Châu Tiểu Mai xung quanh, thấy ở đằng xa một trong thôn đến, mím môi: "Đồng chí Phương, thật sự thích , hy vọng thể suy nghĩ cẩn thận đưa quyết định." Nói liền lưng chạy
Phương Trạch Vũ lắc đầu, thích thích còn phân biệt rõ ràng .
Anh để tâm đến Châu Tiểu Mai nên đương nhiên sẽ đề cập với Thư Nhan.
Gần đây Thư Nhan cũng bận rộn, áo quần mẫu, quảng cáo, bán trực tiếp ở cửa hàng, ngoài Hồ Thụy Tuyết còn định mang thi đấu ở nước ngoài, cho dù cuộc thì lớn là nhỏ đều đăng ký đến lúc đó sẽ là cách để quảng bá.
Chủ ý vô cùng , cho dù là bọn họ thừa nhận nhưng ở Trung Quốc thì thật sự bụt chùa nhà thiêng, tham gia qua vài cuộc thi ở nước ngoài và giành giải thưởng vẻ cao cấp thì thể khá ưa chuộng ở trong nước.
Tình hình phát triển ở nhiều mặt khiến cho Hồ Thụy Tuyết và Thư Nhan bận tối tăm mặt mũi.
Vừa đúng lúc công ty con của Phương Trạch Vũ ở Seoul sắp khai trương, với cương vị là ông chủ của công ty chắc chắn là đến để chủ trì công việc, nên trong một thời gian hai thậm chí còn gặp , mà chỉ thể gọi điện chuyện buổi tối.
"Ở bên công việc của gần xong , ngày mai hoặc mốt là thể về , Seoul quả thật và nhiều nơi để chơi, đồ ăn cũng ngon chắc chắn em sẽ thích, tới sẽ đưa bọn trẻ cùng đến đây du lịch."
Phương Trạch Vũ Thư Nhan thích du lịch, mỗi đến nơi nào đó là sẽ hỏi han khắp nơi, nếu như cảm thấy tệ liền đưa Thư Nhan cùng.
Thư Nhan xong thì khóe miệng cong lên: "Được thôi, đợi bận xong đợt thì chúng biển vì hứa với bọn trẻ ."
"Dĩ nhiên, là mà."
TBC
Thư Nhan khẽ , biển lớn chỉ Cảng Thành, bây giờ thêm một cái Seoul nữa, cứ tiếp tục tăng nhiều lên như vây là đều lên kế hoạch cả đời ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-311.html.]
Cuộc họp hôm nay kết thúc sớm, Thư Nhan dự định về sớm đến chợ rau, đến chỗ rẽ liền một phụ nữ chặn cô .
"Cho hỏi cô là ai?" Thư Nhan quan sát cô từ xuống và xác nhận là bản bao giờ gặp cô .
"Xin chào, là Châu Tiểu Mai là giáo viên ngữ văn trường trung học." Châu Tiểu Mai giới thiệu nhấn mạnh về nghề nghiệp của , đó quan sát kỹ Thư Nhan: "... xem mà Phương Trạch Vũ thích rốt cuộc là trông như thế nào."
Lời thật sự khiến hiểu lầm, cho cô giống như một kẻ tiểu tam còn Châu Tiểu Mai là vợ chính đến để bắt quả tang.
Thư Nhan thong thả Châu Tiểu Mai hỏi: "Vậy nên cuối cùng cô và A Vũ quan hệ gì?"
"... bà nội ở trong ngôi nhà mà hiện giờ Phương Trạch Vũ đang ở, cô đấy, bà thích , lúc chị em của bà đến nhà hỏi thăm tình hình, cô cũng gia đình nhà gái dè dặt, lén đồng chí Phương mới quyết định, ngờ là cứu lúc , vẫn luôn tìm nhưng vẫn tìm thấy, lẽ là duyên phận, ngờ gặp theo cách nhưng yêu , vì ... hỏi rõ ràng, nếu như thật sự... ... rút lui."
Đây là tuyệt thế Đại Bạch Liên gì đây? Trả cho mà rút lui, cô mặt đó mà bây giờ rút lui?
Nếu như Thư Nhan tin tưởng Phương Trạch Vũ thì lẽ lúc xảy sự hiểu lầm , bọn họ đang chính thức hẹn hò, bà cụ trong nhà tìm hỏi dò con gái nhà khác, là ý của bà cụ là ý của Phương Trạch Vũ đây?.
Thêm đó, nếu như Thư Nhan thật sự chỉ là một phụ nữ ly hôn và đang nuôi hai đứa trẻ mà sự nghiệp, việc và bây giờ xuất hiện một phụ nữ độc , trông tướng mạo cũng tệ còn một công việc , sẽ cảm thấy hổ vì thua ?.
Thật tiếc là bây giờ Thư Nhan sự nghiệp thành công, đừng cô Châu Tiểu Mai chỉ là một giáo viên bình thường, cho dù là giáo sư đại học cô cũng ngạc nhiên, quan trọng là Thư Nhan tin tưởng Phương Trạch Vũ.
Cô nhàn nhạt: " nghĩ là khi bà cụ đề cập đến thì chắc chắn là quan hệ của và A Vũ, hơn nữa khi bà nhắc đến thì A Vũ tuyệt đối sẽ từ chối ngay lúc đó." Thư Nhan bình tĩnh .
Cô và bà cụ tiếp xúc qua mấy , là một vẻ hiểu sẽ thể nào những chuyện .