"Anh tha thứ cho ?" cô gái ôm mặt thảm thiết: "Đêm nào cũng mơ, mơ thấy hình ảnh ngày hôm , ngày đó, sống yên một ngày nào. ..."
"Đừng nữa, tất cả đều tại ? Tuyết Cầm chứng nhưng ngăn nó." Mẹ của Tuyết Cầm chạy tới, đỡ con gái lóc: "Quả báo cũng là quả báo, bây giờ như thế ."
"Mẹ."
"Chúng xin , thực sự xin !"
" nhận lời xin của các ." Phương Trạch Vũ Doãn Tuyết Cầm: "Sau hãy sống thật ."
Hàng xóm 1: "Gì trời? Phương Trạch Vũ thực sự vì cứu mà tù, thế là xử oan ."
Hàng xóm 2: "Vốn dĩ là oan. Báo đài đăng . Cô ?"
Hàng xóm 4: "Trời, sống ngần năm thể trách lầm ?"
Hàng xóm 5: "Đâu mỗi bà? Người trong tám thôn mười dặm ai mà nghĩ oan cho . Thực ban đầu những tin tưởng Phương Trạch Vũ cũng là , chỉ là kế của nó suốt ngày nó. Dần dà ai nấy cũng tưởng thực sự g.i.ế.c tù."
Hàng xóm 6: "Quả nhiên cha dượng thì dì ghẻ".
Hàng xóm 1: "Chứ còn gì nữa, rành rành là một hùng mà dì ghẻ biến thành thế , haiz!"
Bởi vì Doãn Tuyết Cầm ầm ĩ như thế cũng xem đây là giúp Phương Trạch Vũ tẩy trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-267.html.]
"Chân tướng phơi bày là , chân tướng phơi bày là . Tiểu Vũ nhà như bọn chúng giày xéo, hôm nay ăn một bữa thiệt ngon." Bà nội vui khôn xiết
Không lâu khi Thư Nhan trở về nhà, Lâm Huệ qua tới.
"Tin sốt dẻo, hôm nay xuất hiện một cô gái vô cùng xinh quỳ giữa đường, lóc van xin Phương Trạch Vũ tha thứ, chính là cô gái Phương Trạch Vũ cứu năm xưa, lộ diện . Tay còn cầm một tấm bảng ghi diễn biến sự việc. Kiểu đó gọi là hoa lê đẫm sương mai." Lâm Tuệ phấn khích lắm, thể cả nhóm các cô ở đây đều thích thú.
"Cô gái cứu khi xưa?" thực sự ngờ cô gái chạy tới chỗ quỳ gối cầu xin Phương Trạch Vũ tha thứ.
"Chứ , cô cũng tới luôn, quỳ gối ôm con gái lóc rằng ép buộc đành vu oan cho Phương Trạch Vũ. Trong lòng áy náy hổ thẹn trong suốt thời gian qua và bao giờ sống thanh thản ngủ một giấc ngon lành. Còn ba cô gái đó vì sự việc buồn bực vui mà năm ngoái. Người đến tuổi sáu mươi, thôi chứ khỏi chua xót cỡ nào. Cho nên thể trái với lương tâm. Nghe kể rằng cô gái sống cũng . , cũng rõ cụ thể. Đẹp quá cũng , bình thường như chúng thì hơn."
Nói , Lâm Tuệ cẩn thận quan sát dáng vẻ của Thư Nhan, bất chợt kinh ngạc : "Không đúng, chỉ bình thường thôi, từ khi nào mà chị kìa?" Có lẽ ngày nào cũng gặp mặt, Lâm Hưởng từng để ý đến Thư Nhan nhiều. Bây giờ Sau khi kỹ chợt thấy chua xót: "Sao mà tự dưng thế chị?"
Ngũ quan của Thư Nhan nét lắm, hóa do mập quá nên chúng phù , khi giảm cân, bộ đường nét gương mặt đều lộ rõ với đôi mắt to, sống mũi cao, đôi môi mỏng nhẹ thêm nước da trắng ngần, là một giai nhân thanh tú chứ đừng là đại mỹ nhân.
Thư Nhan dở dở : " chỉ đang giảm cân với trắng. Chị cũng lắm đó, nét của chúng khác thôi."
Thật sự mà , nét mặt khi giảm cân của cô còn hơn cả nét mặt ban đầu, Thư Nhan bây giờ , mỗi sáng chăm sóc da đều ngắm bản một lúc.
Lâm Tuệ sờ sờ mặt của : "Chị đừng an ủi nữa. Không , mai mốt giảm cân, mà chị giảm như thế nào? Sao bỗng chốc gầy nhiều thế?"
Mới hồi nào quen Thư Nhan, cô sẽ mập lắm lắm! Ít nhất cũng bảy lăm ký, mà dáng hiện tại, lồi đúng nơi lõm đúng chỗ, đến cả đàn bà con gái cũng thấy thích.
TBC
"Ăn kiêng và tập thể dục, khi mới bắt đầu giảm cân, ăn bữa tối. Sau vài ngày thì đói xỉu, , bắt đầu uống canh hoặc ăn một ít trái cây. Về nhập hàng mà, ăn thức ăn chính thì cơ thể cầm nổi, cũng ăn một ít. Đến hiện tại dám ăn chén thứ hai. Chủ yếu là phụ thuộc tập thể dục, chị rõ nhất, vất vả bao nhiêu khi tìm giúp việc, ngày nào cũng chạy mua bữa sáng và đồ ăn, về bữa trưa cho Thanh Thanh đưa đến trường đưa tụi nó học. Chạy chờ xe buýt, trong cửa hàng cũng bận ngày bận đêm, chủ yếu là nhập hàng cực nhọc thôi, thức đêm vài hôm là đảm bảo ốm luôn." Thư Nhan cảm thấy chạy nhảy cũng hữu dụng, cốt là để cô kiểm soát chế độ ăn uống và nghỉ ngơi.