" thích nơi ." Trần Phi im lặng một hồi, thì thầm hỏi: "Bà chủ, cô thể giúp hỏi một chút, Tú Tú thích nơi ?"
Thư Nhan ha hả: "Ui trời! Các cũng đến bước mua nhà ."
"Không , ." Trần Phi vội vàng lắc đầu: "... cảm thấy bố cục căn phòng , quan trọng nhất là cách nhà của Tú Tú gần, ... còn tỏ tình với Tú Tú, cô nghĩ như thế nào."
Trần Phi lúng túng, năng lộn xộn.
Thư Nhan hé miệng : "Vậy thì nhanh tỏ tình với cô , gặp cô gái dễ dàng, nam lập gia đình, gái gả bình thường, đừng đợi đến lúc tuột mất mới hối hận."
Tiễn Trần Phi , Thư Nhan còn chậm rãi trong phòng, nếu gì thì cuối năm thể chuyển , căn phòng là căn phòng đầu tiên trong thế giới của cô, thật .
TBC
Ngày thứ hai, lúc Thư Nhan hỏi Trương Hoa Tú thích thủ phủ Nam Thành , Trương Hoa Tú sững sờ một chút: "Thủ phủ Nam Thành? Đương nhiên thích, chị dâu của em xem mấy nhưng đáng tiếc giá cao quá mua nổi."
"Lời nhờ chị hỏi." Thấy Trương Tú Hoa đột nhiên ngượng ngùng, Thư Nhan thở dài, hai lang hữu tình cố ý, còn thiếu đ.â.m thủng tầng giấy cửa sổ mà thôi, họ vội, nhưng ngoài quan sát như Thư Nhan lo lắng: "Cuối cùng trong lòng em nghĩ như thế nào? Nếu thật sự cảm thấy tệ, thì chuyện , giữa trưa hoặc ban đêm cùng ăn một bữa cơm, tiếp xúc nhiều một chút, hiểu rõ mà vẫn cảm thấy thể thì với trong nhà, sẵn xác định chuyện luôn."
"Bà chủ, chị cảm thấy thế nào?" Trương Hoa Tú chút xoắn xuýt hỏi Thư Nhan.
"Chị cảm thấy thế nào cũng vô dụng, chính em tự thích mới . Vì lẽ đó, cuối cùng em nghĩ như thế nào?" Thư Nhan ép hỏi.
"Chuyện còn qua sự đồng ý của ba mới ." Trương Hoa Tú đỏ mặt, cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-129.html.]
Nói cách khác, chính là thỏa mãn với Trần Phi!
"Chúng âm thầm một chút chuyện liên quan, Trần Phi, từ trong lời của thể nhận oán hận ba , nhiều năm như về, lẽ cũng vờ như thích bình thường. Mà còn đồng ý mua phòng ở gần nhà em, chuyện hiếm thấy. Thủ phủ Nam Thanh đến nhà em bao nhiêu đường? Ở chung một chung cư, em về nhà cũng tiện lợi. Rất ít thể cảm thấy bình thường khi ba chồng giúp đỡ, hai sẽ chịu áp lực lớn, nhưng cứ theo chị , chuyện ba chồng ba chồng cũng chỗ ."
Bản Thư Nhan kết hôn, nhưng nguyên , căn cứ ký ức, bà chồng của nguyên thật sự khó chơi. Bà luôn cho rằng nguyên là con dâu dùng tiền của nhà họ, nên bà , dù bà một thì nguyên cũng thể hai, nhất là lúc sinh con gái, trong tháng cũng cho , thẳng đến sinh Thiên Bảo thái độ mới lên chút, dù loại chồng như , Thư Nhan cũng tình nguyện .
Thư Nhan tiếp tục nhúng tay chuyện của Trương Hoa Tú và Trần Phi, lời thể cô hết, nhiều chuyện cô cũng nhiều .
Dù , chuyện tình cảm ai sẽ như thế nào, lỡ như xong, lẽ còn oán trách cô nối loạn dây tơ, chuyện tốn công mà kết quả như thế , Thư Nhan nhún quá nhiều.
Tuần cô nhập hàng, cuối tuần thể , trong tiệm nhiều quần áo hết hàng, cô liên lạc với tài xế mấy ngày , đêm nay cô vẫn chung với hai lái xe đến đó, hai kéo thêm một từ nơi nào, tổng cộng bốn , Thư Nhan khách sáo chiếm vị trí kế bên tài xế.
Cửa sổ mở chút lạnh nên mở, đối với thể trong xe thì mùi bên trong thật khiến chịu , lột cả quả quýt, thịt quýt cô ăn mà đưa cho lái xe, cầm vỏ quả quýt che mũi, miễn cưỡng cũng chịu cả đoạn đường đến Hàng Thành.
Lúc , Thư Nhan hỏi họ nghỉ, họ , cô tự đến thuê một phòng nghỉ ngơi, nếu nên tiết kiệm thì tiết kiệm, nếu nên tiết kiệm thì cần tiết kiệm. Tiền là gì với cơ thể của cô?
Tinh thần cô sáng láng cửa chính của chợ, thấy gương mặt mỏi mệt của ba , Thư Nhan cảm giác rõ ràng xác lánh.
Vì cô thuê phòng nghỉ ngơi ?
Hoặc đúng hơn là vì cô thuê phòng nghỉ ngơi nhưng thuê cho họ?
Khóe miệng của Thư Nhan khẽ nhếch lên, trả tiền còn lấy tiện ích, lấy nhiều chuyện như , xa lánh thì xa lánh thôi, dù trừ nhập hàng cũng liên lạc.