Thiên Bảo nhấp môi: "Bây giờ những chuyện cũng vô ích, em về nước thì nữa ?"
"Không nữa." Ngô Nhuỵ nghịch tóc một chút: "Em chuẩn thực tập trong công ty của nhà, còn thì ?"
"Anh hứng thú với ngành nghề trang phục nên bây giờ đang trong công ty điện thoại của nhà."
Ngôi Nhuỵ nhíu mày : "Nghe là chị gái đang quản lý, ... em cảm thấy Nhan Tuyết vẫn hơn."
Ngụ ý chính là cô sợ công ty sẽ chị của lấy , còn bảo Thiên Bảo nên lơ là.
"Quan hệ của chúng bây giờ mà đến những chuyện hình như cũng lắm thì ?"
Vẻ mặt của Ngô Nhuỵ dễ còn cảm thấy thật sự xem như là lòng lang sói.
Buổi tối về đến nhà, Thiên Bảo đều gặp và chị ở đấy nên mỉm : "Ngày hôm nay đều thấy con ở tiệm ăn, thấy gọi một tiếng ."
"Con thấy ?" Thư Nhan tinh tế quan sát nét mặt của Thiên Bảo: "Cái đó... cô gái chính là..."
"Chính là bạn gái của con." Thiên Bảo buồn : "Đã là chuyện của bao nhiêu năm , con nghĩ thông suốt từ lâu ."
Cũng mới đây Thiên Bảo mới một cô bạn gái mới, là một đàn em nhỏ hơn một tuổi, là một cô gái phương bắc sảng khoái. Đây cũng là điều mà Thư Nhan nghĩ tới, Thư Nhan còn cho rằng Thiên Bảo thích mấy cô gái vẻ yếu đuối đáng yêu.
"Vậy nên điều chúng nghĩ tới giống với điều bọn nhỏ nghĩ, chuyện của tụi nhỏ chúng quản là nhất." Phương Trạch Vũ thấy Thư Nhan nhụt chí nên buồn .
"Không em quản mà là em ngờ tới thôi, những mà hai đứa lựa chọn đều khác xa so với những gì mà em tưởng tượng."
"Đừng suy nghĩ nữa, em nên nghĩ xem năm nay chúng du lịch ở ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-419.html.]
Toàn bộ những chỗ ở Trung Quốc đều mấy bọn họ chạy tới một lượt , những địa danh nổi tiếng ở nước ngoài cũng bọn họ tới chơi nên hiện tại hoặc là tìm một chỗ địa phương nhỏ một chút hoặc đến một nơi để trải nghiệm hai.
Cuối cùng hai chạy tới biệt thự bên bờ biển bên , nơi yên tĩnh, tự tại còn lãng mạn nữa.
Sau khi Thiên Bảo nghiệp đại học một năm thì bạn gái của cũng nghiệp. Vào ngày cũng chính thức cầu hôn bạn gái của , đồng thời còn cầu hôn thành công.
"Em còn cùng với ba nữa, thế cũng đột ngột thật đấy." Lưu Vận ôm cánh tay Thiên Bảo đưa tay ngắm chiếc nhẫn, cô nở nụ hạnh phúc : "Thế nhưng mà ba em là chi là tiến bộ, chỉ cần em thích là bọn họ đều sẽ đồng ý hết, huống chi còn ưu tú như ."
"Cũng chỉ em cảm thấy ưu tú thôi." Thiên Bảo từng mang chuyện nhà cho Lưu Vận , ngược là cố ý giấu giếm chẳng qua cảm thấy cần thiết chuyện . Đây là chuyện yêu đương của hai bọn họ cũng gia thế của bọn họ yêu đương.
Đều cầu hôn nên chắc chắn để phụ hai bên gặp một . Thiên Bảo mang Lưu Vận về nhà, đợi tới khi Lưu Vận thấy tên tiểu khu mới giật : "Nhà ở đây ?"
", ?"
"Cái chung cư đắt, nhà tiền ?" Lưu Vận là một hào phóng rộng rãi nên nghĩ cái gì là sẽ hỏi cái đó.
"Cũng tạm ." Thiên Bảo suy nghĩ một chút, nhà bọn họ chắc hẳn cũng tính là nhà tiền .
"Ba em chỉ là tầng lớp lao động phổ thông ăn lương bình thường, điều kiện nhà như liệu thể sẽ chướng mắt em ?" Lưu Vận đột nhiên lo lắng.
"Bây giờ em mới lo lắng liệu quá chậm ?" Thiên Bảo buồn hỏi.
"Không chậm, nếu như ba chướng mắt em thì chúng dọn ở ngoài, em tình nguyện thuê một căn phòng nhỏ để ở. Nếu như ba với em thì chúng ở cùng một chỗ, em với cùng hiếu kính ba ."
Thiên Bảo véo lấy mũi cô : "Em yên tâm , sẽ để cho em ở căn phòng nhỏ ."
TBC
Từ khi Thư Nhan Thiên Bảo dẫn nàng dâu tương lai về nhà là sáng sớm cô bắt đầu chuẩn . Cô cũng bảo thằng nhóc đưa về từ lâu nhưng vẫn một mực kì kèo cho gặp, kết quả chờ tới khi cầu hôn thành công thì mới chịu mang về, con nhà ai như thế chứ.