Sau khi nghỉ ngơi mấy ngày, sắc mặt của Trương Hoa Tú hơn nhiều. Thư Nhan xác nhận cô còn vấn đề gì nữa mới cho phép cô tiếp tục .
"Thấy khỏe ở thì với chị , đừng cố chịu đựng, bây giờ gì quan trọng hơn đứa con trong bụng của em cả." Bây giờ nhiều bán mạng vì công việc, lỡ như sảy thì tìm ai đây?
"Em , nếu khỏe thì em sẽ ." Trương Hoa Tú do dự một lát với Thư Nhan: "Em thấy chị Linh hông tồi, tuy năng lực bán hàng còn ở mức trung bình, nhưng thể từ từ rèn luyện thêm . :
Chị Linh chính là bán hàng chút lớn tuổi , khá trầm tĩnh, việc cũng cẩn thận. Trong mấy ngày Trương Hoa Tú , cô là quản lý cửa hàng, cũng phạm sai lầm gì.
TBC
"Sau khi sinh xong em định việc ?" Thư Nhan cần việc , nếu Trương Hoa Tú thì cô tính bước tiếp theo.
Đương nhiên là , công việc ở đây mệt như công việc , tiền lương cao, Trương Hoa Tú từ bỏ. cô đang bầu bì, khi sinh còn ở cữ, tốn ít thời gian, đến lúc đó thì ?
Nhìn sắc mặt của cô là cô vẫn thích công việc . Thư Nhan : "Lần chị với em mà, ? Nếu em thì , chị cho em nghỉ sinh ba tháng. Đừng nghĩ nhiều quá, cho em bé."
Có thể cô nghỉ ngơi năm ngày, lúc về thì phát hiện chị Linh nên thấy địa vị của ảnh hưởng, khó tránh khỏi việc thấy hoảng hốt.
Khi Trương Hoa Tú và Trần Phi kết hôn, Thư Nhan nghĩ tới ngày hôm nay. Ở tuổi của hai họ thì khi kết hôn chắc chắn sẽ tính đến chuyện con. Lúc đó cô nghĩ về bản , nhưng ngờ Nhan Tuyết sẽ phát triển nhanh như . bây giờ cũng , đến lúc đó sẽ đề bạt Linh Tỷ lên cửa hàng phó để cô thể hiện một . Nếu năng lực thì Thư Nhan thể điều cô sang cửa hàng trưởng của cửa hàng nội y.
Trương Hoa Tú đang thai, Thư Nhan dặn cô việc nặng, nếu nhập kho thì cứ giao cho bán hàng cấp , bán quần áo thì , cũng đến mức mỏng manh như , nếu gì cả thì gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-251.html.]
Cô trở , Thư Nhan cần ở trong cửa hàng ở ngày nữa, Hồ Thuỵ Tuyết cũng trở về, Thư Nhan gặp cô .
Nhìn thấy Thư Nhan, Hồ Thuỵ Tuyết vui: "Đoá Đoá... Hôm qua Đoá Đoá thấy gọi là , con bé gọi là đấy." Hồ Thuỵ Tuyết một chỗ bụm mặt hu hu.
Thư Nhan nhẹ nhàng vỗ lên vai cô ôm cô lòng an ủi, con gái luôn tỏ tự tin kiên cường, nhưng thật nội tâm yếu ớt.
"Đoá Đoá gọi là , chắc chắn chuyện sẽ càng ngày càng hơn." Việc Đoá Đoá tiến triển cũng Thư Nhan vui vẻ, tiếc là cô bé còn khỏi hẳn.
Hồ Thuỵ Tuyết càng càng to, Thư Nhan đành buông cô để cô thể thỏa thuê.
"Để cô chê ." Hồ Thuỵ Tuyết khịt mũi, nín mỉm : " thật sự quá vui sướng, lúc còn sống thể Đoá Đoán gọi , ..." Nói đoạn, cô nấc lên.
Cánh mũi Thư Nhan cũng đỏ lên.
"Sẽ hơn thôi. Hôm nay tới tìm cô là chuyện , công ty của chúng càng lúc càng lớn. Mà trong tương lai hai chúng chắc chắc sẽ công tác, đang nghĩ tới việc giảm bớt công việc để dành thời gian bồi dưỡng cho tụi nhỏ. Để công tác cùng lúc với , cô cảm thấy thế nào?" Đoá Đoá cần Hồ Thuỵ Tuyết kiên nhẫn bạn ở bên trong thời gian dài, Thanh Thanh và Thiên Bảo cũng ở cạnh Thư Nhan, thể giao bọn nhỏ cho bảo mẫu .
" cũng nghĩ như thế." Hồ Thuỵ Tuyết bình tĩnh hơn, đôi mắt cô đỏ bừng, tóc tai rối bù, nếu trong phòng là Thư Nhan mà là đàn ông nào đó thì tin đồn bậy bạ ."Ngày hôm nay chuyên gia với , hy vọng thể dành nhiều thời gian cho Đoá Đoá hơn, nên cũng giảm bớt công việc , tiền mất còn kiếm , tuổi thơ của tụi nhỏ thì thể."
" cũng nghĩ . Bây giờ chúng kiếm ít tiền, thể ăn uống thoải mái." Tổng tài sản của công ty bọn họ đạt con trăm triệu, nếu tính chiết khấu thì mỗi cũng hai trăm năm mươi nghìn tệ, dư sức mua mấy chục căn hộ, đời cần lo nghĩ gì nữa.
" , nhưng tiền vẫn kiếm." Hồ Thuỵ Tuyết .