"Chính là cô còn nhập hàng, để em nhập hàng. Ai ya! Nói như thế, tương đương với em công việc giống như , chỉ là thêm một bước nhập hàng, nhưng là em một nửa cổ phần của cửa hàng , cũng tương đương với việc em là chủ cửa hàng , Thư Nhan về chỉ lo lấy chia hoa hồng. Đã hiểu ? Anh thấy thế nào?" Trương Hoa Tú chằm chằm Trần Phi.
"Về lâu dài, cái đầu tiên hơn. Em quản lý cửa hàng quá lâu. Em thứ ngoại trừ việc mua hàng. Em khả năng mở cửa hàng của riêng . Em thể bất cứ điều gì em khi em , là chủ, trong tương lai kiếm nhiều hơn ít hơn là do em. Ưu điểm thứ hai là em tự bỏ vốn , tương đương với việc em lấy một nửa cổ phần mà gì. Tất nhiên, em sẽ lợi hơn nếu em lấy tăng nhưng chắc chắn sẽ còn giá trị một thời gian dài nữa. Em nghĩ xem, cửa hàng của em bây giờ thể bán hai ngàn tệ một ngày. Để tính một nửa lợi nhuận, đó là một ngàn tệ, ba mươi ngàn tệ một tháng, bao gồm tiền thuê nhà, tiền nước, tiền điện và tiền lương của nhân viên, Thư Nhan thể kiếm ít nhất hai mươi ngàn nhân dân tệ. Phí chuyển tiền là bao nhiêu? Có lên đến một trăm ngàn ? Dù một trăm ngàn thì ngày tháng cũng sẽ kiếm ." Trần Phi phân tích nó một cách hợp lý.
"Cửa hàng bọn em triển khai hệ thống hội viên, khách hàng chính là hội viên. Khi chúng chuyển sang phía đối diện và sự kiện lớn hơn, khách hàng cũ chắc chắn sẽ theo, việc kinh doanh chắc chắn sẽ tệ. Chủ nhà cũng ngốc, việc kinh doanh của khác còn tự , tự thì nghĩ tới, tại chúng kinh doanh nhất nhiều cửa hàng quần áo đường Tây Thành Nam? Còn hơn những đó?" Trương Hoa Tú lắc đầu thở dài.
Khi lòng ghen tị của con đạt đến một mức độ nhất định thì dễ mất lý trí, lúc chỉ thấy lợi mà chẳng nghĩ gì khác.
Nói trắng , chính là lợi ích mắt cuốn .
"Vậy chúng chuyển qua ? Cơ hội khó , vấn đề em đang mang thai, nhập hàng ?" Trần Phi vuốt bụng Trương Hoa Tú bụng, gì quan trong bằng bản và con.
Trương Hoa Tú : "Em , lòng em hiểu rõ, nhưng em chọn cách thứ hai."
"Vì cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-258.html.]
"Anh trong cửa hàng chúng bao nhiêu hàng hóa ? Hơn 60. 000 tệ, bao gồm cả tiền bán cửa hàng trống, còn trả tiền thuê nhà. Còn linh tinh, còn trả 80. 000 tệ. Chúng vay của chú nhiều tiền nhưng vẫn trả, thì 80. 000 tệ lấy ?"
"Có thể mượn thêm một ít của chú ." Trần Phi thật sự cảm thấy cơ hội hiếm .
"Thật tài chính chỉ là một bộ phận nguyên nhân, thật bàn xuống là quan hệ giữa em và Thư Nhan, thể phân chia với cô , sở dĩ lựa chọn phương án thứ hai, cũng là cùng cô liên hệ, thời điểm ban đầu em ý tưởng thực ý kiến nông cạn, theo Thư Nhan lúc mới mắt mắt em mở to nhiều, em nghĩ cô thực sự giống nhà quê chút nào, cô thực sự lợi hại, em dự cảm, theo cô sẽ sai." Trương Hoa Tú loại cảm giác, nếu trực tiếp đem cửa hàng mua , về quan hệ với Thư Nha nhiều nữa, từ từ cách xa, nhưng nếu là mỗi một nửa, thể thường xuyên liên hệ, hoặc là tìm Thư Nhan chủ ý, việc kinh doanh thể hơn, theo cô chắc chắn sai.
TBC
Những lời khiến Trần Phi im lặng, từng tiếp xúc với Thư Nhan , cô quả thực là một hung hữu khâu hác.
* Hung hữu khâu hác – 胸有丘壑: Trong lòng hình ảnh, ý tưởng cao thâm; giống như đối với sự vật nhận định, giải quyết.
"Em tính thấy là ."
"Ừ, em tính đợi khi dọn cửa hàng sẽ bồi dưỡng Linh Tỷ, đợi đủ tháng để cô cửa hàng trưởng, đó tuyển thêm một cô bé lúc thu tiền nhớ ghi sổ là ." Trương Hoa Tú .
"Em đừng quên còn nhập hàng, bây giờ em còn đang mang thai thể nhập hàng ?" Trần phi cảm thấy đây mới là vấn đề lớn nhất nơi, bằng Thư Nhan vì bỏ cửa hàng ? Một tháng hơn hai mươi ngàn đồng tuột tay ?
"Em định lấy hàng ." Trương Hoa Tú với đôi mắt lấp lánh : "Ngày mai em sẽ chuyện với Thư Nhan để trang trí cửa hàng đối diện hơn một chút, vì tầm trung trở lên em sẽ thẳng đến tuyến cao cấp, đến lúc mua những thứ nhất thì giá sẽ tăng gấp ba, gấp bốn."