Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 411: Hai Đại Thế Lực
Cập nhật lúc: 2025-09-22 00:15:30
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Thạch Trúc Thẩm Nguyệt Dao, căng thẳng, hai tay nhẹ nhàng xoa , sợ rằng nữ tử mắt cho bái sư.
Hắn cảm thấy nàng lợi hại, chỉ cứu , y thuật cũng lợi hại như , chỉ bái sư theo nàng học tập.
Có lẽ bây giờ cũng thể , nào thể tin tưởng.
Những quen đều là Trần gia, đều hành sự sắc mặt tổ phụ , bây giờ cũng đều về phía nhị thúc .
cũng thật lòng bái sư học năng lực, trở thành một đại phu giỏi, cứu chữa nhiều hơn.
Thẩm Nguyệt Dao lập tức ngẩn .
Dường như chút kinh ngạc.
“Ngươi bái sư phụ?”
Trần Thạch Trúc nghiêm túc gật đầu, ánh mắt đều nóng bỏng sáng rực, “Có... thể ?”
“Ta... , y thuật mà đang nắm giữ bây giờ vẫn còn bình thường, nhưng nhất định sẽ cố gắng học, cũng sẽ lời sư phụ, việc nghiêm túc.”
Nói , khóe mắt Trần Thạch Trúc đều đỏ.
Từ khi cha nương mất, Trần Thạch Trúc mới rõ sự lạnh nhạt của lòng , quãng thời gian cũng chịu nhiều uất ức, cũng chịu nhiều trận đòn.
Ngày đó phạt quỳ từ đường, sốt cao cũng ai quan tâm, vẫn là tự sắc thuốc uống mới khỏi.
Hắn cũng vì , nữ tử mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác tin tưởng thể thành lời.
Có lẽ cũng bởi vì ngày đó nàng bảo vệ , cùng nhị thúc tranh luận lý để che chở .
Cũng lẽ là dáng vẻ nàng cứu , khiến cảm thấy nàng đều tỏa sáng.
Hắn vốn tự cho kiên cường, cũng vì , mặt thiếu nữ , nỗi uất ức trong lòng đều trào .
Có một cảm giác như gặp mà thể bộc lộ hết tâm tư thật sự.
Thẩm Nguyệt Dao viền mắt đỏ, mang theo uất ức, nhưng cố kìm nén biểu lộ .
Thẩm Nguyệt Dao trong lòng thở dài một tiếng, vẫn còn là một thiếu niên non nớt mà.
Người trông như mười bảy mười tám tuổi, Tô Tuyết Y mười chín tuổi .
lẽ Tô Tuyết Y từ nhỏ trải qua nhiều chuyện, tâm tính trầm thành thục, tuổi tác.
Còn mắt trông đúng là một thiếu niên mới lớn.
Cũng lẽ vì cả ngày nghiên cứu y thuật, phụ bảo vệ , trải qua biến cố gì, tâm tính đơn thuần chân thành.
Thẩm Nguyệt Dao cất lời: "Ngươi hiểu rõ , thể tin tưởng như mà bái sư phụ?"
"Ta cũng , chỉ cảm thấy ngươi , tin tưởng ngươi, nếu ngươi, lẽ mất mạng ."
Có lẽ nhị thúc hãm hại mà c.h.ế.t .
Hơn nữa vị lão thái thái cũng là do thiếu nữ mắt cứu sống.
Khi đó bao nhiêu vây xem, cũng ai lên tiếng giúp , chỉ nàng!
Vì thế chỉ tin tưởng nàng.
Trần Thạch Trúc Thẩm Nguyệt Dao, ánh mắt tràn đầy tin tưởng, nếu kỹ còn chút dựa dẫm.
"Có... , sẽ gây phiền phức cho ngươi."
Thẩm Nguyệt Dao : "Nếu ngươi theo học hỏi cũng vấn đề gì."
"Ngươi rời Trần gia, thì cứ ở tạm trang viên bên , trạch viện ở trang viên đó lớn, ngươi ở đó cũng yên tĩnh, đôi khi sẽ đến đó dạy học, đều là những kiến thức lý thuyết cơ bản, ngươi cần học nhiều, sẽ riêng chỉ dạy ngươi một y thuật."
"Ngày thường ngươi cũng giúp trông chừng những học trò ở lớp đó..."
Thẩm Nguyệt Dao đơn giản qua về trang viên và những học trò của .
Trần Thạch Trúc lúc xong càng thêm kiên định với suy nghĩ trong lòng.
Hắn vui vẻ Thẩm Nguyệt Dao, dường như ngờ nàng thực sự đồng ý.
Trần Thạch Trúc vội vàng quỳ xuống, khấu đầu với Thẩm Nguyệt Dao mà rằng: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
Dường như sợ Thẩm Nguyệt Dao hối hận, vội gọi tiếng sư phụ.
Thẩm Nguyệt Dao vốn chỉ nghĩ Trần Thạch Trúc sẽ gọi nàng là 'lão sư' (thầy giáo) như những học trò , nàng sẽ dành thời gian dạy học.
Nàng vốn tiếp thu tư tưởng của thời đại khoa học kỹ thuật, quá bận tâm đến xưng hô sư đồ.
đối với Trần Thạch Trúc khác, cảm thấy sư phụ, dường như trong lòng sự vững chắc, thậm chí là cảm giác an .
Cũng nơi để .
Trần Thạch Trúc xúc động đến viền mắt càng đỏ hơn.
Thẩm Nguyệt Dao dáng vẻ yếu ớt của lúc , thở dài một tiếng.
Nếu xưng hô sư đồ thể khiến lòng vững vàng hơn, cứ xưng hô sư đồ .
"Trước tiên cứ dậy ."
"Cuốn sách là do tự biên soạn, đó còn đồ hình huyệt đạo và cơ quan cơ thể , ngươi hãy ghi nhớ cho kỹ."
"Chờ khi ngươi ghi nhớ thuần thục, sẽ dạy ngươi những thứ khác."
Sau khi gian của Thẩm Nguyệt Dao thăng cấp, trong hiệu thuốc cũng xuất hiện mấy quyển sách y học cổ truyền, là một phương pháp điều trị bệnh án, đối với căn bản y học như Trần Thạch Trúc mà , những cuốn sách sẽ thu lợi ích lớn nhất và học nhiều điều.
Hơn nữa vì đang ở thời đại , nên những sách do hiệu thuốc xuất cũng hình dáng và chữ giống sách của thời đại .
Trần Thạch Trúc thể hiểu rõ ràng.
Trần Thạch Trúc say mê học y, lúc cuốn sách sư phụ đưa cho , nhất thời kích động.
Đây là thứ sư phụ ban cho , nhất định học thật và bảo quản cẩn thận.
Trần Thạch Trúc vươn tay cẩn thận từng li từng tí đón lấy, nâng niu cuốn sách trong tay: "Đa tạ sư phụ!"
Trần Thạch Trúc chỉ lật xem qua loa một chút, cả kích động.
Các y án đó vô cùng rõ ràng, còn kèm đồ hình, hiểu ngay, dễ ghi nhớ.
Điều quan trọng nhất còn một đồ hình, là đồ hình huyệt đạo và cơ quan cơ thể , mỗi huyệt đạo tác dụng gì, đều rõ ràng.
Còn cấu tạo cơ thể , mỗi bộ phận kết nối với gì và tác dụng gì, đều rõ ràng minh bạch.
Chỉ cần thôi, Trần Thạch Trúc kích động đến mức thốt nên lời.
Hắn nghẹn ngào nữa cảm tạ: "Đa tạ sư phụ."
Hắn giờ đây mới ý thức bái một vị sư phụ vô cùng lợi hại.
Hắn bao giờ nhận y thuật qua tuổi tác, phụ 'nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên', những đại phu thiên phú, từ thuở thiếu niên thể hiện năng lực siêu phàm.
Hắn cảm thấy sư phụ chính là như .
Thẩm Nguyệt Dao Trần Thạch Trúc đang kích động, cất lời: "Đây chỉ là nội dung nhập môn, còn sẽ chỉ dạy ngươi những nội dung khác, bao gồm cả phẫu thuật ngoại khoa."
Thẩm Nguyệt Dao bàn tay của Trần Thạch Trúc, cảm thấy đôi tay cũng thích hợp để cầm d.a.o mổ.
Trần Thạch Trúc xa lạ gì với phẫu thuật.
Dù từng tiếp xúc, nhưng trong quân doanh sẽ những đại phu thể thực hiện phẫu thuật.
Song những đại phu như cực kỳ hiếm, nhưng thời điểm then chốt trong quân doanh thể cứu sống vô binh sĩ.
Hắn từng gặp một binh sĩ xuất ngũ từ quân doanh trở về, binh sĩ đó đến y quán, khi về vết thương cũ của , rằng nhờ quân y trong quân doanh giúp phẫu thuật bảo vệ chân mà cứu mạng sống.
Từ lúc đó, đặc biệt hứng thú với phẫu thuật.
phụ , các đại phu trong y quán cũng đều .
Không ngờ thể theo sư phụ học .
Trần Thạch Trúc cẩn thận từng li từng tí nâng niu cuốn sách trong tay, ngay cả khi lật trang cũng vô cùng cẩn trọng.
Thẩm Nguyệt Dao động tác của , cất lời: "Không cần cẩn thận như , cứ tùy ý lật xem là , quan trọng là học , ở đây còn sách, ngươi cần lo lắng."
Trần Thạch Trúc mơ hồ cảm thấy dường như một vị sư phụ vô cùng, vô cùng lợi hại.
Đã nhận đồ , Thẩm Nguyệt Dao tạm thời cũng dạo chơi phố nữa.
Nàng tiên dẫn đồ về phủ .
Tô Tuyết Y ở nhà, Thẩm Nguyệt Dao tiện giữ bất cứ ai ở trong trạch viện, ngay cả ở khách viện cũng tiện.
Thẩm Nguyệt Dao gọi tiểu tư gác cổng Lục Tùng đến, : "Ngươi hãy đánh xe ngựa đưa đến trang viên ở , cứ ở Kinh Dã Trang Tử bên ."
Mấy trang viên bên cạnh kinh thành mà Thẩm Nguyệt Dao mua, Kinh Dã Trang Tử là trang viên lớn nhất, ngày thường nàng chỉ dạy học tập cũng ở trang viên bên Kinh Dã.
Trạch viện ở trang viên bên đó cũng lớn, tiện lợi cho ở.
Cũng thư phòng, bên trong bút mực giấy nghiên đều đầy đủ.
Vì thế sắp xếp đồ đến đó ở cũng tiện lợi.
Trong trạch viện cũng phòng bếp và lương thực, nấu ăn cũng tiện.
Vốn dĩ ở phòng bếp đặt một ít lương thực, cũng là vì Thẩm Nguyệt Dao đó đến đó dạy học, buổi trưa đôi khi ăn cơm ở đó, nên chuẩn sẵn.
Vừa Trần Thạch Trúc đến đó, thể trông chừng trạch viện, nơi ăn chốn ở đều .
Lục Tùng gật đầu : "Chủ tử cứ yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ đưa Trần công tử đến đó an trí thỏa."
Lục Tùng lanh lợi, việc Thẩm Nguyệt Dao cũng yên tâm.
Cứ như Lục Tùng đánh xe ngựa đưa Trần Thạch Trúc đến trang viên.
Trên đường , Trần Thạch Trúc vài câu với Lục Tùng, nhất thời cũng khiến Lục Tùng mở lòng chuyện.
"Trần công tử thể bái chủ tử chúng sư phụ, thật là may mắn."
"Ngươi chủ tử chúng lợi hại đến nhường nào , trong lòng chúng những kẻ việc cho chủ tử đều vô cùng sùng bái chủ tử, chủ tử nhiều thứ lắm, chủ tử dùng y thuật cứu nhiều ..."
"Ở thôn quê, xưởng do chủ tử mở càng giúp đỡ nhiều , đều từ tận đáy lòng cảm kích chủ tử."
"Năm đó nếu chủ tử cho đưa chúng về trang viên, những như chúng còn sẽ , nhưng theo chủ tử, bây giờ cái ăn cái ở, mỗi tháng còn bạc để tiêu nữa."
"Chỉ cần trung thành việc cho chủ tử, chủ tử từng hà khắc với ai."
"Chủ tử chúng thật sự là tựa thần tiên..."
Lục Tùng về Thẩm Nguyệt Dao, đó là thật sự từ tận đáy lòng cảm kích.
Trần Thạch Trúc chăm chú lắng , trong lòng cũng cảm thán, may mà bái sư.
Đến trang viên, trong trạch viện còn hơn năm mươi đang học tập.
Đôi khi Thẩm Nguyệt Dao đến, liền để bọn họ tự học.
Mọi say mê học tập, cũng vội về nhà.
Bọn họ sẽ chờ đến khi trời tối rõ nữa mới về nhà.
Về nhà cũng sẽ tranh thủ thời gian học tập.
Mọi cũng nhận Lục Tùng, đây là tiểu tư trong phủ của lão sư.
"Lục quản sự, cũng là đến theo lão sư học hỏi ?"
Lục Tùng : "Đây là đồ của chủ tử, chủ tử sắp xếp ở tại trạch viện ."
Mọi là đồ của lão sư, đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ Trần Thạch Trúc.
Hắn mà thể gọi là sư phụ!
Bọn họ đều thể gọi là sư phụ, chỉ thể gọi là lão sư.
Đã là đồ của lão sư, ánh mắt tự nhiên cũng kính trọng hơn một chút.
Cũng dám lơ là, còn kể cho về những việc trong trang viên.
mà trong thâm tâm, nhịn bàn luận: "Lão sư thể thu đồ , chứng tỏ nhất định thông minh, hiểu nhiều."
"Phải, chắc chắn là , lão sư tùy tiện thu đồ ."
"Lão sư lợi hại như , đồ thu chắc hẳn cũng lợi hại kém."
"Lão sư sắp xếp ở bên , là tin tưởng chúng , chúng cũng giúp lão sư chăm sóc cho ."
", đúng, nếu cần gì, chúng nhất định giúp đỡ..."
Mọi thì thầm to nhỏ chuyện, nào ngờ Trần Thạch Trúc từ trong nhà , ngang qua, liền thấy những lời .
Trong lòng chút cảm thán, xem sư phụ trong lòng thật sự .
Cũng giống như sư phụ trong lòng cũng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-411-hai-dai-the-luc.html.]
Hắn nhà để về, cũng là sư phụ thu lưu , cho một nơi ở, cũng thể tiếp tục học y.
Chờ khi trời tối, đều về nhà.
Những trang hộ đó cũng đều ở trong trang viên, vì mỗi khi về nhà đều gần, một lát là đến.
Trần Thạch Trúc cẩn thận từng li từng tí lấy cuốn sách sư phụ đưa cho , thắp nến lên bắt đầu , chăm chú học tập.
Sư phụ bút mực giấy nghiên và cả nến trong thư phòng đều thể dùng.
Chỉ cần thể học thứ gì đó là .
Trần Thạch Trúc cũng nghĩ cố gắng học nhiều để trở nên hữu dụng, cũng phụ sự chỉ dạy của sư phụ.
Sau cũng giúp sư phụ nhiều việc.
Nghe những lời của các học trò trong lớp của sư phụ, đại khái cũng hiểu một chuyện.
Cũng hiện giờ sư phụ đang là lúc cần .
Một bên khác
An Bình Công chúa phủ
An Bình Công chúa phái tìm, khi họ trở về liền quỳ xuống thỉnh tội: "Công chúa thứ tội, thuộc hạ tìm thấy Bạch tiểu thư và Nguyệt Nô!"
Nguyệt Thụ ở trong Công chúa phủ gọi là Nguyệt Nô.
An Bình Công chúa Bạch Thời Âm về, tức giận đá một cước thị vệ: "Đồ phế vật, phế vật, ngay cả một cũng tìm thấy, dùng các ngươi ích gì, đồ phế vật!"
An Bình Công chúa phẫn nộ nổi trận lôi đình, chân dùng hết sức, ánh mắt vô cùng âm u.
An Bình Công chúa tức đến nghiến răng nghiến lợi, vì phẫn nộ, lồng n.g.ự.c nàng phập phồng kịch liệt.
Càng nghĩ nàng càng tức, trực tiếp hất đổ tất cả thứ bàn xuống đất.
Tiếng "rầm rầm" vang lên, khiến căn phòng vốn tĩnh lặng cũng vang vọng đủ loại âm thanh.
"Hay cho một Nguyệt Nô, đáng lẽ năm đó nên ban c.h.ế.t cho nó!"
"Nó dám mang Bạch Thời Âm , Bạch Thời Âm đây là gan lớn , dám đối nghịch với ."
"Ta tin, mấy ngày thời gian bọn chúng thể trốn đến nơi nào, cửa thành đáng ngờ nào ?"
Thị vệ đá đến mức cảm thấy xương cốt sắp đứt đoạn.
nghĩ đến tác phong hỉ nộ vô thường, tâm ngoan thủ lạt của công chúa, chỉ đành nhẫn đau mở miệng : "Thuộc hạ thăm dò, cũng khả nghi nào ."
An Bình Công chúa hừ lạnh: "Vậy thì chứng tỏ bọn chúng vẫn còn ẩn náu trong kinh thành, đào sâu ba tấc đất cũng tìm !"
"Bạch Thời Âm bệnh tim, thể chạy xa."
Nàng rõ, Bạch Thời Âm căn bản dám chạy và cũng thể chạy xa, nếu bệnh tim của nàng sẽ tái phát.
Ngay cả Ngự y cũng bó tay, Nguyệt Nô càng thể nào .
"Nhất định tìm về."
Đối với An Bình Công chúa mà , Bạch Thời Âm là nữ nhi của nàng, càng là công cụ để nàng lôi kéo quyền quý.
Nàng vì Tả Khâu Trì mà lôi kéo Ngụy Quốc Công phủ về, như trong tay Tả Khâu Trì sẽ thêm một quân cờ.
Ngụy Quốc Công phủ trong tay binh quyền và thế lực, thể trở thành một trợ lực lớn cho Tả Khâu Trì.
An Bình Công chúa căn bản xem Hoàng đế đang vị trí đó gì.
Nàng thậm chí còn cảm thấy Tả Khâu Trì nên lên vị trí đó, như thì nàng thể quang minh chính đại bên cạnh Tả Khâu Trì.
Không thể , Tả Khâu Trì tẩy não An Bình Công chúa thành công, khiến An Bình Công chúa trở thành kẻ lụy tình, một lòng một việc cho Tả Khâu Trì.
Ngay cả nữ nhi của chính là Bạch Thời Âm cũng màn.
"Vâng, Công chúa!"
Thị vệ khi lui xuống liền tiếp tục dẫn tìm kiếm.
Trước đó nàng tìm lý do trong phủ xuất hiện thích khách, để Kinh Triệu Doãn phái bắt thích khách, nàng tiện thể mượn chuyện để tìm Bạch Thời Âm và Nguyệt Nô .
An Bình Công chúa ý định sát hại Nguyệt Nô, căn bản sẽ cho phép Nguyệt Nô sống sót.
Nào ngờ nhiều ngày như , ngay cả cũng tìm thấy.
Sớm thế, lúc đó nàng nên ở trong phủ trượng tễ Nguyệt Nô , cũng là để Bạch Thời Âm nàng thể trái nghịch.
Sở dĩ ban đầu nàng đồng ý cho Bạch Thời Âm đưa Nguyệt Nô về phủ, là vì nàng cảm thấy nó chẳng qua chỉ là một hạ nhân mà thôi.
Hơn nữa nàng cũng dùng Nguyệt Nô tạm thời an ủi Bạch Thời Âm, đến lúc đó sẽ khiến Bạch Thời Âm việc đều theo sự sắp xếp của nàng.
Nào ngờ Nguyệt Nô một kẻ nô lệ gan nhỏ, dám xúi giục Bạch Thời Âm phản kháng trốn .
"Đồ hỗn trướng, đáng chết, đều đáng chết!"
Mắt An Bình Công chúa đỏ ngầu, chỉ g.i.ế.c .
An Bình Công chúa cũng , nếu lúc Ngụy Xuyên chết, Ngụy Quốc Công sớm sắp xếp đến thương lượng chuyện Bạch Thời Âm và Ngụy Xuyên .
Ngụy Xuyên chết, Ngụy Quốc Công còn những thứ tử khác cũng thôi.
Nàng tạm thời che giấu tin tức Bạch Thời Âm biến mất, cũng thể giấu đến khi nào.
Điều quan trọng nhất là sớm tìm Bạch Thời Âm về.
Ngụy Quốc Công phủ
Ngụy Quốc Công và Ngụy Quốc Công phu nhân bố trí lăng tẩm cho Ngụy Xuyên, nhưng vẫn chậm trễ cho Ngụy Xuyên hạ táng.
Ngụy Quốc Công phu nhân ngừng lóc, oán trách Ngụy Quốc Công mà rằng: "Rốt cuộc là kẻ nào tay độc ác, tìm thấy hung thủ ?"
"Chàng nhất định cho kẻ đó chôn cùng Ngụy Xuyên, thể tha thứ cho kẻ ."
"Kẻ quá độc ác, Ngụy Xuyên chỗ nào lành lặn, chảy nhiều m.á.u như , nó là sợ đau nhất mà."
Ngụy Quốc Công cũng đau đầu thôi.
Sắp xếp tìm kiếm lâu như , ngay cả một manh mối cũng .
Ngụy Quốc Công phu nhân hận đến run rẩy bần bật.
Đều là cái vị nghiến răng nghiến lợi.
Những khác trong Ngụy Quốc Công phủ ở đại sảnh, ai gì.
Đối với các di nương khác trong Ngụy Quốc Công phủ, Ngụy Xuyên chỉ là liên quan.
Có lẽ Ngụy Xuyên c.h.ế.t , tài nguyên của Ngụy Quốc Công phủ sẽ nghiêng về phía con cái của các nàng.
Chẳng qua bọn họ chỉ bộ tịch mà thôi.
"Chàng căn bản để ý Ngụy Xuyên, nó c.h.ế.t cũng bận tâm?"
Ngụy Quốc Công Ngụy Quốc Công phu nhân đến đầu nứt , căn bản thể suy nghĩ .
"Nàng năng hồ đồ gì , những ngày bận rộn công cốc , mỗi ngày đều cho tìm manh mối tìm hung thủ, nhưng tìm thấy thì cách nào, kẻ tuyệt đối cao thủ bình thường, thể xuyên qua từng lớp phòng vệ của Ngụy Quốc Công phủ chúng thì đơn giản."
"Hơn nữa hiện tại Ngụy Quốc Công phủ chúng còn như , Hoàng đế đều kiêng kỵ chúng , khi thượng triều Hoàng đế hỏi nhiều chuyện."
Ngụy Quốc Công cũng lo lắng Hoàng đế tìm cơ hội thu hồi binh quyền.
Ngụy Quốc Công dã tâm bừng bừng, căn bản sẽ giao binh quyền cho Hoàng thượng.
"Nếu miễn tử kim bài, Hoàng thượng dám khinh cử vọng động, hiện tại còn sẽ ."
Ngụy Quốc Công phu nhân thấy điều , càng lớn tiếng hơn: "Có khi nào là Hoàng thượng..."
Chưa đợi Ngụy Quốc Công phu nhân hết câu, Ngụy Quốc Công quát lớn một tiếng: "Nàng câm miệng!"
Hắn sợ phu nhân của lời gì đại nghịch bất đạo.
cũng , cũng nghi ngờ Hoàng thượng.
Chỉ một Ảnh Vệ trong hoàng cung võ công cao cường, ám vệ của Ngụy Quốc Công bọn họ thể phòng .
Gà Mái Leo Núi
Hơn nữa Cẩm Y Vệ trung thành với Hoàng thượng, công phu năng lực của Cẩm Y Vệ cũng thể xem thường.
Hoàng thượng cũng đến mức hại c.h.ế.t Ngụy Xuyên, nếu động đến Ngụy Quốc Công phủ sẽ tay với thế tử.
Ngụy Quốc Công , sắc mặt khó coi.
Ngụy Quốc Công thế tử Ngụy Sâm mở miệng : "Cha, lẽ thể tra xem nhị đoạn thời gian đắc tội với kẻ nào, theo điều tra của con, hai tử sĩ bên cạnh nhị tung tích rõ, lẽ là nhị phái bọn họ chuyện gì đó ."
Trong mắt Ngụy Sâm lộ thần sắc âm lãnh.
"Dám động đến của Ngụy Quốc Công phủ, hừ!"
Ngụy Quốc Công những lời , đầu óc nhất thời sáng tỏ.
"Phải, nên tra xem Ngụy Xuyên đoạn thời gian đắc tội với kẻ nào , nếu đắc tội với ai, chúng sẽ dễ dàng tra kẻ nào hãm hại ."
"Những tử sĩ nuôi dưỡng trong Ngụy Quốc Công phủ chúng , năng lực mạnh, thể hãm hại bọn họ."
Ngụy Quốc Công phủ đối với các tử sĩ trong phủ một sự tự tin kỳ lạ.
Ngụy Sâm : "Hai tử sĩ đó chỉ là tử sĩ hạng ba, thể so với tử sĩ hạng nhất trong phủ chúng , khác g.i.ế.c lẽ cũng khả năng."
Nói theo lẽ thường, tử sĩ hạng ba cũng nên cứ thế lặng lẽ biến mất, cho dù g.i.ế.c cũng để dấu vết.
, hai cứ như thể biến mất giữa trung .
Hắn thậm chí còn nhị phái hai chuyện gì.
Ngụy Sâm cảm thấy chuyện chút nghiêm trọng, khiến nhận lẽ kẻ đang nhằm Ngụy Quốc Công phủ.
Phải rằng Ngụy Quốc Công phủ trong tay nắm giữ binh quyền, còn miễn tử kim bài, thể là cây to đón gió.
bất kể là nguy hiểm thế nào, Ngụy Sâm cũng giải quyết, g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ đó.
Còn việc tình với Ngụy Xuyên , thì cũng chẳng gì đáng .
Ngụy Sâm vốn là lạnh nhạt, cũng để tâm đến sống c.h.ế.t của Ngụy Xuyên.
“Sâm nhi, vẫn là năng lực của con mạnh mẽ, chuyện giao cho con .”
“Chỉ là Ngụy Xuyên c.h.ế.t như , cách nào giao phó với An Bình Công chúa, vốn dĩ xong xuôi Ngụy Xuyên sẽ cưới Bạch Thời Âm.”
Ngụy Quốc Công phủ kết với An Bình Công chúa phủ, đối với Ngụy Quốc Công phủ chỉ lợi mà thôi.
Ngụy Sâm hừ lạnh một tiếng: “An Bình Công chúa dám gì , Bạch Thời Âm ngay cả danh xưng huyện chủ cũng , huống hồ mắc tâm tật, một mắc tâm tật như , An Bình Công chúa mà cũng dám dùng nàng liên hôn với Ngụy Quốc Công phủ.”
Ngụy Sâm đối với nữ nhi An Bình Công chúa là Bạch Thời Âm vô cùng khinh thường.
Dù Ngụy Xuyên danh tiếng , cũng chẳng coi trọng Bạch Thời Âm.
Ngụy Quốc Công căn bản để tâm những chuyện , điều y là thế lực.
Hy sinh một Ngụy Xuyên nếu ích thì cũng , nhưng căn bản là vô dụng.
Thấy Ngụy Quốc Công nhíu mày, Ngụy Sâm : “Phụ , trong phủ còn mấy thứ xuất, họ cũng thể dùng để liên hôn.”
“Đối với An Bình Công chúa mà , là ai quan trọng, quan trọng là hai thế lực lớn liên kết.”
“Hơn nữa An Bình Công chúa cũng để tâm đến Bạch Thời Âm đó, phụ chỉ cần thương lượng là , những chuyện khác cần quản.”
“Nếu An Bình Công chúa đòi hỏi quá đáng, phụ thể lấy bệnh tâm tật của Bạch Thời Âm để chuyện.”
Ngụy Sâm thấu chuyện.
Hơn nữa Ngụy Sâm tâm tư giấu sâu, càng tàn nhẫn độc ác, vì đạt mục đích từ thủ đoạn nào.
“, vẫn là Sâm nhi con đúng.”
Ngụy Quốc Công cảm thấy nên sắp xếp như .
Chỉ Ngụy Quốc Công phu nhân thống thiết mắng chửi thôi, “Ngụy Sâm đó là của con, con mà lúc còn thể nghĩ đến những chuyện đó.”
Ngụy Sâm lạnh giọng : “Mẫu nếu Bạch Thời Âm tuẫn táng cùng nhị , thì cũng công chúa đồng ý mới .”
Mẫu thiên vị, cũng đầu tiên chứng kiến.
Tự nhiên cũng chẳng để tâm những chuyện .
Ngụy Quốc Công phu nhân Ngụy Sâm vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ, chỉ cảm thấy như ánh mắt đó cho đông cứng.
“Con cái nghịch tử , con đừng tưởng , con chỉ để ý đến cái tiện nhân đó, cái tiểu hồ ly tinh đó.”
Ngụy Sâm : “Mẫu , nàng là phu nhân của , là Thế tử phu nhân của Ngụy Quốc Công phủ, là thê tử của , xin mẫu tôn trọng một chút.”
“Hừ, nàng từng hủy hôn với Tô gia, gia thế xứng với Ngụy Quốc Công phủ, xứng Thế tử phu nhân!”
Ngụy Quốc Công phu nhân trong lòng hận vô cùng, cũng cho Ngụy Sâm chút thể diện nào.