Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 429: Nông Cụ

Cập nhật lúc: 2025-09-22 12:53:29
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trận điện thí , Tô Tuyết Y và Thẩm Nguyệt Dao quả thực nổi danh lẫy lừng.

Sau đó là Truyền Lô đại điển.

Hoàng thượng liền hạ thánh chỉ phong cáo mệnh cho Thẩm Nguyệt Dao.

Đây là chuyện từng trong các kỳ điện thí đây.

Một quan viên cẩn thận suy xét cái tên Tô Tuyết Y, chợt nhớ tới Tô Quốc Công phủ năm xưa, nhớ tới vị thần đồng Tô tam công tử của Tô gia.

Vừa nghĩ tới đây, lập tức hiểu .

Thì đây là Tô Quốc Công phủ năm nào.

Người của Tô Quốc Công phủ, Hoàng thượng chắc chắn coi trọng.

Giao tình giữa Hoàng thượng năm xưa và lão gia tử Tô Quốc Công phủ thì khỏi , vị Tô lão gia tử đó từng dạy dỗ đương kim Hoàng thượng đấy.

Khi Hoàng thượng còn niên thiếu hoàng tử, từng cùng Tô Tuyết Y sách, giao tình như , kẻ khác nào sánh bằng.

trong lòng lấy lạ, khác lưu đày thì chịu đủ khổ sở, cớ đến Tô Tuyết Y, cưới một vợ tài năng đến ?

Lại còn phát hiện lương thực năng suất cao, còn thể chế tạo thủy xa.

Bản thiết kế thủy xa Hoàng thượng cho họ xem, của Công Bộ khi xem xong càng thêm kinh ngạc.

Nói rằng những nơi thể tưới tiêu ruộng đồng đều thể xây dựng thủy xa, thể tiết kiệm nhiều sức lao động.

Hơn nữa, Hoàng thượng và tông thất đều hoàng trang, hoàng trang đều trồng lương thực, Công Bộ Thượng Thư đều xúc động lập tức chế tạo thủy xa.

Nhìn lão học cứu Công Bộ Thượng Thư kích động như , nhận cái thủy xa quả thực là vật .

Cho dù là kẻ hiểu , chỉ cần phần giới thiệu chi tiết nguyên lý cũng thể hiểu rõ.

Họ bắt đầu tò mò về vợ của Tô Tuyết Y.

Tò mò rốt cuộc là một nữ tử như thế nào!

Hay là đây đều là những thứ Tô Tuyết Y nghiên cứu phát hiện , cố tình gán cho nương tử của ?

Không , nương tử của là cưới ở vùng nông thôn Bắc Hàn chi địa , đó chẳng là một thôn phụ ư, thể tài cán gì, chỉ Tô Tuyết Y mới coi nàng như bảo bối thôi.

Chẳng lẽ là vì Tô Tuyết Y cảm thấy nếu như , gia tộc của vợ hiển hách, Hoàng thượng sẽ kiêng kỵ?

Hay cũng thể Tô Tuyết Y cảm thấy mới trở về triều đường, chức quan của cần quá cao, hết để vợ cáo mệnh?

thì, nhất thời họ vẫn thể hiểu rõ.

Trước đây, quả thực từng chú ý đến Tô Tuyết Y.

giờ đây họ nhận đây là tam công tử của Tô Quốc Công phủ, từng là thiếu niên thần đồng, họ nhất định xem trọng một phen.

Rất nhanh, Hoàng thượng sắp xếp công việc, tam triều hội kết thúc, bách quan trở về.

Rất nhiều quan viên khi trở về sắp xếp điều tra.

“Điều tra kỹ lưỡng về Tô Tuyết Y , cả chuyện khi lưu đày và chuyện vợ , tất cả đều điều tra rõ ràng.”

“Điều tra xem khoai tây khoai lang từ , rốt cuộc do thôn phụ mang tới …”

“Đi điều tra vợ của Tô Tuyết Y, về thông tin của nàng, việc lớn nhỏ đều trở về bẩm báo…”

Nhất thời, nhiều quan viên và gia chủ thế gia đều sắp xếp điều tra Tô Tuyết Y.

Chuyện Tô Tuyết Y đỗ trạng nguyên, vợ phong cáo mệnh cũng nhanh truyền ngoài.

Đương nhiên chỉ , Thượng Thư đại nhân còn nâng kim bảng ngoài, dán cổng cung điện hoàng cung, để tất cả bá tánh đều thể thấy bảng vàng.

Cũng là để khích lệ tất cả các học tử khoa khảo, hòng tuyển chọn nhân tài cho triều đình.

Còn Tô Tuyết Y, bảng nhãn và thám hoa còn tiến hành tuần phố du hành.

Quan viên Lễ Bộ sớm chờ đợi, cho trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa y phục ngự tứ, bắt đầu du phố.

Bá tánh sớm chờ đợi phố, chỉ chờ xem ngày trạng nguyên du phố .

Người của Lễ Bộ phía gõ chiêng đánh trống, Tô Tuyết Y mặc một trạng nguyên phục cưỡi ngựa ở phía nhất, quả là "Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song."

Thuận Thiên Phủ Doãn cũng phái hộ tống suốt chặng đường.

Bá tánh đều đổ đường, kích động hưng phấn mà .

Cứ ba năm mới một trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa du phố, đây cũng là thịnh thế của kinh thành, bá tánh thích náo nhiệt nhất, thích xem nhất.

“Đây chính là trạng nguyên của chúng đó, quá chừng, cứ như thần tiên .”

, giống thường , thật sự .”

“Đã xem mấy trạng nguyên du phố , từng trạng nguyên nào như , y phục tôn , mà là tôn y phục trạng nguyên trở nên đẽ đến .”

“Vừa chúng xem kim bảng ngoài cổng cung, trạng nguyên kim bảng chính là Tô Tuyết Y, tên là Tô Tuyết Y đó.”

trạng nguyên lang của chúng học vấn thật giỏi a, trẻ tuổi như đỗ trạng nguyên.”

!”

Bá tánh kinh thành đều hiểu rõ, thi đỗ trạng nguyên là một việc vô cùng khó khăn, nhà nào một trạng nguyên, đó chính là chuyện vẻ vang tổ tông, danh tiếng gia tộc cực kỳ .

Có thể là thư hương môn .

Cũng các thiếu nữ kìm : “Chàng trẻ tuổi như , đẽ như , phu thê ?”

“Có lẽ là , trẻ tuổi đẽ như , đương nhiên xứng với nữ nương nhất , còn kinh thành nhà nào khuê nữ hứa gả cho một tài hoa tuyệt diễm như thế.”

“Nghe từ địa phương tới.”

“Mau mau ném hoa, ném hoa cho trạng nguyên lang .”

“Ta thấy thám hoa lang cũng , trạng nguyên lang giống thật, cứ như tranh vẽ, thám hoa lang thì giống thật hơn, khí chất cũng .”

“Bảng nhãn cũng đoan chính, mặc y phục bảng nhãn cũng thật thần thái, đều ném hoa …”

Gà Mái Leo Núi

Bất kể là các cô nương các phu nhân, lão thái thái đều thích ném hoa, bày tỏ lòng mến mộ.

Cũng là để tham gia cuộc du hành ngự phố , thêm phần náo nhiệt, hưởng chút khí văn chương.

Tô Tuyết Y cưỡi ngựa qua ngự phố, thần sắc chút hoảng hốt.

Năm đó nhị ca của là thám hoa lang, cưỡi ngựa du phố mà qua, nhưng giờ đây nhị ca còn nữa.

Lòng kỳ thực chút xót xa cảm khái.

Không ngờ giờ đây trở về kinh thành, thi đỗ trạng nguyên.

Còn nhớ khi còn niên thiếu, phu tử từng , rằng xuống trường thi nhất định sẽ đỗ trạng nguyên.

Chỉ là lúc đó phụ thấy tuổi còn nhỏ, đợi thêm một thời gian nữa mới xuống trường thi khoa khảo.

Hoặc là du học để thêm kiến thức và tầm .

Ai ngờ đó Tô gia xảy chuyện như .

Nhìn bá tánh hưng phấn bày tỏ lòng yêu mến, ngừng ném hoa, khỏi khiến nhớ năm đó khi Tô gia lưu đày buộc rời khỏi kinh thành, lúc đó thật sự là lạnh lẽo vắng vẻ.

Không một ai đến tiễn.

Hoàn giống với cảnh tượng bây giờ.

Tô Tuyết Y để ý đến những bông hoa khác ném, tự động dùng nội lực nhẹ nhàng ngăn cách chúng.

Cũng là lo lắng Dao nương thấy cầm những bông hoa ném tới trong tay, nàng sẽ vui.

Mặc dù Dao nương từng gì, nhưng Tô Tuyết Y nỡ để nàng một chút xíu nào vui.

Chàng chỉ bảo vệ niềm vui của Dao nương.

Tô Tuyết Y trong lòng hiểu rõ, nếu Dao nương, căn bản thể đến ngày hôm nay, càng thể trở về kinh ứng thí trở thành trạng nguyên.

Giờ đây tất cả những điều đều do Dao nương mang .

Nếu nương, đại ca họ , cũng nhất định sẽ vui.

Chỉ là theo thời gian thư tín tính toán, nương kịp thời khởi hành từ thôn Liễu Hà, giờ họ hẳn đến kinh thành .

Tô Tuyết Y nghĩ thầm, lẽ nương và họ công việc gia đình sắp xếp chậm trễ thời gian.

Chàng chia sẻ niềm vui với nhà, nương nhất định sẽ vui.

Thẩm Nguyệt Dao sáng sớm đến tầng hai của tiệm sữa điểm tâm ngọt, chờ xem trạng nguyên du phố.

Thẩm Nguyệt Dao trong lòng đoán Tô Tuyết Y sẽ là trạng nguyên, nhưng điện thí nàng từng gì, cũng là Tô Tuyết Y chịu áp lực.

Các cửa hàng, lầu các dọc theo tuyến đường du phố ở kinh thành đều bao trọn từ , tất cả đều là để ngày xem trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa du phố.

Rất nhiều thiếu nữ xuất các ở cửa sổ tầng hai lén lút một cái, đều thể đỏ bừng mặt.

Thật sự là trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa khóa trông đều trẻ.

Hoàng thượng đương nhiên tận lực chọn trẻ tuổi thể dùng.

Nhân tài trải qua điêu khắc mài giũa, càng dễ giữ một tấm lòng son sắt.

Đương nhiên cũng là vì ba họ quả thực học vấn, định tiền tam giáp, các triều thần cũng ý kiến gì.

Tiệm sữa điểm tâm ngọt của Thẩm Nguyệt Dao mở cũng đúng lúc, từ khi hội thí công bố bảng vàng, tiệm ngày nào cũng ăn phát đạt, giờ đây tiệm hiển nhiên nổi tiếng, khi đặt bao phòng cho ngày hôm nay.

Đến mức nhiều đến đặt, nhưng đều còn bao phòng nữa.

Giờ đây, các bao phòng ở tầng hai tiệm của nàng nhiều thiếu nữ.

Mọi xôn xao bàn tán, Thẩm Nguyệt Dao đều thể rõ.

“Trạng nguyên quá chừng a.”

“Cũng chỉ nhân vật như mới thể mặc y phục đến thế.”

“May mà chúng đặt bao phòng sớm, đặt muộn một chút thì còn bao phòng nào nữa .”

“Ngươi xem đều đặt chỗ, chỉ thể chen chúc trong đám đông, vẫn là chúng xem ở đây vị trí hơn.”

“Cũng bởi vì bao phòng của tiệm trang trí , thanh tân nhã nhặn, chúng bên cửa sổ cũng cần chen chúc với khác.”

“Các ngươi chủ tiệm mà giỏi thế, tài hoa đến , mở một tiệm mà cũng thể tâm ý như thế, nương bảo giúp quản lý cửa hàng, đều học từng chút một.”

Thẩm Nguyệt Dao từ xa về phía đoàn từ đầu bên phố tới, mặt nở nụ rạng rỡ.

Nàng cũng cảm thấy phu quân của nàng thật sự .

Đặc biệt là bộ y phục mặc , càng khiến hiển lộ phong thái vô song.

Tô Tuyết Y vốn thần sắc đạm bạc, nhưng đột nhiên dường như cảm nhận điều gì đó, hướng về phía Thẩm Nguyệt Dao mà tới.

Khi thấy Thẩm Nguyệt Dao, mặt Tô Tuyết Y tức khắc nở nụ , hệt như sương giá tan chảy, thêm phần ấm áp.

Quả thực là mỉm nhẹ nhàng, khoảnh khắc đó tỏa sáng rực rỡ, khiến nhiều nữ tử tim đập nhanh hơn.

“Mau kìa, trạng nguyên lang đang về phía chúng , đang với chúng đấy.”

, với , , thấy ngươi xinh ?”

“Đừng bậy.”

Một thiếu nữ ngượng ngùng .

“Ôi chao, trạng nguyên lang trẻ tuổi như , chắc là phu thê, đến lúc đó hãy nhờ cha nương giúp thăm dò một chút, với gia thế của nhà chúng , đương nhiên thể gả tiểu cho trạng nguyên lang .”

Thẩm Nguyệt Dao thính lực cực , đến đây, khóe miệng khẽ giật giật.

nàng cũng tức giận, đây đều là chuyện bình thường, Tuyết Y nhà nàng như , đặc biệt là khi mặc trạng nguyên phục, khác yêu thích cũng là lẽ thường tình.

Chỉ là lễ nghĩa liêm sỉ là , đừng như Khúc Tâm Trà .

Thẩm Nguyệt Dao Tô Tuyết Y, cũng với Tô Tuyết Y.

Người trong bao phòng bên cạnh vẫn đang bàn tán gì đó, bao phòng của họ dường như còn một giọng , bất chợt lạnh lùng : “Các ngươi thật đúng là dám nghĩ, quên đây là nơi nào , đây là tiệm của nương tử trạng nguyên lang đó.”

“Cái gì, đây là tiệm do nương tử trạng nguyên lang mở, thật , tam tỷ, nhầm chứ?”

“Hừ, nhầm cái gì mà nhầm, hôm đó hai nữ nhân đến gây sự, chính là trạng nguyên lang vội vàng chạy tới, cho nữ nhân một trận, lời trong ngoài đều bảo vệ nương tử của , trọng tình cảm, nương tử , tiểu ngươi đừng cứ thấy là như , cha nương nhà chúng coi trọng giáo dưỡng, ngươi chớ hỏng danh tiếng.”

“Ta, , hôn ước, chúng đương nhiên chỉ là ngắm , sẽ gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-429-nong-cu.html.]

“Thế mới đúng, hơn nữa, ngươi xem tiệm nơi nào cũng nhã nhặn như , những bức bích họa , là nương tử của thường, tài hoa như bình thường thể sánh .”

Người gọi là tiểu khẽ : “Ta cũng thấy tài hoa, cũng khâm phục.”

“Nói như , đang với nương tử của , chẳng lẽ nương tử của cũng ở trong tiệm?”

“Ngày như , đương nhiên ở đây mà xem.”

“Vậy chúng cơ hội gặp mặt nữ tử vẽ những bức bích họa như ?”

, thể vẽ những bức tranh như , đó chính là kỳ nữ tử, hơn nữa bánh ngọt nàng thích ăn.”

“Chỉ ăn thôi, chẳng còn với trạng nguyên rằng .”

“Vẫn là ăn ngon hơn.”

Thẩm Nguyệt Dao những đoạn đối thoại đó, đều nhịn mỉm .

Thẩm Nguyệt Dao vẫy tay với Tô Tuyết Y.

Nụ trong mắt Tô Tuyết Y càng thêm đậm, dịu dàng đến mức như nhỏ nước.

Thẩm Nguyệt Dao cũng sớm chuẩn hoa, đợi khi đoàn của Tô Tuyết Y tới, Thẩm Nguyệt Dao ném một đóa hoa về phía Tô Tuyết Y.

Tô Tuyết Y trực tiếp đưa tay đón lấy.

Rất nhiều đều đang chú ý đến trạng nguyên lang, phát hiện đường căn bản đón hoa của ném tới, một ai thể đưa hoa đến tay .

Chỉ hoa của nữ tử đón lấy, còn .

Mọi kìm theo tầm mắt của trạng nguyên lang.

Liền thấy một nữ tử tựa bên cửa sổ.

Trông nàng chừng mười bảy mười tám tuổi, nàng mặc bạch y tố váy, dáng thướt tha, dung nhan tuyệt mỹ, làn da trắng nõn như tuyết đông, ánh mặt trời thậm chí còn phát sáng.

Đôi mắt trong suốt như nước, ánh lên ý dịu dàng, tựa như u lan trong thung lũng, đến cực điểm.

Trên tóc cài bất kỳ món trang sức nào, nhưng thể lu mờ sắc màu khác.

Trong lòng kìm tán thán, thật là một nữ tử tuyệt mỹ, tựa như Dao Trì Tiên Tử.

Khoảnh khắc , nhận , đây mới là vẻ thực sự!

Có một vẻ tự nhiên thoát tục, chỉ cần thôi, đều cảm thấy tâm thần như gột rửa.

Giờ khắc , dường như tự động bỏ qua thứ xung quanh, chỉ thấy trạng nguyên lang và nữ tử mắt .

“Đẹp quá chừng!”

, thật sự !”

Có lẽ ngoài những lời , thật sự dùng từ ngữ nào khác để hình dung.

Trước đây Thẩm Nguyệt Dao cũng từng xuất hiện trong tiệm, chỉ là nàng cố ý trang điểm một chút, che giấu dung mạo, cũng là nghĩ rằng đến tiệm tiêu dùng, tổng thể cứ chằm chằm mặt nàng mãi .

Ngày hôm nay, nàng che giấu dung mạo, bởi vì nàng nghĩ rằng Tô Tuyết Y thi đỗ trạng nguyên, sẽ du hành ngự phố, nàng dùng dáng vẻ nhất để ngắm .

Tiếng chiêng trống náo nhiệt ngừng, Thẩm Nguyệt Dao càng vẫy tay về phía Chu Xung ở phía .

Chu Xung nhận hiệu lệnh, vội vàng xuống đốt pháo ăn mừng.

“Rào rào rào...” tiếng pháo nổ vang lên.

Rất nhiều theo đoàn du phố, thấy tiếng pháo nổ vang như đương nhiên cũng chú ý đến tiệm của Thẩm Nguyệt Dao.

đây ở xa, từng chú ý đến một tiệm như .

Giờ khắc tiếng pháo nổ thu hút ánh .

Thật sự là tiếng pháo nổ lớn, lấn át cả tiếng chiêng trống, sang đó, chỉ cảm thấy biển hiệu của tiệm cũng khác hẳn những nơi khác.

“Tiệm Trà Sữa Điểm Tâm Ngọt!”

Tên tiệm đơn giản, chỉ là hai chữ " sữa" lạ lẫm, từng qua.

Rất nhiều say mê uống , nhưng sữa thì từng qua, cũng từng uống.

Mọi cảm thấy đây là một từ ngữ mới lạ.

Trong lòng nghĩ lát nữa sẽ xem, sữa là loại gì.

“Khi nào thì ở đây mở một tiệm như ?”

“Chưa từng qua sữa!”

“Cũng thế nào?”

“Ôi chao, các ngươi tiệm , tiệm nổi tiếng lắm, đồ ăn ngon tuyệt, sữa thì khỏi , ngon vô cùng, hai khuê nữ nhà đều thích uống, ngày thường kén ăn, nhưng thích ăn bánh mì bánh ngọt.”

, đúng , sữa bên trong thơm thật, cũng thích uống.”

“Hơn nữa sữa của họ nhiều loại, bên trong còn cái gì đó gọi là trân châu, ăn ngon, cũng từ gì, mềm mượt.”

, nhiều hương vị.”

Mọi đều thế nào.

Kỳ thực Thẩm Nguyệt Dao chính là những thứ như trân châu, khoai môn viên bỏ .

đúng đúng, thứ chúng thích uống nhất chính là sữa trân châu.”

“Ta thấy sữa kiều mạch cũng ngon.”

“Khoai môn viên ngon, tổ mẫu của thích uống cái nhất , cần dùng răng cắn, mềm mềm, tổ mẫu còn uống sữa cảm thấy khẩu vị đều mở , cảm thấy thứ ngon như chứ.”

, tổ mẫu cũng thế, một lão thái thái kén chọn, đồ bên ngoài ăn, cũng bướng nữa, chủ yếu là đồ ăn ngon.”

“Còn bánh ngọt, gì mà sinh nhật thắp nến ăn bánh, từng qua cách , chẳng đều ăn trứng gà vỏ đỏ và mì sợi ?”

“Ôi chao, mấy ngày lão thái thái nhà đại nhân chúng mừng thọ, liền đặt một cái bánh ngọt lớn, thổi nến cắt bánh, ăn thấy thật mới lạ, chủ khách đều vui, chúng lát nữa cũng đặt bánh ngọt ăn sinh nhật.”

, đúng, ăn bánh ngọt, chúng thể ăn bánh ngọt buổi trưa, buổi tối ăn mì sợi a…”

“Hơn nữa nếu đặt mua, đều là ngay trong ngày, tươi ngon lắm, đôi khi lấy sớm, bánh ngọt vẫn còn nóng hổi.”

loại chỉ thể ăn nguội, bởi vì cái đó gọi là gì mousse, trời lạnh thể ăn, trời nóng thì sẽ tan chảy, chúng cũng hiểu.”

Mọi chuyện một hồi, chủ đề liền chuyển sang sữa và bánh ngọt điểm tâm.

Không thể , khi bàn luận về món ngon thích ăn, quả thực nhiều chủ đề thể .

Trên đường , đoàn ngừng tiến về phía , đường phố đều rải đầy cánh hoa.

Thẩm Nguyệt Dao trong bao phòng , đều thể ngửi thấy hương thơm.

Sau khi du phố, Tô Tuyết Y liền về nhà.

Thẩm Nguyệt Dao cũng vội vàng trở về, nhưng lúc nàng với Chu Xung: “Đi đặt một tấm biển hiệu, cứ 'Tiệm Trà Sữa Điểm Tâm Ngọt Trạng Nguyên'.”

Nhà nàng trạng nguyên, tấm biển hiệu cũng vấn đề gì.

Như thể thu hút thêm nhiều khách quan đến tiệm ăn uống sữa.

Chu Xung và bọn họ cũng kích động a, họ theo chủ tử lợi hại như , phu quân của chủ tử là trạng nguyên, họ ngoài lưng cũng thể thẳng tắp, đều cảm thấy tự hào.

Ngay cả khi họ về nhà buổi tối, cha nương cũng đều kích động.

Đương nhiên đây là bởi vì đó phu quân của chủ tử đỗ hội thí nhất, kích động .

Huống chi là lúc .

Có thể tưởng tượng trang viên của họ càng ai dám gì.

Bọn họ việc theo yêu cầu của chủ tử, ngoài họ bản họ, mà là thế lực họ.

Hiện giờ cũng còn ai dám đến cửa hàng của họ gây chuyện.

Đến ngay cả Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ cũng từng ghé qua.

Thẩm Nguyệt Dao khi căn dặn chuyện cho trong cửa hàng xong, liền vội vã trở về nhà.

Về đến nhà lâu , Tô Tuyết Y cũng trở về, cùng với của Lễ Bộ mang theo thánh chỉ đến tuyên .

Khi đó là thánh chỉ, Thẩm Nguyệt Dao đều chút ngây .

Tô Tuyết Y kéo nàng cùng quỳ xuống.

Người của Lễ Bộ thánh chỉ: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu , Thẩm Nguyệt Dao, cần mẫn nhu thuận, cao quý mà vẫn tiết kiệm… sắc phong lục phẩm Nhụ nhân, phong hiệu Mẫn, đặc biệt ban cho Nhụ nhân quan phục một bộ… khắc tán cung kính…”

cũng niệm một tràng dài.

Thẩm Nguyệt Dao mà kinh ngạc đến sững sờ.

Đây là thánh chỉ cáo mệnh phong cho nàng ?

Nàng cáo mệnh ?

Hơn nữa là chính lục phẩm, còn lớn hơn cả chức quan của huyện lệnh.

Hoàng thượng còn ban thưởng một ít đồ vật, của Lễ Bộ đều mang tới.

Mãi đến khi rời , Thẩm Nguyệt Dao vẫn hồn.

Tô Tuyết Y đóng cửa lớn , kéo Thẩm Nguyệt Dao về nhà, khẽ hỏi: “Nàng vui ?”

Thật vẻ mặt ngây ngốc của Thẩm Nguyệt Dao lúc , Tô Tuyết Y chỉ thấy nàng đáng yêu vô cùng.

Tô Tuyết Y vẫn luôn Thẩm Nguyệt Dao cáo mệnh, vì nàng mà giành lấy, nhưng cáo mệnh , là do Dao nương nhà tự .

Thẩm Nguyệt Dao nội dung thánh chỉ, bộ quan phục cáo mệnh, mũ đội đầu và một ít vàng bạc châu báu ban thưởng, trong lòng vô cùng vui mừng : “Ừm, vui!”

Ở thời đại , nam nhân thể dựa khoa cử quan để thăng tiến, còn nữ nhân bình thường nâng cao địa vị thì hoặc là dựa gia tộc, hoặc là dựa phu quân con cái của để giành cáo mệnh.

“Hoàng thượng đối với nàng thật sủng ái, đỗ Trạng nguyên, liền trực tiếp phong cáo mệnh.”

Tô Tuyết Y lắc đầu : “Không vì chuyện , mà là vì nàng phát hiện loại lương thực năng suất cao là khoai tây và khoai lang, Hoàng thượng cho họ xem qua hai thứ , cùng với xe nước, khiến họ thể thêm lời nào.”

“Hơn nữa, nàng còn giúp dân chúng thôn Liễu Hà bên thể no đủ, cho nên chính lục phẩm cáo mệnh là do Hoàng thượng ban thưởng cho nàng.”

“Hoàng thượng ghi nhớ ân tình của nàng, đây nàng vì lật đổ Quốc Công phủ và Công chúa phủ mà giúp Hoàng thượng nhiều, mặt ngoài Hoàng thượng thể những điều cũng là để bảo vệ nàng, nhưng ở những nơi khác Hoàng thượng sẽ bù đắp.”

“Hoàng thượng của chúng coi trọng nhất là lĩnh vực nông nghiệp lương thực, cho nên nàng vui mừng đến mức nào khi tin về khoai tây và khoai lang .”

Khi Tô Tuyết Y chuyện, cũng kể chi tiết việc Hoàng thượng thế nào để đối phó với bá quan trong cung, thế nào để gạt bỏ ý kiến trái chiều.

Thẩm Nguyệt Dao vui mừng : “Ta cũng thấy Hoàng thượng thể coi trọng dân sinh thật sự , một Hoàng thượng như , trong thời gian tại vị hẳn sẽ trở thành thịnh thế.”

Tô Tuyết Y : “Hoàng thượng minh quân, nhưng cũng cần nhân tài để sử dụng, may mắn triều đình, Hoàng thượng hẳn là lựa chọn một nhân tài trong lòng.”

Thẩm Nguyệt Dao như nghĩ điều gì đó : “ , Hoàng thượng khoai tây và khoai lang để trồng ở hậu hoa viên?”

Tô Tuyết Y : “Năm ngoái Hoàng thượng phái Lục Dạ Trần đến thôn Liễu Hà, hẳn là lúc đó mang khoai tây và khoai lang về.”

Thẩm Nguyệt Dao kinh ngạc : “Vậy là, chuyện ở thôn chúng Hoàng thượng đều ?”

“Cũng là khi Lục Dạ Trần trở về kinh thành và trở thành Cẩm Y Vệ, Hoàng thượng mới thể bí mật phái đến, đây hề chuyện ở thôn chúng .”

“Hắn cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ sẽ phái thích khách đến ám sát.”

Tô Tuyết Y Hoàng thượng bảo vệ bọn họ.

Thẩm Nguyệt Dao trong lòng chút xúc động.

“Có vị Hoàng đế như , chúng thể yên tâm nhiều việc .”

“Nàng lát nữa hãy giúp cảm ơn Hoàng thượng.”

“Được, Hoàng thượng còn đang chờ thu hoạch khoai tây và khoai lang từ trang viên của nàng để quảng bá , nhưng sẽ mua theo giá thị trường của triều đình.”

Thẩm Nguyệt Dao gật đầu : “Chuyện thành vấn đề, đây là việc cho bách tính, quảng bá , cũng thể giúp nhiều bách tính no đủ.”

Thẩm Nguyệt Dao nghĩ nghĩ : “ , cũng chẳng gì để cảm ơn Hoàng thượng, sẽ vẽ một vài nông cụ, ví dụ như lâu xa đơn giản và tiết kiệm sức hơn, xe đẩy nhỏ, xe gỗ đập lúa và quạt lúa, cùng với nông cụ chuyên dùng để gặt lúa mì…”

Nông cụ ở thời đại còn khá lạc hậu, nếu Thẩm Nguyệt Dao vẽ những nông cụ và chế tạo , nông dân sử dụng sẽ nâng cao hiệu suất.

Hoàng thượng thể tiên cho Công Bộ chế tạo để sử dụng Hoàng trang, nếu hiệu quả thì thể cho đặt lượng lớn.

“Những thứ , mong Hoàng thượng thể cho triều đình điều chỉnh giá cả, đưa chúng về một mức giá cố định, để nông dân nào cũng mua , hoặc cũng thể để nông dân tự chế tạo, những thứ cũng dễ dàng.”

Một thợ mộc, thợ thủ công đều thể .

 

Loading...