Năm đó còn nghiệp cấp Ba đưa nước ngoài, thì là vì tình huống đó, bà còn hổ mà tới nhà cầu hôn, lương tâm của bà chạy mất ?"
Mẹ Hồ và Quý cũng là bạn bè nhiều năm, thường xuyên cùng ăn cơm cùng dạo phố cùng , hiện tại bà cảm thấy mù mắt.
TBC
Đến thuyết khách là bà Phú hơn bốn mươi tuổi, nhà bọn họ quan hệ thích với cả hai nhà, bình thường qua với nhà họ Quý nhiều hơn, Quý năm bảy lượt tìm tới nhà nhưng đều từ chối nên mới tìm đến nhà thuyết khách.
Nói thật, bà cũng ngờ, một thanh niên trai tráng theo đuổi thì lập tức nghĩ đến chuyện bắt cóc cưỡng gian? Cuối cùng còn tự sát cùng với con nhà , đây bệnh thần kinh thì là gì? Ở Nam Thành bọn họ cũng sợ nữa là.
Bà chỉ đến truyền lời giúp, hề thêm bớt một câu nào, nếu bà sợ khi c.h.ế.t sẽ xuống Địa Ngục.
"Nhà họ Quý cũng phạt , chỉ là thể đưa đến bệnh viện Tây Sơn, ý của bọn họ là đưa viện điều dưỡng ở nước ngoài, thề thốt sẽ để về nước nữa." Bà Phú thấy Hồ Thụy Tuyết, cũng dám hỏi: "Ngoài nhà họ Quý sẽ gởi hậu lễ để xin Thụy Tuyết, tất cả bất động sản ở trong nước của Quý Phàm Sinh sẽ thuộc về Thụy Tuyết, cộng thêm 10% cổ phần Quý thị."
Bệnh viện Tây Sơn là bệnh viện tâm thần khá nổi tiếng, cơ sở bên trong , nhưng gì cha nào hy vọng đưa con đến bệnh viện tâm thần chứ. Hơn nữa ở ngay Nam Thành, đến lúc đó tất cả đều con trai của nhà họ Quý bọn họ bệnh viện Tây Sơn, là một kẻ tâm thần, mặt mũi của nhà họ Quý bọn họ sẽ mất sạch.
Mượn cớ nước ngoài, đó ở viện điều dưỡng một thời gian, đợi trạng thái tinh thần của Quý Phàm Sinh khá hơn chút sẽ để sống như , tu dưỡng ở trong trang viên. Như mới lợi cho thanh danh của nhà họ Quý, hơn nữa viện điều dưỡng ở nước ngoài tình hơn ở trong nước nhiều.
Ba Quý Quý từng cố vấn nhiều chuyên gia, phán đoán chứng bệnh tâm thần quá nghiêm trọng, khống chế thể sống cuộc sống như bình thường, nhưng nếu đến bệnh viện Tây Sơn, bọn họ sợ con trai thật sự điên thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-333.html.]
"Xin , thích nắm tất cả nguy hiểm ở trong lòng bàn tay, ở nước ngoài yên tâm, đưa đến bệnh viện An Sơn là tệ ." Hồ Thụy Dương nheo mắt, hận thể thịt tên súc sinh , thể bỏ qua cho chứ.
Nghe Hồ Thụy Dương bệnh viện An Sơn, cả bà Phú run rẩy, chỗ đó là bệnh viện dành cho những bệnh nhân bệnh lý nặng, mỗi năm ở đó c.h.ế.t một vài là chuyện bình thường, cảnh sát cũng quản chỗ đó, chủ yếu là những đó thật sự thể xem là , gì Quý Phàm Sinh vẫn như bình thường, nếu thật sự đến đó, c.h.ế.t cũng sẽ tàn.
"Vậy trở về với bọn họ một tiếng." Bà Phú ở lâu, cầm túi xách lên rời .
"Hại Tiểu Tuyết nhà chúng còn tự do tự tại ở nước ngoài? Không cửa ." Mẹ Hồ uống một ngụm nước, đừng tưởng rằng bà ý định của nhà họ Quý, tránh tai tiếng truyền ngoài, nghĩ lắm, ai mà chẳng thương con nhà , con gái bà đau khổ như , đưa một chút tiền há thể bỏ qua? Nhà họ Hồ hiếm lạ gì với mấy đồng tiền dơ bẩn .
Nhà họ Quý như xưa, hơn nữa chuyện Quý Phàm Sinh sai , ba Quý Quý liên hệ với tất cả những thể giúp đỡ nhưng bọn họ đều uyển chuyển từ chối, vẻ mặt hai u sầu ghế sô pha thở dài.
" sớm cho nó về nước, cho nó về nước . Kết quả thì hả?" Ba Quý vỗ xuống bàn một cái: "Nó cầu xin là bà để nó trở về, giờ thì , gây chuyện như , chắc chắn nhà họ Hồ sẽ chịu để yên."
Mẹ Quý ôm mặt : "Năm nay ở nước ngoài với Tiểu Phàm hơn nửa tháng, biểu hiện của con , hề phát bệnh, mới đồng ý dẫn con về, con về lâu như cũng hỏi đến Thụy Tuyết, cho rằng con lên nhiều , đó con với Thụy Tuyết ly hôn, con cưới con bé, nghĩ, lẽ để hai đứa nó kết hôn, bệnh của Tiểu Phàm sẽ khỏi hẳn."
Có cha nào thừa nhận con của bệnh tâm thần , Quý thấy dáng vẻ Quý Phàm Sinh biểu hiện ngoài thì vui vẻ.
Lúc Quý Phàm Sinh mười lăm tuổi, Quý phát hiện luôn lẩm bẩm với khí, lúc còn ôm khí , hù dọa bà hề nhẹ, lén hỏi bác sĩ mới , con trai chứng bệnh suy tưởng.