"Cái đó khác, với ông Trương là tạm thời hợp tác mà thôi, thu quần thu áo cũng hề liên quan đến nội dung kỹ thuật, đến một tuần cả đường đều , chỉ đang kiếm chút tiền nhanh mà thôi." Thư Nhan tính đợi hết lợi nhuận lập tức rút .
"Các như thế, đương nhiên chỉ kiếm nhanh chút tiền , nhưng cô phát hiện với cách nhiều thị trường ?" Hồ Thụy Tuyết thấy thu quần áo chắc chắn sẽ nổi tiếng: "Lần , đến tìm cô là cùng hợp tác thành lập một cửa hàng nội y, chủ yếu bán nội y quần lót với thu áo thu quần, đầu tiên là nhập lượng lớn, cô cảm thấy thế nào?"
"Còn thể bán áo ngủ." Thư Nhan ."
"Đầu óc của cô đúng là linh hoạt, lúc trong nhà của cô cho cô sách thật sự đáng tiếc." Hồ Thụy Tuyết kéo chủ đề: "Một câu thôi, hợp tác ?"
Hợp tác, vì hợp tác?
Lúc Thư Nhan những năm 90 thì việc kinh doanh cũng khá dễ dàng nhưng cô hoá dễ dàng như .
Lần cùng ông Trương hợp tác quần áo mùa thu cô mới phát hiện phần lớn thị trường đang ở trong trạng thái trống, đây chính là thời cơ sáng tạo nhãn hiệu nhất.
lúc Hồ Thuỵ Tuyết tài chính mối quan hệ nên cũng rằng cô cần tốn quá nhiều sức lực, hợp tác như mà cô còn từ chối thì mà là đồ ngốc .
Đầu tiên bọn họ xác định tên, đúng lúc Hồ Thuỵ Tuyết đưa một cái tên đơn giản và trần trụi, chỉ cần lấy một chữ trong tên của bọn họ là : Nhan Tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-152.html.]
Thư Nhan cảm thấy dùng cái tên để đặt tên công ty thì còn nhưng mà dùng để tên thương hiệu thì... đủ vang.
"Không đủ vang chỗ nào chứ? Nhan Tuyết, mà." Hồ Thuỵ Tuyết cảm thấy quả thật là một thiên tài khi đặt cái tên .
"Không bằng đặt tên là Tiêm Tuyết ?" Đồ nội y mà đặt cái tên nào nhẹ nhàng một chút.
"Cái tên Tiêm Tuyết cũng tồi. Nếu như thương hiệu nội y thì tên là Nhan Tuyết, về chúng thành lập hai thương hiệu quần áo một cái tên Tiêm Tuyết còn một cái tên Tiêm Nhan. Hiện tại tên cửa hàng của cô cũng , Nhan Ny... đến nữa Tuyết Ny nữa thì thế nào?" Hồ Thuỵ Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy quá .
Thư Nhan suýt chút nữa trợn trắng mắt mà cô : "Cô nghĩ cũng quá xa đấy, thương hiệu đồ lót còn nghĩ xong mà nghĩ đến quần áo nữa , còn bốn cái nữa, cô nghĩ cả túi đóng nữa ?"
Hồ Thuỵ Tuyết tràn đây tham vọng: "Tất cả cái gì cũng đều hết, ánh mắt dài lâu dám nghĩ dám , nghĩ cái gì cũng dám nghĩ thì còn thể gì chứ? Bốn cái tên đều tồi nên cứ cầm đăng ký , đến lúc đó thể trang phục, đồ trang sức, giày, túi chúng phát triển bộ phương diện luôn. , quần áo mùa thu là do cô thiết kế đúng , cô còn ý tưởng gì nữa cứ lấy bộ đây."
TBC
Lẽ hai cũng ký kết thoả thuận gì, lúc cô mà hết những ý tưởng trong đầu cho cô thì sẽ nguy hiểm. Nếu như Hồ Thuỵ Tuyết đầu trở mặt thì Thư Nhan cũng chẳng chỗ nào mà lý lẽ nhưng Thư Nhan tin rằng mắt của Hồ Thuỵ Tuyết nông cạn như .
"Quả thật ít ý tưởng, ví dụ như hiện tại quần áo mùa thu sẽ theo kiểu dáng mỏng thuộc về kiểu đầu mùa đông. đợi đến khi hẳn mùa đông thì nó khả năng sẽ khá mỏng nên thêm một lớp lót nhung ở bên trong. Ở phía bắc chúng thể thêm một tầng nhung dày hơn, về phương diện kiểu dáng thì thể là cổ tròn, cổ chữ V. Về chất liệu thể phân thành các loại để đáp ứng nhu cầu của tiêu dùng. Ngoài còn đồ nội y, quần nhỏ cũng thể thành nhiều kiểu dáng như gợi cảm, ở nhà, thoải mái cái gì cũng đều hết. Còn cả về đồ ngủ nữa, lúc thấy một ít kiểu dáng đồ ngủ trông cũng tồi ở tạp chí nước ngoài, chúng thể dựa theo cơ sở mà cùng tiến hành cải tiến." Thư Nhan nghĩ đến thương hiệu đồ nội y trong tương , quả thật là cái gì cũng đều hết.
"Cô đang một mẻ tóm gọn quần áo bên ." Hồ Thuỵ Tuyết cảm thấy tư tưởng của Thư Nhan chẳng nhỏ hơn chút nào.