Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 126
Cập nhật lúc: 2025-04-14 12:48:55
Lượt xem: 271
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhớ bộ dáng mảnh khảnh của Thẩm Hi Hòa năm ngoái, một bữa chỉ ăn hai cái màn thầu hỗn hợp và một chén đồ ăn nhỏ, bây giờ thể ăn ba chén cơm lớn .
Trước đây cuộc sống khó khăn, một nhà một ai thể ăn no.
Thẩm Đại Lang thở dài, “Tiểu Tiểu theo, nhưng mập theo cũng thật là kỳ lạ.”
Trần thị gấp vải bỏ trong ngăn tủ, Đại Lang nên nghị hôn , mấy thước vải giữ để lễ hỏi.
Màu sắc tươi một chút thì để quần áo cho nhị nha, lớn như ,mà mặc một bộ quần áo cho dáng nào.
Trần thị nhanh sắp xếp vải xong, “Phụ nữ bọn lo cái lo cái . Huynh là một đại nam nhân, trong mắt chỉ việc, ở nhà thì cũng nên cầm cây chổi mà quét nhà, đừng cả ngày ở trong căn nhà nhỏ đó bận rộn, cũng là đang bận cái gì.”
“Ta là nghề mộc , bây giờ bọn họ đều tìm gia cụ đấy, lấy thời gian rảnh rỗi chứ.” Thẩm Đại Lang tới cái , ngữ khí cũng đổi theo, đắc ý dào dạt.
Từ khi chạm khắc hoa văn lên bàn ghế và ngăn tủ, giá bán đắt hơn, nhưng mà vẫn nhiều mua.
Trong huyện thành nhà ai thành , đều tới tìm .
Một kiện lớn thể kiếm mấy trăm văn đấy.
Cũng là cái gì cũng , cũng là chỉ dựa mấy chục văn tiền mà sống .
Thẩm Đại Lang vỗ bụng, một khuôn mặt ánh đèn vẻ càng đen hơn, “Cũng thể việc gì cũng để chứ.”
“Để cho gì , kiếm mấy đồng tiền mà đắc ý như ?” Trần thị giường, “Tiểu Tiểu mỗi tháng đem về bao nhiêu tiền, cũng thấy giống như .”
Thẩm Đại Lang trở , đưa lưng về phía Trần thị.
Trần thị : “Huynh rõ cho , ở nhà thì nhiều việc một chút, đừng chờ cơm nước bưng sẵn. Nương còn giữ tam nha nữa.”
“Trước đây nương giữ tam nha, nàng còn vui mà……” Thẩm Đại Lang vui.
Trần thị đúng là vui, khi nàng gả đây sinh đại oa, ba hài tử đều là nàng một tay nuôi lớn, Chu thị từng giữ hài tử giúp nàng bao giờ.
mà lời từ khi nào chứ, bây giờ việc buôn bán của quán ăn bận, tam nha còn lời đáng yêu, giúp giữ một lát thì , chẳng lẽ để Lý thị về, thì quán ăn đều do nàng lo hết .
“Tam nha lời bao, nếu như đại oa và nhị oa bớt lo như tam nha,thì niệm a di đà phật .” Trần thị xuống giường thổi tắt đèn, “Mau ngủ , ngày mai còn quán ăn nữa.”
Thẩm Đại Lang: “……”
——————
Sáng sớm hôm , bọn Trần thị liền quán ăn.
Cố Tiêu thức dậy muộn, Chu thị nấu một chén súp cho cô, bên trong trứng gà, thịt heo băm nhỏ, cải thìa, còn nhỏ thêm vài giọt dầu mè nữa, một chén đầy tràn.
Cố Tiêu cái chén lớn như , “Nương, nhiều như , con ăn hết.”
Chu thị và ăn cơm xong , Thẩm Hi Hòa cũng ăn chung với , Chu thị việc động tĩnh nhỏ một chút, cho nên Cố Tiêu lúc mới dậy.
“Ăn hết thì cho Tam Lang.” Chu thị thấy nấu cũng nhiều lắm mà, chỉ mấy miếng như mà cũng ăn hết.
Thẩm Hi Hòa: “Muội cứ ăn , ăn hết thì đưa .”
Cố Tiêu thể để Thẩm Hi Hòa ăn đồ thừa của cô chứ, cô lấy một cái chén khác đổ một ít , còn thì ăn hết bộ.
Thẩm Hi Hòa ăn chậm, ăn xong thì cầm chén rửa, Cố Tiêu trêu tam nha một lúc, đó hỏi Chu thị trưa nay ăn gì.
Bọn Trần thị giữa trưa chắc chắn là ăn ở quán ăn , Chu thị nấu cua lên ăn, nuôi cả đêm nên vẫn còn sống, Chu thị còn lấy một con cho tam nha chơi, hai cái càng lớn kẹp tới kẹp lui, tiểu cô nương chỉ dám núp ở phía Chu thị .
Cua đem hấp lên,giữ mấy con để cho bọn Trần thị buổi tối về ăn, nếu thì đưa quán ăn cũng .
Cố Tiêu xoa tay, “Nương, thì trưa nay ăn cua ,bây giờ vẫn còn sớm,con dạo phố một lát.”
Chu thị gật đầu, đó liếc mắt Thẩm Hi Hòa, “Con mới thi xong, cũng cần vội gì, ngoài với Tiểu Tiểu một lát .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-126.html.]
Cố Tiêu mỉm với Thẩm Hi Hòa, về phòng lấy túi tiền mang theo.
Cô một chuyến tới hiệu sách , khéo là Trương chưởng quầy ở đây, tiểu nhị đem hoa hồng tháng chia đưa cho Cố Tiêu, “Tiểu đông gia, ngài xem qua sổ sách .”
Mấy thứ mà Cố Tiêu một là thể bán mấy trăm lượng bạc, mấy thứ khác thì một tháng thu một hai trăm lượng, hoa hồng của tháng là 163 lượng, bây giờ thu,nên hoa bất tử chắc là bán chạy .
Cố Tiêu xem sổ sách, ô giấy dầu một tháng thể bán mấy cái, còn chính là quạt xếp, quạt tròn, đồ chơi vải nỉ, chạm khắc gỗ, dệt lụa hoa khó dệt, học đồ đang cố gắng học, mấy tháng thể dệt hoa văn đơn giản.
Còn sách vở và tranh chữ thì bán ít hơn.
Cố Tiêu cất ngân phiếu và bạc , rời khỏi hiệu sách tới Ngự Phương trai, trung thu qua, việc buôn bán của Ngự Phương trai vắng vẻ ít, Lưu chưởng quầy vẫn dùng khuôn bánh của năm ngoái.
Hoa văn khuôn bánh của năm ngoái vẫn bán chạy.
Lưu chưởng quầy vui tươi hớn hở và mũm mĩm, chắp tay với Cố Tiêu, “Cố cô nương, đây là tiền chia hoa hồng của tháng .”
Tổng cộng là hai lượng ba đồng bạc, bây giờ Lưu chưởng quầy rõ một đạo lý, buôn bán thức ăn, mùi vị ngon mới là điều quan trọng nhất, còn hoa văn chẳng qua chỉ là dệt hoa gấm mà thôi.
Chờ đến khi nào mùi vị thật sự ngon , thì mới hoa văn mới.
Cố Tiêu thu bạc , “Lưu chưởng quầy, tiền chia hoa hồng mỗi tháng phiền ngài đưa đến quán ăn Thẩm gia giúp .”
Lần tỉnh thành, e là đến khi ăn tết mới thể về .
Tiền chia hoa hồng trực tiếp đưa tới quán ăn,để đại tẩu bọn họ mang về.
Lưu chưởng quầy gật đầu, thường quán ăn, tiện đường đưa qua đó là .
Cố Tiêu tạm biệt Lưu chưởng quầy, dẫn theo Thẩm Hi Hòa dạo phố, cô thấy Chu thị mua về ít cua, còn lớn nữa, cua hấp lên ăn cũng ngon, thành món cua sốt cay cũng ăn ngon.
Cố Tiêu từ tiệm tạp hóa mua một ít ớt và tiêu, tiệm rượu mua hai cân rượu gạo, hai cân rượu trái cây và một cân rượu gia vị về.
“Nương và đều giữ đồ ăn ngon chờ hai chúng về ăn, ngày trung thu chắc là cũng ăn ngon , chúng mua một ít đồ về, trưa nay nấu nhiều một chút, đưa một ít qua cho đại tẩu bọn họ.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, lấy túi tiền trả tiền, “Còn mua cái gì nữa?”
Cố Tiêu chỉ về hướng nam, “Đi sạp thịt xem một chút.”
Mùa thu trời mát mẻ, là thời điểm thích hợp để tích trữ mỡ, nhà nào cũng bắt đầu muối thịt lạp xưởng, nên thịt bán hết nhanh hơn ngày thường.
Lúc Cố Tiêu tới thì chỉ còn thừa một ít thịt nạc, còn giò heo,gan heo mấy thứ đồ lòng .
Thịt mỡ đều mua hết .
Cố Tiêu liền mua ba cân thịt nạc, bốn cái giò heo. Thịt nạc cũng thể ăn, nhân hoặc là thịt viên đều .
Cố Tiêu mua cái gì, thì Thẩm Hi Hòa liền ở phía trả tiền, mua thịt, mua thêm bông và vải bông nữa, lúc mới về nhà.
Trong nhà nhiều đồ ăn , Chu thị còn phơi ít rau khô nữa, thấy Cố Tiêu mua đồ về, lông mày nhăn .
“Nương, bông thì để chăn, trời lạnh , chăn cũ dùng nữa.” Cố Tiêu cất đồ nhà chính, thịt gì đó thì đem phòng bếp.
“Nương, trưa nay con sẽ nấu cơm, nhân tiện đưa cho đại tẩu bọn họ một ít.”
Chu thị thở dài một tiếng, ôm tam nha về phòng, “Ta gây thêm phiềm phức cho tiểu thẩm của cháu nữa.”
————
Quán ăn Thẩm gia.
Trên quầy đặt một cái hộp gỗ lớn đựng thức ăn.
Mặc dù Thẩm Đại Oa ngửi mùi vị gì, nhưng mà nước miếng sắp chảy xuống tới nơi .
Cái là do tiểu thúc đưa tới đây, hỏi , bên trong cua hấp, cua sốt cay, giò heo hầm đậu nành, cơm chiên và canh thịt viên.
Hắn quả nhiên là cháu trai ruột của tiểu thẩm mà.