Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 776Ngoại truyện 54
Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:37:17
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đầu Tào Ôn Từ cũng kìm mà hiện lên bóng dáng Hoắc Khinh La.
Sẽ kìm mà nghĩ đến lời thuộc hạ .
Chàng dùng tay xoa xoa giữa trán.
Không kìm mà nghĩ nàng tiệm rèn gì?
Trước đó truy sát, còn bất cẩn như , mang theo hộ vệ trong nhà mà ngoài.
Tào Ôn Từ vẫn chút yên lòng.
May mà sắp xếp hai thuộc hạ bảo vệ nàng, hai thuộc hạ võ công hạng nhất, nàng hẳn sẽ nguy hiểm gì.
…
Hoắc Khinh La tự nhiên hề những điều .
Nàng đến tiệm rèn đều che mặt, bảo chế tạo những linh kiện .
Đương nhiên nàng tự ý ngoài, chuyện chế tạo ám khí , nàng còn khác , thế nên mang theo hộ vệ trong nhà.
Ám khí là bí mật của nàng, cứ như bí mật nàng giấu trong lòng .
Nàng khác dòm ngó, khác , cẩn thận từng li từng tí giấu kín chút bí mật nhỏ .
Mỗi khi nghĩ đến Tào Ôn Từ, nghĩ đến việc tặng ám khí cho , trong lòng nàng đều một cảm giác hân hoan mong chờ.
Tâm trạng kỳ diệu, nàng tự thể tả , nhưng cảm thấy mỗi ngày nghĩ đến , liền sẽ mong chờ ngày hôm đến, bởi vì thế gian , mong chờ cảm giác thể gặp .
Nửa tháng , tiệm rèn chế tạo xong các linh kiện.
Vì các linh kiện phức tạp và tinh xảo, nên thời gian sử dụng cũng lâu.
Đương nhiên vật liệu và công thợ cũng đắt.
Hoắc Khinh La dùng bạc tích góp để trả phí, mang hộp về nhà.
Về nhà, nàng liền bắt đầu lắp ráp, bôi t.h.u.ố.c lên ngân châm của ám khí bên trong.
Lắp ráp xong thử một chút, Hoắc Khinh La khá hài lòng.
“Độ nhạy , tốc độ cũng nhanh.”
Khi tất cả chuẩn xong, là nửa tháng đó.
Thực khi chuẩn những thứ , nội tâm Hoắc Khinh La cứ như nai con xổng chuồng, mong chờ thể gặp Tào Ôn Từ.
Có lẽ chỉ cần gặp , nàng sẽ vui.
Hoắc Khinh La cảm thấy nàng cuối cùng cũng hiểu "thích" mà trong thoại bản là như thế nào.
Thì thích một , nhớ một là cảm giác như .
Ngoài ám khí, nàng còn tặng thứ khác.
mà, nàng nấu ăn, cũng thể tặng điểm tâm tự tay .
Bây giờ bảo nàng học, nàng đoán chừng cũng học .
Khi xong tất cả, Hoắc Khinh La cải trang một lượt, ngoài buổi tối.
Hai ám vệ phụ trách bảo vệ Hoắc Khinh La, sắc mặt đều đổi.
“Ngươi Hoắc tiểu thư gan thật lớn, nửa đêm một ngoài.”
“Lần nàng còn truy sát, nàng sợ ?”
“Cứ cảm thấy nàng thần thần bí bí việc gì đó, cũng là gì.”
“Chủ tử bảo chúng bảo vệ cho nàng , những thứ khác cần can thiệp, chúng chỉ cần bảo vệ là .”
“Ngươi chủ tử rõ ràng để ý Hoắc tiểu thư, vì bày tỏ , chúng đều lo lắng theo, với thủ của chúng , thông thường chủ tử đều sẽ sắp xếp cho chúng nhiệm vụ nặng nhất, nguy hiểm nhất, nhưng đặc biệt đến bảo vệ Hoắc tiểu thư.”
“Điều cho thấy trong lòng chủ tử, đây chính là nhiệm vụ quan trọng nhất, thế nên chúng nhất định thành , thể lơ là.”
Hai nhanh chóng âm thầm theo.
“Ấy, Hoắc tiểu thư đến cứ điểm của chúng ?”
Chủ tử ở kinh thành đương nhiên thiết lập cứ điểm.
Là một cửa hàng con phố sầm uất nhất kinh thành.
“Hẳn là Tào Vi cho nàng .”
“Cũng là chủ tử tin tưởng Hoắc tiểu thư, nếu cứ điểm tuyệt đối thể cho ngoài .”
…
Hoắc Khinh La đến một cửa hàng, đây là một lâu.
Nửa đêm cũng sẽ mở cửa.
Hoắc Khinh La nhẹ nhàng gõ cửa.
Tào Vi từ bên trong mở cửa thấy Hoắc Khinh La, tuy kinh ngạc, nhưng cũng thật sự vui mừng.
“Hoắc tiểu thư đến , mau mời .”
Hoắc Khinh La theo Tào Vi trong cửa hàng.
Đây là đầu tiên nàng đến cửa hàng xem.
Chỉ lâu nổi tiếng.
Môi trường bên trong cũng thanh nhã.
Tào Vi dẫn Hoắc Khinh La lên lầu hai một gian phòng riêng.
“Gian phòng riêng mở cửa cho bên ngoài, ngày thường chỉ khi chủ tử đến mới mở gian phòng .”
Hoắc Khinh La : “Vậy đến gian phòng riêng , thỏa đáng ?”
Tào Vi : “Có gì mà thỏa đáng, chủ tử đối với cô nương đương nhiên là đặc biệt .”
Nghe lời , tim Hoắc Khinh La khẽ đập mạnh một cái, kìm mà suy đoán rốt cuộc câu ý gì.
Trong đầu lặp lặp suy nghĩ câu .
“Hoắc tiểu thư đến đây, việc gì ?”
Hoắc Khinh La mở miệng : “Lần chủ tử của các ngươi cứu , tự chế tạo một thứ, nhờ ngươi giúp đưa cho chủ tử của ngươi, cảm tạ thật nhiều.”
Gà Mái Leo Núi
Mặc dù Hoắc Khinh La gặp Tào Ôn Từ.
nàng cũng chắc Tào Ôn Từ nguyện ý gặp nàng .
Trong lòng nàng vẫn lo lắng, chỉ thể nghĩ cách đưa quà cho .
Mặc dù Tào Vi tò mò Hoắc tiểu thư tặng chủ tử cái gì, nhưng nàng xong trong lòng vui.
Không uổng công ngày đó nàng ám chỉ như , Hoắc tiểu thư mà nguyện ý chủ động đến tìm nàng, còn chuẩn quà cho chủ tử.
Lần đó đưa Hoắc tiểu thư về, nàng sợ Hoắc tiểu thư sẽ vì thái độ lạnh nhạt của chủ tử mà ấn tượng về chủ tử.
May mà .
Tào Vi đều thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ xót xa cho chủ tử, tự nhiên liền nghĩ thể góp chút sức mọn.
“Vậy chủ tử nhất định sẽ vui.”
Hoắc Khinh La véo nhẹ ngón tay , "Chàng sẽ vui ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-776ngoai-truyen-54.html.]
“Đương nhiên , Hoắc tiểu thư, chủ tử đó bởi vì chuyện trải qua đây, cảm xúc của ít khi bộc lộ ngoài, luôn cho khác cảm giác lạnh lùng.”
“Thực lúc chủ tử còn nhỏ, khi lão gia và phu nhân còn sống, căn bản như .”
Hoắc Khinh La tò mò hỏi: “Vậy, khi đó là như thế nào?”
Hoắc Khinh La sẽ kìm mà nghĩ đến tính cách của Tào Ôn Từ lúc nhỏ.
Trong đầu nàng đủ loại tưởng tượng, nhưng vẫn thể tưởng tượng .
“Thứ , nếu tiện , đừng nữa.”
Tào Vi : “Ta là của nhánh phụ trong gia tộc, chọn đến bên cạnh phu nhân để chăm sóc phu nhân.”
“Khi đó chủ tử còn nhỏ, tính cách ôn hòa nhưng thích , đối với ai cũng ôn hòa, hơn nữa văn võ song , khi chủ tử sách thì mang khí chất thư sinh, nhưng một khi luyện võ, thiếu niên khí phách hăng hái, tươi sáng như ánh dương...”
Tào Vi còn nhớ lúc đó theo bên cạnh phu nhân, dáng vẻ tiểu thiếu gia luyện võ.
“Phu nhân của chúng cũng là cực kỳ ôn hòa.”
Tào gia và Tào Bang đều lớn, thế nên Tào gia bình yên như bên ngoài, bên trong sóng ngầm cuộn trào.
Nàng chỉ là một gia tộc phụ đáng chú ý, khi còn nhỏ nàng còn những khác trong gia tộc ức hiếp.
Sau là phu nhân gọi nàng qua, che chở cho nàng, để nàng thể ăn no mặc ấm.
Phu nhân đối với nàng mà như một tỷ tỷ.
Khi đó phu nhân chuyện cũ của lão gia, cũng từng tức giận, Hoắc gia là thế gia tướng môn, lập nhiều công lao hiển hách để bảo vệ bách tính biên quan, liền bội phục những như .
Cũng đồng ý để thiếu gia cố gắng thật , thể cưới Hoắc tiểu thư.
Thế nên khi Tào Vi thấy Hoắc Khinh La, nàng tính cách như , cũng từ tận đáy lòng mà yêu mến.
Nàng dáng vẻ lạnh nhạt của chủ tử, chủ tử thực chỉ là để bảo vệ nàng .
nàng vẫn Hoắc tiểu thư hiểu rõ.
Nàng là phụ nữ, nàng thể cảm nhận Hoắc tiểu thư hảo cảm với chủ tử.
Thế nên mới từ đó vài lời, may mà Hoắc tiểu thư tự thông minh, đều thể lĩnh hội.
Không vì , Tào Vi Hoắc Khinh La, bản năng liền thích, cảm thấy nàng tính cách .
Cô gái như , chủ tử của bọn họ nhất định cũng sẽ thích .
Huống hồ chủ tử cũng nhớ rõ kỳ vọng của lão gia phu nhân dành cho ngày .
Hoắc Khinh La lời Tào Vi , tưởng tượng dáng vẻ Tào Ôn Từ lúc nhỏ.
“Sau khi phụ mẫu mất, chắc vất vả lắm nhỉ!”
Tào Vi gật đầu : “Thật , đừng Tào thị gia tộc, chính là thế lực Tào Bang , bao thèm , lão gia phu nhân mất , thiếu gia tuổi còn nhỏ, những đó liền nghĩ đến việc tranh đoạt những thứ .”
“Khi thiếu gia trọng thương, vẫn gặp mấy đợt thích sát.”
“Đó là năm năm , thiếu gia mới mười hai tuổi, mà c.ắ.n răng chịu đựng trọng thương, gánh vác Tào gia Tào Bang, hơn nữa còn dùng thủ đoạn sấm sét trấn áp tất cả .”
“Hoắc tiểu thư, lẽ chỉ đôi lời thể rõ tình hình lúc đó, nhưng chủ tử của chúng thực sự , hơn nữa chủ tử cũng chịu ít khổ sở, chủ tử tuy lạnh nhạt, nhưng đối đãi với khác là nhất, cũng là bao che nhất.”
“Ngày đó những truy sát cô nương, chủ tử màng vết thương của cũng cứu cô nương, thế nên chủ tử hề lạnh nhạt như vẻ bề ngoài.”
Tào Vi tuy thẳng, nhưng nàng chính là Hoắc tiểu thư tin tưởng Tào Ôn Từ.
Tin tưởng , đừng sự lạnh nhạt của cho sợ hãi.
Tào Vi thể , Hoắc Khinh La lớn lên trong một môi trường ấm áp, những xung quanh cưng chiều.
Cô gái như đơn thuần thiện lương, cả cũng như một vầng thái dương nhỏ.
Người như nhất thể sưởi ấm lòng .
Hoắc Khinh La gật đầu : “Ta , cảm ơn ngươi cho những điều .”
Tào Vi : “Hoắc cô nương khách sáo .”
“Nếu Hoắc tiểu thư tặng quà cho chủ tử của chúng , vẫn là tự đưa thì hơn.”
“Hai ngày nay chủ tử của chúng ở bên thung lũng đó.”
Hoắc Khinh La chút lo lắng : “Có thể ?”
Nàng thể đến bên thung lũng đó ?
Tào Vi : “Đương nhiên thể, chủ tử tin tưởng cô nương, nếu nếu là ngoài, tuyệt đối thể nơi thung lũng đó, huống hồ khi còn bịt mắt dùng mê d.ư.ợ.c cho ngất , thể để khác nhớ đường và vị trí ở đó.”
“ chủ tử đối với Hoắc tiểu thư chút đề phòng nào.”
Nghe đến đây, đôi mắt Hoắc Khinh La chợt sáng lên.
“Vậy, , tự đưa cho , cảm ơn .”
Vừa với về cách dùng ám khí.
Tự luôn thể rõ ràng hơn.
Tự đưa quà đến, sẽ tiện hơn một chút.
Có lẽ, trong tiềm thức Hoắc Khinh La càng gặp Tào Ôn Từ.
Nàng đầu tiên hiểu lời trong thoại bản, hiểu cảm giác nhớ nhung một .
Nỗi nhớ khác với tình cảm dành cho .
Tào Vi nở nụ , nàng nghĩ, lẽ chủ tử cũng nhớ Hoắc tiểu thư.
Tào Vi và Hoắc Khinh La hẹn ngày hôm buổi chiều sẽ khỏi thành đến thung lũng.
Nàng cần Hoắc Khinh La cải trang một chút.
Hoắc Khinh La tự nhiên gật đầu.
Sau khi Hoắc Khinh La trở về, một trong hai ám vệ bảo vệ Hoắc Khinh La đến chỗ Tào Vi : “Không , ngươi thật sự định đưa Hoắc tiểu thư gặp chủ tử ?"
“Chủ tử sẽ tức giận ?”
Tào Vi : “Các ngươi thấy chủ tử sẽ tức giận ?”
Ám vệ nghĩ một lát : “Chắc là , lẽ chủ tử cũng gặp nàng .”
“Chủ tử đối với nàng khác biệt.”
“Nhiều năm như , từng cô nương nào thể tiếp cận chủ tử.”
Hai năm nay, chủ tử tuy chân lắm, nhưng vì là bang chủ Tào Bang, gia chủ Tào gia, thêm đó chủ tử dung mạo cực kỳ thịnh, những cô nương yêu thích nhiều như cá diếc sang sông, nhưng chủ tử đều mang bộ dạng cự tuyệt ngoài ngàn dặm, từng thêm một lời nào với cô nương nào.
Các huân quý quyền quý ném cành ô liu (ý là mời mọc), thậm chí trở thành trợ lực cho chủ tử, nhưng chủ tử đều đồng ý.
Tào Vi : “Chủ tử của chúng lúc còn trẻ thực trong lòng lẽ hiểu rõ, trở nên mạnh mẽ hơn, để thể cưới Hoắc tiểu thư .”
“Một từ nhỏ thấm nhuần ý nghĩ như , ngươi xem, khi lớn lên, suy nghĩ đổi ?”
Ám vệ nghĩ nghĩ : “Chắc là , huống hồ đó là sự sắp xếp của cố gia chủ phu nhân dành cho chủ tử ?”
“Gia chủ phu nhân còn nữa, chủ tử cũng hy vọng thể thành tâm nguyện của họ .”
“ thì vì chủ tử còn đối xử hơn với Hoắc tiểu thư, thậm chí bày tỏ tâm ý?”
Tào Vi : “Ngươi tưởng dễ dàng , đừng quên chủ tử hiện đang trong phong ba, chuyện của Tào gia giải quyết, chủ tử dám nhược điểm.”
“Có lẽ nhược điểm, cũng dám để lộ một chút nào.”