Đồng nghiệp còn cái gì mà lúc đến nhà bà cầu hôn nhưng bà chịu gả Tú Tú cho con trai của bà đồng nghiệp , hiện tại bao nhiêu cô gái gả cho con trai của bà . Giờ thì nhổ , chịu xem đức hạnh của con trai bà , con gái bà thèm gả cho con trai giờ mà cũng chẳng khả năng.
"Đương nhiên kinh doanh sẽ nhưng mà kinh doanh cũng cần vốn và nhân lực nữa." Ngô Tú Nguyệt sớm nghĩ tới chuyện ăn buôn bán nhưng Trương Hoa Phong đồng ý.
"Thật thì nhân lực cần lo lắng, nếu như thật sự buôn bán thì với ba con sẽ về hưu sớm. Tiền vốn cũng cần lo, chúng cũng ăn buôn bán gì lớn chỉ ăn kinh doanh nhỏ thôi nhưng mà bí quyết gì." Mẹ Trương do dự hồi lâu: "Con xem bảo Tú Tú trở về mở cửa hàng quần áo thì thế nào? Không mở ở đường Nam Thành Tây mà mở ở đường Học Phủ, như cũng tính là đoạt lấy việc buôn bán của Thư Nhan nhỉ?"
"Gọi Tú Tú trở về?" Ngô Tú Nguyệt sửng sốt lắc đầu : "Như , lúc Tú Tú chẳng hiểu gì nhưng đều Thư Nhan bồi dưỡng cho. Bây giờ em thành thạo bảo em từ chức... Hơn nữa Tú Tú còn Thư Nhan đang ý định đề bạt em cửa hàng trưởng, chúng chắc chắn ."
"Mẹ cũng là lập tức , mở cửa hàng cũng dễ dàng như , chắc chắn sẽ cần mất nhiều thời gian. Vậy con xem kinh doanh quần áo chúng mở cửa hàng gì?"
Việc ăn bên phía lão Trương càng ngày càng phát đạt, những phần cơ bản sản xuất trong nhà máy, lão Trương tìm thêm ba nhà máy cung cấp OEM khác nên vẫn bận.
TBC
Hôm nay ông đặc biệt mời Thư Nhan đến là mở rộng năng lực sản xuất của nhà máy.
"Lúc đó khi biển kinh doanh, thật sự tham vọng. Giống như ông Hà, đều thuê một nhà xưởng nhỏ, trực tiếp thuê hai phòng, việc ăn khi đó , bên cạnh đó nhà xưởng còn chuyển nhượng, cũng thuê nó nhưng cứ để trống mãi, bây giờ định dọn một vài chỗ để bố trí máy móc, tìm nhà cung cấp OEM khác là kế hoạch lâu dài. Tổng giám đốc Thư, cô xem phòng dọn dẹp xong thể để ba mươi máy, phòng bên thể để bốn mươi máy, thêm bảy mươi máy, chúng cần tìm nhà máy cung cấp OEM nữa ." Ông Trương dẫn Thư Nhan quanh nhà xưởng trống trải quét dọn sạch sẽ, rõ ràng suy nghĩ của ông là chuyện ngày một ngày hai.
Thư Nhan im lặng, thực bản cô tham vọng lớn, chỉ kiếm chút tiền mua vài căn nhà, kết quả gặp một hai đối tác đều tham vọng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-170.html.]
"Đơn đặt hàng tháng là hiện tượng cấp, bởi vì chúng là nhà máy duy nhất cho nên việc kinh doanh mới sẽ như thế, thị trường bây giờ xuất hiện nhiều quần áo mùa thu, về đơn đặt hàng chắc chắn sẽ ít hơn." Hàm ý của Thư Nhan chính là đầu tư quá lớn.
Diệp Thục Cầm cũng ý : " cảm thấy Thư Nhan đúng đấy, chỉ nên dọn một phòng thôi, mua ba mươi máy, đến sang năm việc kinh doanh vẫn thì hẵng mở thêm phòng khác."
"Một máy là 600 tệ, bảy mươi máy là 42. 000 tệ, cảm thấy đầu tư cũng lớn." Ông Trương chút cam lòng.
Thư Nhan còn tưởng hàng trăm ngàn cơ, đầu tư thật sự lớn, định thì mua thì Diệp Thục Cầm ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, vạch trần ông Trương.
"Máy may đắt nhưng còn mua bàn ủi lớn, máy cắt, d.a.o điện, máy vắt sổ... Cộng hết cả đến hai trăm ngàn ông ?"
Thư Nhan hiểu kinh doanh, thấy hàng loạt máy móc khiến hoa mắt thì ngẩng đầu lên ông Trương đang cúi đầu.
" cảm thấy nên định thì hơn." Thư Nhan gợi ý: "Hoặc là thể tìm những chiếc máy qua sử dụng, như những máy còn mới 80% đến 90% lẽ sẽ rẻ hơn máy mới nhiều nhỉ?"
"Sở dĩ đồng ý việc mở rộng của ông Trương là vì đóng cửa nhà máy, cho nên chúng định thu máy móc trong nhà máy của họ, chúng xem qua những máy móc . Trong đó ít nhất 80% máy mới và họ sẽ giảm giá cho chúng 40% so với giá gốc." Diệp Thục Cầm vui vẻ .
"Vậy thì , về lĩnh vực sản xuất cũng hiểu lắm, tự quyết định là ." Thư Nhan .
"Là thế , hôm nay tìm cô đến đây còn một việc bàn. dịp nhà máy mở rộng, ý của chúng là cô tham gia cổ phần ?"