Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-04-25 15:06:18
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Văn mơ màng một lúc, không biết mình đang ở đâu, còn tưởng thời gian quay ngược.

Không đúng, không phải thời gian quay ngược, nàng ta chưa bao giờ cảm thấy mình mạnh mẽ như bây giờ.

Nắm chặt tay, linh lực dồi dào như vô tận, trong đầu có một giọng nói, muốn trở nên mạnh hơn phải g.i.ế.c Tiết Ninh, dù không g.i.ế.c được nàng cũng phải đánh bại nàng, khiến nàng thua dưới kiếm của mình, nếu không sức mạnh mới có sẽ lại mất đi, mạng sống cũng sẽ mất.

Mộ Văn đè nén lông mày, cúi nhìn lòng bàn tay, đã biết đó là giọng nói của ai.

Nàng ta từng nghe từ xa xa.

Là Ma thần.

Trên tầng trời thứ mười ba, Trường Thánh nhẹ nhàng vuốt đầu Xích Bì Thi, lơ đãng nói: “Tiết Ninh không quý trọng sức mạnh của ta, sẽ có người khác quý trọng. Đợi nàng thua trước người đó sẽ hiểu mình đã bỏ lỡ điều gì. Đến lúc đó dù hối hận cũng không kịp.”

Hắn ta không mong đợi Mộ Văn có thể g.i.ế.c c.h.ế.t Tiết Ninh.

Hoặc nói cách khác, hắn ta hoàn toàn không muốn Tiết Ninh thật sự chết.

Mục đích thực sự của hắn ta là yêu cầu thứ hai.

Ma thần hiểu rõ bản tính con người, trước hết đưa ra một nhiệm vụ khó hoàn thành, sau đó đưa ra một nhiệm vụ tương đối dễ hơn sẽ khiến đối phương dễ dàng chấp nhận hơn.

Giết Tiết Ninh, ngay cả với sự có mặt của Tần Giang Nguyệt cũng là việc hắn ta không thể làm được.

Nhưng đánh bại nàng thì không phải vậy.

Dù sao Mộ Văn cũng là người trong tiên môn, trở về sau này sẽ gặp Tiết Ninh, người trong môn phái đấu pháp luyện tập là chuyện không lạ, chỉ cần yêu cầu một cách đàng hoàng.

Vết thương trong lòng bàn tay bị Xích Bì Thi l.i.ế.m một cái, Trường Thánh không nhịn được rên lên một tiếng.

Thật đau đớn.

Tiết Ninh thật sự tàn nhẫn.

Trường Thánh nhìn vết thương trong lòng bàn tay với sự ghen tị, nghĩ rằng nếu Tần Giang Nguyệt đối xử không tốt với nàng, nàng cũng sẽ tàn nhẫn như vậy sao?

Yêu giới, dù cách rất xa, Tiết Ninh cũng cảm nhận được xác triều và quỷ khí.

Nàng tỉnh dậy từ trạng thái nhập định, thấy Tần Giang Nguyệt vẫn ở bên cạnh, thực sự không rời đi.

Hắn cũng đang tu luyện điều tức, gần như cùng lúc mở mắt, nhìn sắc mặt nàng là biết nàng đang lo lắng điều gì.

“Không sao đâu.” Tần Giang Nguyệt điềm tĩnh nói: “Là xác triều do Xích Bì Thi dẫn dắt, cản trở đường rút lui của họ.”

Sau một lúc Tiết Ninh mới nói: “Đường rút lui? Chiến sự ở Ma Vực không biết thế nào.”

Tần Giang Nguyệt liếc nhìn bầu trời u ám, ngay cả bầu trời Yêu giới cũng u ám nhiều hơn, có thể thấy xác triều lớn đến mức nào.

“Để Xích Bì Thi tức giận như vậy, họ chắc chắn đã đạt được lợi ích.” Tần Giang Nguyệt dự đoán cuộc chiến này sẽ không kết thúc dễ dàng nhưng thực sự là “có kinh không hiểm”, dù không biết chi tiết nhưng trong lòng cũng không quá lo lắng.

“Ế Kỵ và Hắc Nha, chắc chắn một trong hai đã chết.”

“Chắc chắn là Ế Kỵ.” Tiết Ninh khẳng định.

Thứ nhất, Hắc Nha không dễ chết, nàng ta có thể phục sinh vô hạn, trừ khi tìm cách loại bỏ tất cả hạt giống của nàng ta.

Thứ hai - nguyên tác viết rằng, trong bảy hộ pháp của Ma Thần, Ế Kỵ và Xích Bì Thi có quan hệ tốt nhất.

Khi Ma thần ngủ say tu luyện nhiều năm, việc sinh hoạt hàng ngày của Xích Bì Thi đều do Ế Kỵ chăm sóc.

Ế Kỵ là mặt người thân ngựa, ngoại hình có phần giống Xích Bì Thi, có lẽ trong huyết mạch cũng có chút quan hệ huyết thống.

Trong nguyên tác, khi Ế Kỵ chết, Xích Bì Thi nổi loạn, tình cảnh khi đó vô cùng thảm khốc, nam chính suýt c.h.ế.t trong đó, nữ chính cũng không tốt hơn là bao nhưng họ đều như Tần Giang Nguyệt nói, “có kinh không hiểm”.

Thực sự nguy hiểm là Mộ Không Du.

Mộ Không Du đã c.h.ế.t trong cuộc nổi loạn của Xích Bì Thi.

Hắn ta vì giành thêm thời gian cho nhiều người mà hóa thành tro bụi, không còn lại chút gì.

Hình ảnh thanh niên trắng trẻo yêu dị hiện lên trong đầu Tiết Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-248.html.]

Cái c.h.ế.t của hắn ta trong nguyên tác rất cảm động, lúc đọc sách nàng cũng rất cảm động, bây giờ cốt truyện đã không còn tham khảo được nữa, cuộc nổi loạn này đến sớm, liệu hắn ta có c.h.ế.t trong đó không?

Nàng im lặng suốt, Tần Giang Nguyệt tự nhiên nhận ra nàng có tâm sự.

Nhưng hắn không nói gì, chỉ nhìn nàng, cho đến khi Tiết Ninh nhìn lại hắn, mím môi thốt ra một câu.

“Mộ Không Du có thể sẽ chết.”

Khuôn mặt Tần Giang Nguyệt vẫn bình thản, chỉ có mí mắt hạ thấp, che giấu một thoáng cảm xúc.

Quả nhiên nàng biết một số việc.

Những cảm xúc nặng nề vừa rồi là vì nàng biết Mộ Không Du nên c.h.ế.t trong cuộc nổi loạn này.

Ngay khi còn là Triều Ngưng chân quân, Tần Giang Nguyệt đã mơ hồ nhận ra Tiết Ninh biết một số chuyện.

Không chỉ về hắn mà còn có thể về nhiều người, thậm chí cả Lục giới.

Lúc đó trước khi ngã xuống, hắn cũng lo lắng nàng sẽ lợi dụng điều đó để làm điều ác nhưng cuối cùng hắn vẫn không tiết lộ, cũng chưa bao giờ hỏi hay bày tỏ những suy đoán của mình. Ngay cả bây giờ cũng không có phản ứng đặc biệt nào.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn chỉ âm thầm suy nghĩ về việc này.

Nếu hắn có thể nhận ra, sớm muộn gì người khác cũng sẽ nhận ra.

Điều rắc rối không phải là “người khác” mà là Ma thần.

Ma thần không phải người, không nằm trong phạm vi hắn có thể dự đoán, nếu Ma thần cũng biết Tiết Ninh có thể biết một số điều thì sao?

Tần Giang Nguyệt không muốn đề cập đến những điều này nhưng có vẻ vẫn phải nhắc nhở Tiết Ninh một chút.

“Nàng muốn đi cứu hắn?” Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hắn mở miệng: “Nàng chưa hoàn toàn giải trừ ma hóa, sơ lược ước tính cũng cần bảy ngày nữa.”

Đây đã là kết quả lý tưởng.

Bị gieo ma chủng, ma hóa sau đó không những không c.h.ế.t mà còn có thể hồi phục, thậm chí chỉ mất chưa đầy một tháng, thật sự chưa từng nghe thấy.

Nhưng nếu Tiết Ninh muốn đi cứu người thì thời gian này không đủ.

Tần Giang Nguyệt đang định nói tiếp thì nghe Tiết Ninh nói: “Ta rảnh quá mới đi cứu hắn.”

Nàng vội vàng đứng dậy phủi sạch quan hệ: “Ta chỉ biết một việc như vậy, cũng rất muốn xem, nếu chúng ta không can thiệp, kết quả cuối cùng của hắn sẽ ra sao.”

Tần Giang Nguyệt lại im lặng, lần này nàng hiểu sự im lặng của hắn là vì sao.

Đã nói ra việc này, tức là đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt.

“Không hỏi tại sao ta biết những điều này sao?”

Tiết Ninh cảm thấy khó ai có thể không mong muốn biết về tương lai của mình.

Có lẽ mỗi người đều khó lòng chống lại sự kỳ vọng mơ hồ về việc biết trước tương lai của mình?

Nàng có vẻ biết một số điều, Tần Giang Nguyệt sẽ phản ứng thế nào?

Sẽ giống với quyết định của hắn hàng vạn năm trước trong ký ức của Hoang Vũ?

Hắn tuyệt không phải đến hôm nay nàng thẳng thắn mới biết những điều này, với sự nhạy bén của hắn chắc chắn đã có cảm giác từ lâu, chỉ là chưa biểu hiện ra mà thôi.

Nàng luôn muốn biết hắn thực sự cảm thấy thế nào về việc này, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội thích hợp để hỏi.

Hai ánh mắt gặp nhau, sắc mặt Tần Giang Nguyệt không thay đổi.

Nếu phải nói có, chỉ là khuôn mặt vốn không có biểu cảm, thoáng chốc hiện lên chút ý cười.

Như thể rất vui vẻ.

“Không cần thiết phải hỏi. Nếu nàng muốn xem những việc đó có xảy ra không, nghĩa là nó rất có thể sẽ không xảy ra nữa. Đã không còn giá trị để biết.” Tần Giang Nguyệt từ tốn nói: “Ta chỉ muốn nói là nàng cần cẩn thận hơn. Trước mặt ta không sao nhưng trước mặt người khác nhất định phải cẩn thận, không được lộ ra những dấu vết này.”

Lời còn chưa dứt, một tiếng sấm vang lên trên bầu trời, toàn bộ Yêu giới rung chuyển, cây hoa đỏ rụng xuống vô số cánh hoa.

Tần Giang Nguyệt không nói tiếp nữa.

Tiết Ninh nhắm mắt lại nói: “Câu trả lời chắc sắp được tiết lộ rồi.”

Loading...