Tạm thời vẫn tìm nhà, chỉ thể gửi gắm hy vọng cho ông Hồ, Thư Nhan xem giờ mười một giờ hơn, vốn định xem thử con gái.
Nghĩ lẽ là đang ăn cơm với cô giáo Lưu nên phiền nên đưa Thiên Bảo đến ăn ở quán mỳ bên cạnh trường tiểu học, Thiên Bảo ăn một miếng nhổ .
"Mẹ ơi, ngọt quá."
Thư Nhan lời nào ăn, cô thể ăn nhưng đối với hai đứa trẻ mà thì ăn quen, nghĩ đến đứa con gái mỗi đến ăn đều ngon, trong đôi mắt của Thư Nhan ửng đỏ, xót xa trong lòng, đứa trẻ đó chịu ấm ức gì ở cô giáo Lưu , chỉ sợ là cho dù ấm ức cũng sẽ , dù là thế nào nhất định nhanh chóng tìm nhà để đón hai đứa về bên cạnh .
So với sự tưng bừng của mấy ngày , giờ trong cửa hàng vắng lặng hơn nhiều, buổi sáng bán hai trăm tệ, Thư Nhan dáng vẻ ngượng ngùng của Trương Hoa Tú và Oánh Oánh khỏi : "Hai đừng nản lòng, đợi đến cuối tuần buôn bán sẽ hơn."
Hai , Trương Tú Hoa còn khâm phục Thư Nhan thể đủ bình tĩnh như : "Bà chủ, là chúng tổ chức một hoạt động ?"
Sở dĩ hoạt động gọi là hoạt động vì nó hiếm , chứ ngày nào cũng hoạt động thì còn gọi là hoạt động ? Bây giờ như mới là trạng thái bình thường, hai bên ngoài xem xem, cửa hàng nào đều đông khách như thế mỗi ngày .
Thư Nhan nhớ lúc thấy một vài nơi đại hạ giá để dọn kho mà ngày nào cũng hô lên, lâu khác cũng là đồ giả.
Vốn dĩ hai thật sự chút quen với bận rộn xoay như con , Thư Nhan bảo hai lấy bộ những thứ hoạt động dán cửa xuống, một tờ tuyển dụng dán lên đó, nếu như thêm một quản lý cửa hàng nữa thì cô thể thoải mái hơn nhiều.
Buổi chiều buôn bán gì, Thư Nhan xong sổ sách đưa Thiên Bảo về , đến khách sạn ông chủ gọi cô : "Cô vẫn tìm nhà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-109.html.]
" , nhà hợp ý dễ gì tìm , Thư Nhan ở khách sạn khi đến Nam Thành, dần dần quen với ông chủ và bà chủ, cũng sẽ chuyện về việc nhà, vì vợ chồng ông chủ việc căn nhà mà Thư Nhan thuê đột nhiên lấy .
"Hay là cô thuê nhà ." Ông chủ thấy Thư Nhan nuôi hai đứa trẻ dễ dàng gì: "Ở hẻm cũng một căn nhà, bình thường vợ chồng chúng đều trông coi ở đây, ít khi về ở đó, thể để cho cô ở vài tháng."
TBC
"Vậy thì thực sự cảm ơn quá." Thư Nhan ngờ rằng niềm vui bất ngờ như , dẫn Thiên Bảo theo bà chủ xem nhà, tính tình bà chủ cũng nhã nhặn còn nhiều chuyện liên quan đến Chu Hồng.
"Chu Hồng thì lúc nào cũng haha , chứ là đang giấu d.a.o ở bên trong đấy, thích nhất là đưa lên cao đạp xuống đất, lúc khi bố chồng cô còn trẻ, gọi ba là mật, đợi đến khi hai tuổi tác cao, đỗ bệnh thì lật mặt nhanh hơn ai hết, may mà hai ông bà già còn một đứa con gái, bây giờ con gái đón , dù lâu dần chúng con của cô , đều thích qua với cô , cô cũng thật xui xẻo khi thuê nhà của cô ."
"Cũng tính là xui xẻo, là gặp như chị và ông chủ đây , ở đời còn nhiều." Thư Nhan .
"Chúng bằng mắt , mà cô sẽ chỉ ở vài tháng thôi chứ ở lâu cũng , kỳ nghỉ đông con trai thôi sẽ về ở một ." Bà chủ nhắc nhở cô .
" mà, nhà của cũng sắp xong , cuối năm sẽ chuyển ở , đến lúc đó xin mời ông bà chủ đến ấm nhà, hai nhất định đến." Thư Nhan gửi lời mời.
Bây giờ cô hiểu chính xác tính quan trọng của việc quen nhiều , xã hội tình thật sự giống như trẻ con chỉ phân biệt , bây giờ cũng thể hiểu vì cha hòa hợp với một vài họ hàng cũng cần thăm viếng.
Bố cục của căn nhà cũng gần giống như căn nhà thuê đó, nhưng trang trí ở bên trong thì giống , suy cho cùng thì tự ở thì đồ đạc thiếu thứ gì cả, hơn nữa dọn dẹp sạch sẽ.
Hai căn phòng, một cái là của bọn họ, cái còn là của con trai họ, con trai của bà chủ học đại học ở ngoại thành đến kỳ nghỉ mới về.