"Đang suy nghĩ chuyện quyên góp tiền , em tưởng năm vạn nhiều , bây giờ vẫn là em suy nghĩ theo lẽ đương nhiên, trở về em sẽ hỏi ba thử xem, chuyện là do em mở đầu, lý do gì bắt tiêu nhiều tiền như ."
Phương Trạch Vũ chỉ Thư Nhan quyên góp tiền, chứ hề tình hình quê nhà của Thư Nhan, lúc con đường cần tu sửa cũng dài.
Ngày hôm , Phương Trạch Vũ đưa Thư Nhan dạo một vòng đến quân đội của đây. Trên nguyên tắc là , nhưng Lâm Đại Chí tìm lãnh đạo đây, lãnh đạo lúc thích nhất là Phương Trạch Vũ, thấy trở về , nhanh chóng cho mời họ ngay lập tức.
"Thay đổi nhiều so với đây." Phương Trạch Vũ ngắm quân doanh cảm khái.
"Cậu rời khỏi bao nhiêu năm , đổi mới là bình thường." Lâm Đại Chí thỉnh thoảng chỉ tay một tòa kiến trúc nào đó hỏi Phương Trạch Vũ còn nhớ đó là gì .
Giữa trưa, họ còn ở đây ăn một bữa cơm, ánh mắt Thiên Bảo trái ngó , nhỏ giọng : "Mẹ ơi, khi lớn lên con cũng tham gia quân ngũ."
Thư Nhan liếc mắt bé, lúc còn nhỏ cô cũng khi lớn lên sẽ trở thành nhà khoa học đây, thì cũng một công việc chăm chỉ.
Trong huyện Phương Trạch Vũ quyên góp tiền xây đường, ngay lập tức cử đến gặp mặt Phương Trạch Vũ, rốt cuộc chuyện đường xá thì nhiều, trái chỉ luôn đến việc kéo đầu tư, lời nào cũng để Phương Trạch Vũ giúp đỡ đại thảo nguyên nơi từng ở.
Có thể , những cũng lòng riêng, thật tâm tăng thêm chút thu nhập cho huyện, nơi thật sự quá nghèo khó.
Thư Nhan thấy cừu xếp thành đàn ở bên ngoài thì chút đăm chiêu, Hồ Thụy Tuyết bắt đầu lập kế hoạch trang phục cho phụ nữ, thể hai tháng nữa sẽ chính thức lên quảng cáo đưa thị trường, lúc đó cho trang phục mùa thu, áo len thu đông là thứ thể thiếu, còn đủ loại quần áo lông cừu, ví dụ như áo khoác nỉ, khăn quàng cổ, mũ len, tất, ...
"Bên một mối hợp tác bàn bạc với các ."
Nghe thấy lời Thư Nhan , từ trong huyện xuống khỏi về phía cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-302.html.]
"Cô đây là?"
"Đây là bạn gái , cô kinh doanh quần áo." Phương Trạch Vũ Thư Nhan , lập tức cô nhất định suy nghĩ xong xuôi mới lên tiếng.
Kinh doanh quần áo? Ánh mắt của mấy đang mời gọi đầu tư bỗng sáng lên, kinh doanh quần áo quá , nếu như thể một xưởng gia công lông cừu ở chỗ của bọn họ, những thêm một nơi việc, mà thể cho dân chăn nuôi và bên huyện đều thêm thu nhập.
" chỉ ý tưởng như , cụ thể đợi công ty cử tới khảo sát tại chỗ, cũng là ." Thư Nhan mỉm lên tiếng giải thích, đó còn thêm: "Ngoài , chúng đến đây là để du lịch, cho nên, thảo luận vấn đề công việc quá nhiều, về sẽ gọi điện thoại cho của công ty, đó để bàn bạc với bọn họ."
Những lời cũng khiến cho họ nổi giận, Thư Nhan là bà chủ, nếu như cô đầu tư ở chỗ , nhân viên cấp chẳng lẽ còn trái lời cô ?
Họ tìm đến trưởng thôn, bảo ông tiếp đãi Phương Trạch Vũ và Thư Nhan thật chu đáo, tất cả các chi phí đều sẽ do huyện chi trả, còn chuyện đường sá, bên huyện cũng thể trích một khoản, mặc dù nhiều, nhưng cũng sẽ trích .
Ở thảo nguyên một tuần, bên huyện thật sự hề đến phiền họ, Thư Nhan học sữa chua và phô mai từ những dân chăn nuôi, phô mai thì quá phiền phức, còn sữa chua thì thể về nhà thử.
TBC
Hai đứa trẻ và Kim Sơn của nhà trưởng thôn trở thành bạn của , mỗi ngày đều cưỡi ngựa dạo chơi ở bên ngoài, tối hôm qua còn cùng Kim Sơn đỡ đẻ cho một con cừu.
"Mẹ ơi, chú cừu nhỏ thần kỳ, sinh bao lâu là thể lên , còn nữa đấy ." Thiên Bảo vô cùng hào hứng kể cho Thư Nhan .
"Thần kỳ như ?"
"Thật đó . Cậu còn tặng chú cừu nhỏ mới sinh đó cho con, ơi, con thể mang nó về nhà nuôi ?" Thiên Bảo chớp chớp mắt Thư Nhan, Thanh Thanh ở bên cạnh dù lên tiếng, nhưng gương mặt cũng mong đợi mà cô.
"Chú cừu non còn nhỏ như , tách khỏi nó sẽ sữa uống, nó sẽ đói c.h.ế.t đó." Đầu óc Thư Nhan tối sầm, còn mang một con cừu nhỏ về nhà, trẻ con đúng thật là nghĩ gì thì nấy.