Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-04-24 22:36:10
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng sợi ma khí không ngừng xâm nhập vào linh lực trong huyết mạch của Tiết Ninh nhưng không bao giờ chạm tới được trái tim nàng.

Nàng nghĩ tới Ngọc Ban Chỉ của Tần Giang Nguyệt đang đeo trên tay mình, có lẽ nó đang bảo vệ tâm mạch của nàng.

Rất tốt, chỉ cần tâm mạch không bị ma khí xâm nhập thì không sợ thật sự bị ma hóa.

Tiết Ninh đã đạt đến Kim Đan, khi tiến vào cảnh giới Kim Đan, có thể nhìn thấy hình dáng của đan điền của mình.

Tiết Ninh có Mộc Linh Căn, khi mới tiến giai, Kim Đan còn rất nhỏ, chỉ là một viên tròn tròn, xung quanh tỏa ra ánh sáng xanh biếc.

Nhìn vào có vẻ sinh cơ bừng bừng, rất có sức sống.

Nhưng màu xanh này bị màu đen quấn lấy, có phần không thể chống đỡ nổi.

Ban đầu Tiết Ninh tập trung kháng cự ma khí, không thể phân tán linh lực làm việc khác, giờ nàng mặc kệ cho ma khí xâm nhiễm, linh lực và ma khí tách ra, đi tới những nơi khác.

Nhìn thấy nàng không màng tới Kim Đan quan trọng nhất của tu sĩ, ma khí càng thêm hung hăng, hoành hành không kiêng nể.

Tần Giang Nguyệt thấy Tiết Ninh đang hôn mê, thân mình rung lên một chút, khóe miệng nàng rỉ m.á.u nhưng chân mày giãn ra, không có vẻ đau khổ.

Hắn lấy khăn cẩn thận lau đi vết m.á.u ở khóe miệng nàng, để nàng dựa vào lòng mình, có thể sẽ thoải mái hơn chút.

Tiết Ninh có thể cảm nhận được những gì Tần Giang Nguyệt đã làm bên ngoài, sự bình tĩnh của hắn truyền cho nàng khiến nàng tự tin hơn.

Nàng mở nền tảng, sử dụng linh lực kéo quả trứng thứ tư luôn im lìm ra, trực tiếp đặt vào đan điền.

Không có bất kỳ gợi ý cơ duyên, cũng không có dấu hiệu ấp nở, hành động này của nàng thật sự có chút quá mạo hiểm, nhưng linh lực nàng ổn định, thần phủ vững chắc, rõ ràng không phải là hành động liều lĩnh.

Vừa có ngoại vật tiến vào đan điền, ma khí hơi dừng lại một chút, nhận ra vật vào có thể chia sẻ Kim Đan với chúng, chúng từng chút một chuyển hướng về quả linh trứng, muốn tiêu diệt đối thủ cạnh tranh trước rồi tiếp tục nuốt chửng.

Quá trình này rất đau đớn, thân thể Tiết Ninh co giật kịch liệt, mặt lúc xanh lúc trắng, tay nắm chặt lấy tay áo Tần Giang Nguyệt, pháp y không dễ bị ngoại vật tác động cũng bị nàng nắm nhăn nhúm.

Nàng đang làm gì đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tần Giang Nguyệt không thể xác định chính xác nàng đang làm gì, điều duy nhất hắn có thể làm là che chở cho nàng.

Hắn để nàng tựa vào n.g.ự.c mình, hai tay nâng lên, mười ngón đan xen, niệm một phép quyết phức tạp.

Đan dược có thể giúp người ta lập tức thành tiên thật sự đã hết, nhưng thân thể của Thượng Thần vẫn còn một thân.

Máu thịt của thần tiên khác với phàm nhân, hoặc có thể nói thân thể thần tiên từ trong ra ngoài, từ đầu tới chân đều là bảo vật vô giá.

Khi chư thần ngã xuống đã có thân thể Thượng Thần bị Ma tộc chia cắt.

Ma tộc là vậy, chỉ cần có thể mạnh lên, không câu nệ phương pháp, chúng không có giới hạn.

Khi Tần Giang Nguyệt ngã xuống không để lại thân thể, nếu không cũng sẽ không có kết cục tốt.

Kết thúc pháp quyết, hắn giơ tay lên, tay kia hóa thành d.a.o găm, không do dự mà cắt một vết dài trên lòng bàn tay, m.á.u thần màu đỏ vàng không tiếc đổ xuống, Tần Giang Nguyệt đặt Tiết Ninh nằm xuống, để m.á.u rơi trên môi nàng.

“Uống vào.” Hắn nhẹ nhàng nói: “Có thể giúp nàng thanh lọc ma khí trong cơ thể.”

Trước đó đã nhắc, dù Tiết Ninh không thể tỉnh lại nhưng nàng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, cũng nghe thấy.

Nàng vốn dĩ mím chặt môi, nghe vậy không tự giác mà mở miệng, m.á.u người có vị gì, thật sự không dám nghĩ tới.

Dù có ba cái đầu nàng cũng không thể tưởng tượng được mình lại uống m.á.u người trong tương lai.

Nhưng ấn tượng m.á.u tanh ghê tởm và buồn nôn không hề đến, m.á.u của Tần Giang Nguyệt có vị tanh rất nhạt, nhiều hơn là một mùi hương giống như gỗ đàn hương, uống vào ngọt ngào, dư vị có chút đắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-202.html.]

Tiết Ninh như đã uống rất nhiều, môi và cằm đều dính máu, áo trước n.g.ự.c cũng bị m.á.u nhuộm thành màu đỏ vàng.

Xung quanh bắt đầu có yêu ma và thiên sinh ma khí tiến lại gần, loại này là g.i.ế.c không hết, có Ma thần Trường Thánh, chúng có thể liên tục sinh sôi, liên tục lan tràn khiến sinh linh đồ thán.

Máu và thân thể của thần tiên thơm ngon hơn Tiết Ninh nhiều, ngay cả ma khí trong cơ thể nàng cũng bắt đầu động đậy muốn uống một ngụm.

Ngay lúc này, Tiết Ninh nắm lấy cơ hội, dùng toàn lực mạnh mẽ phá vỡ quả trứng thứ tư luôn im lìm.

Thành bại tại đây.

Tiểu Quy đột nhiên tỉnh giấc từ trong giấc ngủ, phát hiện Tiết Ninh đang làm gì, kêu lên: “A Ninh, ngươi điên rồi! Lão tứ còn chưa…”

Nó chưa kịp nói hết lời, vỏ quả trứng thứ tư đã vỡ, ánh sáng đỏ nhạt từ bên trong phát ra, trông không mấy tốt đẹp.

Thất bại rồi sao.

Tiết Ninh im lặng, không có bất kỳ phản ứng nào, ma khí vẫn đang lưu chuyển trong cơ thể nàng, vì vỏ trứng vỡ mà cũng cố gắng chui vào muốn nuốt chửng mọi thứ bên trong.

Đương nhiên là Tiết Ninh muốn bảo vệ nó.

Thất bại thì thất bại, không sao cả, tìm cách khác là được, đời người chính là liên tục thất bại mà tiến lên.

Nàng cũng không nản lòng, dù sao cũng chờ lâu như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ sinh bệnh, không thử chủ động sẽ không cam lòng.

Linh lực quanh Kim Đan bắt đầu cùng ma khí tranh đoạt quả trứng rùa phát ra ánh sáng đỏ, Tiểu Quy vừa rồi còn gào to, giờ bỗng nhiên im lặng.

Tiết Ninh không để ý nó phát hiện điều gì, cố gắng loại bỏ hết ma khí khỏi vỏ trứng.

Nhưng quá nhiều, ma khí lâu ngày không tan, càng tích tụ càng nhiều, nhìn như sắp vượt qua linh lực thuần khiết của nàng.

Chính vào lúc này, quả trứng bị mở mạnh phát ra ánh sáng đỏ chói lóa.

Tiết Ninh phun ra một ngụm máu, thân thể kịch liệt run rẩy rồi trở nên yên tĩnh.

Tần Giang Nguyệt ôm chặt lấy nàng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng nàng, an ủi những dư chấn còn lại.

Bên trong cơ thể, Tiết Ninh nhìn thấy một cảnh tượng không thể tin được.

Ánh sáng đỏ có vẻ không tốt lành gì nhưng màu sắc này lại kìm hãm ma khí đen một cách chặt chẽ, thậm chí từng chút một chuyển hóa thành ánh sáng đỏ.

Một con rùa đỏ khổng lồ bò ra từ quả trứng, kêu lên: “Cuối cùng cũng ra ngoài! Suýt c.h.ế.t ngạt rồi! Nếu không ra sớm, ta sẽ c.h.ế.t trong đó mất!”

Tiết Ninh đột ngột mở mắt ra.

Con rùa đỏ khổng lồ mang theo vỏ trứng của nó chui ra khỏi đan điền của nàng, Tiết Ninh đau đớn hít một hơi, nhưng cơn đau này khiến nàng hoàn toàn tỉnh táo.

Ma khí trong cơ thể nàng bị quét sạch hoàn toàn, Kim Đan không chỉ không bị hư hại mà ma khí được chuyển hóa thành ánh sáng đỏ còn trở thành sức mạnh thẩm thấu vào Kim Đan của nàng.

Tiết Ninh cảm thấy mình đã tiến giai, vượt qua giai đoạn đầu của Kim Đan.

Tầm nhìn của nàng mờ mịt một lúc rồi từ từ nhìn rõ xung quanh, hơn nữa nàng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.

Tần Giang Nguyệt ôm nàng, bên cạnh họ là một con rùa to lớn… thật là… một con rùa khổng lồ!!

“Từ khi ở Trích Tiên Đảo ta đã muốn ra ngoài rồi, nơi bí cảnh đó tuy không thể mang linh thú vào nhưng ta và A Ninh có thần hồn tương thông, ta cảm nhận được sự tiến bộ của nàng.” Con rùa đỏ nhúc nhích làm đất trời rung chuyển: “Sau khi ra ngoài, A Ninh lại cùng Tiên tôn song tu, bao nhiêu tiên dương tinh khiết, thật là bổ quá đi, nếu ta không ra sớm thì sẽ c.h.ế.t mất!”

… Quả thật là một chữ “Bổ” tuyệt hảo.

Vì vậy Tiết Ninh đánh bậy đánh bạ lại cứu được đứa con to lớn này.

Con rùa đỏ định lao vào người Tiết Ninh nhưng ước lượng sai kích thước của mình, suýt nữa đè nàng và Tần Giang Nguyệt dưới mai rùa.

Loading...