"Em định như , nhưng em quá ngượng ngùng nên dám mở lời." Từ khi sinh con trai, Ngô Tú Nguyệt vẫn , bây giờ khiến cô sợ hãi, quan trọng nhất sẽ mất mặt.
"May là em mở lời, sợ mất mặt đủ ? Con của chúng là bạn học với con gái của chị , nếu để bạn bè và giáo viên của con trai em thuê cho của bạn học của con trai, con trai ngẩng đầu ở trường học thế nào?" Trương Hoa Phong vợ với vẻ vui, đúng là đồ đầu óc, bán quần áo cho bạn học của con trai, tương lai đều thấp một đầu mặt bạn học.
Ngô Tú Nguyệt vui, : "Em thì thế nào đây? Chỉ với tiền lương của một thì đến bao giờ chúng mới mua một căn nhà chứ? Em cho thì mất mặt, chúng ở nơi mất mặt ? Cả Lâm Tuệ và Thư Nhan đều mua nhà ở dinh thự Nam Phủ, hơn nữa đều là phòng rộng một trăm hai mươi mét vuông, nhà của chúng xem? Sáu miệng ăn ở trong bốn mươi mét vuông, Hàm Hàm lớn thế mà vẫn ở cùng chúng , nếu nó lớn hơn chút nữa mà phòng riêng, chẳng cũng mất mặt ư? Còn em gái của nữa, hai mươi tám tuổi mà lấy chồng, còn mất mặt ?"
"Nói thì , lôi Tú Tú gì?" Trương Hoa Phong thoáng qua cửa sổ, nhẹ giọng: "Là do bản lĩnh, em đừng đổ thừa cho Tú Tú."
Lúc Ngô Tú Nguyệt lên tiếng, cô cũng lời quá đáng, bèn một bên sofa và thở dài một , bỗng nhớ đến một chuyện: "Anh em sẽ khiến con trai mất mặt, Tú Tú thì ?"
"Tú Tú đang việc ngon lành trong nhà máy, chẳng lẽ bảo em từ chức bán quần áo ?" Trương Hoa Phong cảm thấy qua nổi ải của ba .
"Nhà máy mà Tú Tú đang ngưng sản xuất từ lâu, hơn nửa năm phát tiền lương, cứ ở đó để gì? Dứt khoát mua đứt thâm niên ngoài tìm việc, đừng trách em chuyện khó , Tú Tú thật sự hai mươi tám tuổi, tìm một nhà khá giả với tuổi lớn như thế thì đồ cưới dày một chút. Em tuyệt đối sẽ thòm thèm một đồng một cắc nào từ tiền mua đứt thâm niên của em , cộng thêm tiền lương mấy năm qua, đến lúc đó chúng cho thêm một ít để mua một ngôi nhà cho em , cũng của cải để lập gia đình." Thật bản tính của Ngô Tú Nguyệt , chẳng qua vì chuyện của cô em chồng nên liên lụy cô hàng xóm láng giềng , khó tránh khỏi cũng ảnh hưởng theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-68.html.]
TBC
Trương Hoa Phong Ngô Tú Nguyệt cảm động: "Vợ ơi, ... để hỏi Tú Tú , với cũng cần ba đồng ý, ngày mai em đến hỏi Thư Nhan đó , lỡ tìm ."
Bên phía Thư Nhan đang đau đầu vì chuyện tuyển , nhiều đến khi cô dán thông báo tuyển dụng, ngoại hình thì tài ăn . Dù cô cũng mở cửa hàng bán quần áo, bản cô thì thôi , nếu cả nhân viên cũng nốt thì còn ai tới đây mua quần áo nữa chứ?
Vì khi cô Ngô Tú Nguyệt tuyển , Thư Nhan từ chối.
"Chính là em gái chồng của . Haiz! dối gạt chị, cô em chồng của lớn tuổi, cô cần bán hàng là cô gái trẻ tuổi ? Nếu thì thôi ." Ngô Tú Nguyệt thoáng Thư Nhan tiếp: "Có điều cô em chồng của , trắng mà dáng cũng cao, mặc bất cứ loại quần áo nào cũng hợp."
"Chị còn trẻ thế , em chồng của chị già dặn thế nào ." Có ưa thì thấy mới : "Năm nay cô bao nhiêu tuổi, ?"
"Năm nay em hai mươi tám tuổi." Nhắc đến cô em chồng, Ngô Tú Nguyệt cực kỳ nhức đầu: "Cô em chồng của nghiệp trung học cơ sở, đó ở công xưởng, dù xinh nhưng ánh mắt quá cao, lúc đầu nhiều đến nhà cầu hôn nhưng em chẳng mắt ai, nên tới bây giờ . Công xưởng em việc phát tiền lương suốt nửa năm, ý em mua đứt thâm niên và ngoài tìm việc khác, nếu cứ thế kéo dài lắm, chị ?"
"Hai mươi tám tuổi lớn lắm, khi duyên đến thì sẽ kết hôn thôi." Thư Nhan cảm thấy đồng cảm, chính cô ba mươi tuổi mà còn kết hôn, bao nhiêu lời ong tiếng ve xung quanh, hơn nữa mỗi khi đến tết, ba cô sáu bà bên cạnh liên tục nhắc tới cô cảm thấy như thể cô phạm tội ác tày trời, khi cô ở hai mươi, ba mươi năm , nên chắc áp lực bây giờ còn lớn hơn.