Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-04-02 00:55:53
Lượt xem: 442
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối ngâm đậu nành , đợi sáng mai là thể dùng, giò heo rửa sạch sẽ chặt bốn, nấu đến khi nước bớt m.á.u thừa thì cho hành, gừng, tỏi và một ít nước tương , đợi đến khi gần chín thì cho thêm đậu nành , đảm bảo hầm đến mềm nhưng quá nát.
Một cân thịt thì để bánh nhân thịt cùng với rau hẹ, trong nhà rau hẹ non mới mọc , là do Chu thị sớm trồng đó, một cân thịt băm nhuyễn, đó xào bốn cái trứng gà bỏ , rau hẹ nhiều nhất, cũng tươi ngon nhất, ướp với muối và nước tương, đó cho dầu chảo chiên lên , đảm bảo da chín vàng đều là xong.
Chắc chắn sẽ ăn ngon.
Cố Tiêu nhanh chóng đến ngày mai, cô về phòng mài tiếp cán quạt, cô tranh thủ ngày nào đó lên núi tìm tre, nếu giấy mới, quạt khẳng định thể bán với giá cao hơn.
Nhà họ Thẩm gia bỏ năm mươi lượng bạc để mua Cố Tiểu, chỉ cần cô chậm rãi tích góp, khẳng định thể góp đủ.
Hôm trời sáng đồng việc, bận rộn hai canh giờ, đến giờ Tỵ Cố Tiêu liền cùng Chu thị về nhà, cô cắt rau hẹ múc bột mì lấy trứng gà, Chu thị vài gì đó với cô,nhưng đều cố gắng nhịn xuống.
Vốn dĩ bốn cái trứng gà phân chia xong , nhưng như một thể ăn mấy miếng chứ, một cân thịt ăn một hết coi như xong, còn dùng dầu để chiên bánh, trong nhà gì nhiều dầu như chứ.
Cố Tiêu: “Nương, cứ để con mà, con dùng dầu tiết kiệm, sẽ dùng nhiều .”
Chu thị mới tin những lời , bà xụ mặt ở một bên, “Con nhiều như , đều ăn ?”
Gạo và mì trong nhà đều do Chu thị quản, thứ gì cũng là Chu thị chủ phân chia, giống như trứng gà thì tiểu nhi tử tôn tử , Lý thị đang mang thai cũng , nhưng cháu gái nhi tử con dâu thì phần.
Lần thể chia cho Cố Tiêu hai miếng thịt, là bà phá lệ .
Cố Tiêu : “Nếu đủ ăn nướng thêm bánh bột ngô, con chỉ lo cho cha tướng công thể ăn ngon, những khác con mới mặc kệ.”
Chu thị ừ một tiếng, “Tam Lang ở thư viện vất vả, khó con luôn suy nghĩ cho nó.”
Cố Tiêu đang nhóm lửa, cô cũng ngẩng đầu lên chỉ hé miệng , “Tam Lang là tướng công của con, con nghĩ cho thì nghĩ cho ai? Con chỉ hy vọng nương ở nhà thể ăn ngon uống , như Tam Lang ở thư viện cũng cần lo lắng, cũng cần phiền não gì, mới thể chuyên tâm sách.”
Những lời trúng tim của Chu thị, bà Tam Lang luôn nhớ mong trong nhà, tiểu nhi tử hiếu thuận Cố Tiêu tri kỷ, bà nghiêng về một chút cũng gì.
Chu thị: “Nương sẽ để Tam Lang lo lắng, con cũng cần trợ cấp cho nó nhiều như .”
Ở trong mắt Chu thị, Cố Tiêu kiếm tiền hoặc là bỏ túi tiền trong đông phòng, hoặc là mua thịt cho cả nhà, hoặc là mua đồ ăn cho Thẩm Hi Hòa, đường bán bánh nướng nhân thịt , chừng mua cho nó vài .
Tay Cố Tiêu đang nhóm lửa dừng một chút, trợ cấp cho Thẩm Hi Hòa?
Thẩm Hi Hòa?
Cái bộ mặt lạnh lùng của Thẩm Hi Hòa, cô đến đó cũng hai câu, đầu cô lừa đá mới thể trợ cấp cho , tiền tích góp, ăn thịt,chỉ ngốc tử mới thể cho .
Cố Tiêu : “Nương, yên tâm , con mua đồ cho Tam Lang.”
Chu thị chỉ nghĩ Cố Tiêu ngoài miệng nhưng hành động khác, ngày hôm qua bà thấy mấy tờ giấy , mấy cái đó chữ mới dùng , “Con thì .”
Nếu Cố Tiêu trong lòng Chu thị đang nghĩ gì, nhất định sẽ vội vàng đem giấy giấu khi Thẩm Hi Hòa trở về.
Cố Tiêu cúi xuống nấu cơm, nồi sủi bọt, trong nồi đều là tiếng dầu kêu xèo xèo, trong phòng bếp đều là mùi thơm, Chu thị phát hiện Cố Tiêu nấu cơm thật sự thơm,nhưng dầu cũng dùng đặc biệt nhiều.
Giò heo hầm xong, tiên Cố Tiêu vớt nửa cái giò heo, múc một muỗng lớn đậu nành, “Nương, nếm thử xem giò heo nhừ .”
Bỏ ít xì dầu, cho nên nước hầm chỉ một màu nâu nhạt, nửa cái giò heo, thịt bên run rẩy, đậu nành ánh lên màu của mỡ, hạt đậu nứt thành hai nửa.
Chu thị ngoảnh mặt , “Ta thích ăn cái .”
Cố Tiêu : “Nương nếm thử tay nghề của con mà, cái chắc nhừ, con cũng múc cho nương , ăn thử một miếng ……”
Chu thị thật sự nỡ ăn, nhưng cũng thật sự chịu nổi Cố Tiêu dính , tiểu cô nương , thanh âm mềm, đôi mắt sáng như , Chu thị liền ăn một ngụm thịt tay của Cố Tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-12.html.]
Giò heo rẻ tiền, đều chê thịt, nhưng Chu thị cắn một miếng thịt to, mềm thơm, đầy nước thịt, còn chút dính.
Cố Tiêu: “Nương, ăn nhiều một chút, nếm thử đậu nành xem thơm .”
Vẻ mặt nghiêm nghị của Chu thị cũng tan chảy, bà liền từng ngụm từng ngụm ăn xong, giò heo hầm trong một thời gian dài, một ngụm xuống cắn ngay thịt , xương cũng dễ nhả , đậu nành còn thơm hơn, Chu thị ăn qua đậu nành nào thơm như .
Chỉ chốc lát , bà ăn xong nửa cái giò heo.
Ý thức chính gì Chu thị: “……”
Bánh cũng chiên xong, Cố Tiêu cũng nên đưa cơm choThẩm Hi Hòa , cô múc nửa cái giò heo thêm một muỗng lớn đậu nành, cầm hai cái bánh nhân thịt heo rau hẹ, “Nương, Tam Lang cũng hy vọng sẽ ăn nhiều một chút.”
Chu thị ngây trong chốc lát, hai cái bánh đủ nhiều , còn nửa cái giò heo nữa, nồi đồ ăn hầm vẫn còn đó, một lát Thẩm gia sẽ trở , bữa cơm còn chờ Chu thị tới chia đây.
Chu thị ho khan một tiếng, “Tiểu Tiểu con sớm một chút, đường ăn cơm sẽ nguội mất, chờ con trở về ăn, nương sẽ để dành đồ ăn trong nồi.”
Cố Tiêu mỉm , “Vậy con xin cảm ơn nương !”
Còn thừa một cái giò heo, ít nhất nửa cái sẽ là của cô, Cố Tiêu xách theo rổ thư viện, cô bao lâu, Thẩm lão gia tử mang theo con cháu từ trong ruộng trở về.
Làm việc nửa ngày, bụng sớm đói đến kêu vang, nhưng bước cửa, thì thiếu chút nữa mùi thơm bay đến ngất .
Chu thị thẳng lưng, lên tiếng : “Là Tiểu Tiểu lo nghĩ cho trong nhà, lo nghĩ cho Tam Lang, nên nghĩ biện pháp mua thịt về, còn ,nó một bữa bánh nhân thịt đây.”
Thẩm Đại Lang Thẩm Nhị Lang hai mắt sáng lên, Trần thị lau mồ hôi, Lý thị sờ sờ bụng, mấy đứa trẻ thì ngươi ngươi, cũng nên cái gì.
Chu thị : “Nhìn bộ dạng tiền đồ của các ngươi kìa, giống như đời thấy qua thịt bao giờ , đều rửa tay , một lát nữa ăn cơm.”
Bánh nhân thịt lớn cỡ bàn tay, nam nhân hai cái nữ nhân một cái, Cố Tiêu tổng cộng 23 cái, Lý thị ăn thêm một cái, thì còn dư sáu cái.
Chu thị để cho Cố Tiêu hai cái, dư bốn cái thì để buổi tối ăn.
Còn về giò heo, Chu thị vốn múc cho Lý thị nửa cái, nhưng đồ là Cố Tiêu mua về, cũng là do Cố Tiêu nấu, chính yếu chính là, bà còn ăn nửa cái.
Chu thị liền múc cho Lý thị nhiều đậu nành chút, giò heo thì giữ cho Cố Tiêu.
Lý thị thụ sủng nhược kinh, nhiêu đây đủ , đủ nhiều .
Trần thị cắn một miếng bánh nhân, hiện tại rau hẹ là thời điểm tươi non nhất, đều là những mầm hẹ nhỏ , bên trong nhân màu vàng của trứng gà, còn thịt, thật đúng là thơm a……
Người một nhà ăn thống khoái, còn Cố Tiêu rốt cuộc cũng tới thư viện.
Thẩm Hi Hòa cũng đến, cũng Cố Tiêu lọt tai những lời mà ngày hôm qua .
Cố Tiêu đang khẩn cấp về nhà, “Tam ca, xem cơm còn nóng , tranh thủ còn nóng nhanh ăn .”
Thẩm Hi Hòa vén tấm vải rổ lên, đập mắt, là hai cái bánh vỏ bánh bên ngoài màu vàng kim, bên cạnh còn một chén giò heo hầm đậu nành.
Cố Tiêu : “Muội ngày hôm qua mua về, cho bồi bổ …… Tam ca, mau ăn .”
Thẩm Hi Hòa lẳng lặng mà Cố Tiêu, hỏi: “Muội……tiền từ .”
Cố Tiêu nghĩ thầm, thịt ăn , quản nhiều như gì chứ, “Muội qua kiếm tiền để ăn ngon , thì nha.”
Cố Tiêu quả thực những lời ,nhưng Thẩm Hi Hòa lúc đó chỉ cho đó là lời vui đùa.
Lông mi khẽ run, Cố Tiêu thích như ?
Nàng đối xử với như , ngoài thích , Thẩm Hi Hòa nghĩ nguyên nhân nào khác.