"Cũng đến mức lợi hại nhất Nam Thành, chỉ ở bên Nam Đại bên , khẳng định chị thua kém." Ngô Tú Nguyệt thấy sắc mặt Trương Hoa Tú, vui .
Trương Hoa Tú ha ha một tiếng: "Trước em chẳng với chị, hôm nay liền cho chị , cửa hàng của em một ngày chỉ bằng một phần ba lượng khách của quán chị, nhưng một tháng em thể mười nghìn tiền thu về, trừ các khoản chi phí và các hạng mục mở riêng, trong quán hơn sáu mươi nghìn tiền lợi nhuận, em và Thư Nhan một thể chia hơn ba mươi nghìn, nếu gặp ngày lễ tổ chức hoạt động là càng nhiều thêm." Thấy vẻ mặt dám tin của Ngô Tú Nguyệt, Trương Hoa Tú tiếp: "Vừa chị mới xem thường công ty Thư Nhan, chị công ty cô tên là gì ? Nhan Tuyết, thương hiệu Nhan Tuyết Kỳ Hạ ? Nội y Tiêm Tuyết chị chứ? Thương hiệu nội y nổi tiếng nhất cả nước, gần nghìn nhà quán gia nhập liên minh, Tiêm Nhan ? Nữ trang cao cấp nhất Trung quốc, lên quầy chuyên doanh, cùng đẳng cấp với những thương hiệu lớn nước ngoài, những thứ đều là công ty của Thư Nhan, công ty giá trị mười mấy triệu, cũng giống như cổ phần công ty Thư Nhan giá trị mấy triệu, chị bảo trở về mở cửa hàng quần áo?"
Những thứ đừng Ngô Tú Nguyệt, đến chính ba Trương Trương ngây ngẩn cả .
"Ôi trời ơi, ơi! mới lôi kéo phú bà hàng tỉ cho , còn với cô ăn đừng tới nữa." Tim Trương đập rộn lên.
"Mẹ." Trương Hoa Tú bất đắc dĩ bà một cái, tiếp tục với Ngô Tú Nguyệt: "Nếu Thư Nhan , đời chúng cũng sánh bằng, còn về Lâm Tuệ, cửa hàng mới mở bao lâu, chị phát hiện vấn đề ?"
"Cái gì?" Bây giờ Ngô Tú Nguyệt còn tỉnh việc Thư Nhan phú bà hàng tỉ."
"Khách hàng ban đầu mua quần áo ở chỗ chị đều đến chỗ cô , cho dù một ngày chỉ bán mười bộ, tiền công với tiền kiếm cũng khác chị mấy, cho nên em vẫn rõ, rốt cuộc chị đang bận rộn cái gì? Bận rộn thành như cũng chỉ kiếm chút tiền , mà chị vẫn còn đắc chí, khoác lác còn thổi tới chỗ Thư Nhan..."
Nghĩ đến giá trị con Thư Nhan, Ngô Tú Nguyệt nhất thời hổ giận dữ, cô nào Thư Nhan giả heo ăn thịt hổ chứ, tiền như còn khiêm tốn như . Dù Ngô Tú Nguyệt tuyệt đối sẽ thừa nhận chính sai.
Về đến nhà Thư Nhan cảm khái một phen, tam quan bất đồng, thật sự khó bạn, quan hệ bạn bè sớm phai nhạt, liên lạc ít , cứ như mà bỏ qua.
Đang nghĩ ngợi, thì điện thoại vang lên, cái khẳng định là Phương Trạch Vũ.
"Ngày mai, đến chỗ ăn một bữa cơm?"
"Ngày mai là ngày gì, đột nhiên mời ăn cơm?" Thư Nhan cố ý đùa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-338.html.]
"Không ngày gì đặc biệt, chỉ là mời em đến nơi của ăn bữa cơm, thể bà nội ở nhà, nhà cũng quét sạch sẽ ."
Thư Nhan nhẹ : "Được."
Thời tiết dần dần trở nên lạnh, hai đứa nhỏ đồng phục mới, bên ngoài là bộ áo lông, giày nhỏ lái xe đưa đến trường.
Trường học thật sự , khi hai đứa nhỏ đến Nam Sơn, cách chuyện việc đều xảy đổi nhiều, khiến cho Thư Nhan đăng kí các lớp học lễ nghi.
Thư Nhan muộn hơn so với bọn chúng một chút, khi cô cả đến đây, cô cần sớm như nữa, thể ăn sáng cùng bọn nhỏ. Chờ bọn nhỏ học xong, Thư Nhan mới thu thập đồ của .
TBC
Vừa đến mùa đông, quần áo thu đông với cả áo ngủ mùa đông liền bán nhiều, hiện giờ thuê cả tầng lầu, dù là như , nhân lực vẫn khan hiếm như cũ.
Thư Nhan đang chuẩn hoạt động tiếp theo, cuối tháng tất để cho nhóm tham gia liên minh thương nghiệp gửi tiền , cũng thiếu tiền, điều là ai cũng chê nhiều tiền hơn.
"Vào ." Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thư Nhan ngẩng đầu lên, chỉ thấy Hạ Nhu cả mặc tây trang màu trắng, tóc buộc cao lên, trang điểm trang nhã mang một chồng văn kiện tiến .
"Chuyện gì ?" Hiện tại Hạ Nhu là thiết kế trưởng của công ty, tuy rằng quản lý, nhưng cũng kém bao nhiêu.
Hóa là thu mấy bản thiết kế tệ, Hạ Nhu cảm thấy linh tính, lấy qua cho Thư Nhan xem.
Bản thiết kế quả thật , chỉ điều khiến cho Thư Nhan cảm giác mắt sáng lên, trả bản thiết kế cho Hạ Nhu: "Là thực tập sinh chỗ chúng ?"
Không thấy biểu cảm hài lòng của Thư Nhan, trong lòng Hạ Nhu thầm than một tiếng, tuy bà chủ của bọn họ học qua thiết kế, nhưng ánh mắt thật sự , tính nhạy cảm cũng là tuyệt nhất.