có nói nhiều đến đâu thì nàng cũng rõ ràng.
Ngược lại Trường Thánh lại càng thấy thú vị.
“Vậy chắc chắn ngươi không muốn làm việc cho ta, dù biết cuối cùng hắn sẽ thua nhưng cũng không đồng ý, đúng không?”
Ai nói hắn sẽ thua?
Trong nguyên tác hắn chưa trở về Nhân giới đã thắng rồi, huống chi hắn đã trở lại.
Trường Thánh không hẳn chỉ vì lời hứa với nàng mà không đến đây bằng thân thể thật, chắc chắn có phần lo sợ kiếm tiên.
“Cũng được, ngươi có làm hay không thực ra không quan trọng, chỉ cần ngươi đến gặp ta là đủ rồi.”
Trái tim Tiết Ninh chùng xuống.
“Trên người ngươi có khí tức của ta, chắc chắn hắn sẽ cảm nhận được, lần gặp này trở về, khí tức sẽ càng đậm hơn.”
Trường Thánh hứng thú nói: “Như vậy là đủ rồi.”
“Kẻ thù không đội trời chung rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, muốn thiên hạ hay muốn nữ nhân, ta cũng mong chờ hắn chọn thế nào đây.”
“Nhưng đáng tiếc.” Trường Thánh tiếc nuối: “Ta nghĩ chắc chắn hắn sẽ chọn thiên hạ. Dù sao năm xưa đồng liêu của hắn bị ma hóa, hắn không chút do dự ra tay c.h.é.m giết.”
Tiết Ninh ngẩng lên, mắt đỏ rực nhìn hắn ta chằm chằm.
“Lựa chọn của ngươi ta biết rồi, bây giờ ta muốn xem hắn chọn thế nào.”
Tiết Ninh nói với giọng lạnh như băng: “Không “ta” nữa mà là “ngươi” rồi?”
“Mệt rồi.” Trường Thánh vươn vai: “Ngươi rất thú vị khiến ta rất vui, ta sẵn lòng thay đổi cách xưng hô.”
Tiết Ninh cười nhạt đầy ẩn ý.
“À đúng rồi, trước khi đi, còn một việc muốn nói với ngươi.” Trường Thánh giơ tay lên, một đoạn hình chiếu xuất hiện trong sắc đỏ: “Ngươi có thấy người này quen không?”
Tiết Ninh chăm chú nhìn, thấy một khuôn mặt giống nàng đến bảy phần, nàng ngẩn ra, nghĩ đến những lần Trường Thánh nhắc đến nàng quen mắt.
... Đây là ai?
“Ta nghe Khuynh Thiên gọi nàng ta là Vãn Vãn, là người ngươi quen sao?”
Vãn Vãn.
Tiết Ninh giật mình đứng thẳng người.
Giang Mộ Vãn???
Mẹ của nguyên chủ??
Là bà ấy???