Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-04-02 00:55:59
Lượt xem: 430

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơn gió nhẹ bên ngoài thổi qua, khiến đầu óc Thẩm Hi Hòa tỉnh táo hơn, Trần Ninh Viễn rõ nguyên do, Thẩm Hi Hòa luôn là bộ dáng trọng tự chủ nho nhã lễ độ, tại đêm nay biểu hiện như , nghĩ đáp án Trần Ninh Viễn chỉ cho đây là đang bảo vệ của .

————

Một đêm trôi qua nhanh, ăn sáng xong, Thẩm lão gia tử mang theo con cháu đồng việc, nhà Thẩm gia bò, thuê bò tốn tiền, cũng may Thẩm gia con trai nhiều, nhiều sức lực.

Giữa trưa vẫn là Chu thị và Cố Tiêu cùng nấu cơm, thịt,nên đồ ăn đơn giản hơn nhiều.

Trong nhà còn một khúc xương to, dùng d.a.o chặt , đem luộc sơ qua , đó thì ném trong nồi hầm đồ ăn, gì cũng dính chút vị thịt.

Còn một ít đậu nành, Chu thị múc cho Thẩm Hi Hòa một chút, còn dư , bà nghĩ nghĩ đó để bộ cho Cố Tiêu.

Cố Tiêu bớt chút thời gian đem đinh gỗ đóng lên cán quạt, cây quạt quả thực hơn cái nhiều, chỉ là cô cũng thể bán bao nhiêu tiền, cô chỉ cây quạt quý nhất của hiệu sách cũng chỉ 50 văn mà thôi.

Chu thị đem cơm đặt rổ, “Đi sớm về sớm, đường đừng chậm trễ, cơm thì để trở về hãy ăn, vẫn để trong nồi giữ ấm đấy.”

Cố Tiêu vui vẻ đáp, “Vậy nương chờ con trở về nha!”

Chu thị gật đầu, Tiểu Tiểu vẫn cao hứng như , bà còn nên như thế nào, cho Cố Tiêu đưa cơm nữa nó chắc chắn sẽ hỏi lý do vì .

Nếu thẳng Tam Lang …… Như thể .

Chu thị nghĩ thầm, dù còn vài ngày nữa, cứ kéo dài thêm .

Bên Cố Tiêu mang theo quạt, tới huyện thành nơi cô vẫn luôn nhớ nhung, đưa cơm chỉ tốn một ít thời gian, Thẩm Hi Hòa vẫn ít như cũ, yên lặng ăn xong đó giúp đỡ đặt chén đũa trong rổ.

Cố Tiêu: “Tam ca, về đây.”

“Ừ, Cố Tiêu……” Thẩm Hi Hòa hít sâu một , chỉ gọi tên Cố Tiêu, chậm chạp câu thứ hai.

Bên cạnh đến , Cố Tiêu yên lặng mà chờ Thẩm Hi Hòa chuyện.

Thẩm Hi Hòa bốn phía xung quanh, thấy Trần Ninh Viễn tới, liền vội vàng : “Đi đường cẩn thận.”

Cố Tiêu nghĩ thầm, cũng thật dễ dàng gì mà, tới đây nhiều như , đây là đầu tiên Thẩm Hi Hòa kêu cô đường cẩn thận đấy, “Tam ca chăm chỉ sách, chú ý thể, về đây.”

Trần Ninh Viễn cũng tới, chờ Cố Tiêu xa mới hỏi Thẩm Hi Hòa: “Lệnh tên Cố Tiêu, Thẩm Cố Tiêu ?”

Thẩm Hi Hòa: “Không . Nếu ngươi ăn xong , trở về .”

Trần Ninh Viễn: “……Được.”

Vừa khỏi thư viện, Cố Tiêu lập tức tới hiệu sách.

Trong tiệm sách ít , tiểu nhị mắt sắc, liếc mắt một cái liền thấy Cố Tiêu.

“Cô nương tới , gặp chưởng quầy ?” Tiểu nhị híp mắt , “Chưởng quầy ở lầu hai, để mang cô nương qua đó.”

Cố Tiêu quạt cảm thấy thỏa mãn, “Làm phiền .”

Trương chưởng quầy quả thật là đang đợi Cố Tiêu, đem cây quạt lật qua lật , giấy là chuyện gì lớn, chủ yếu là họa tiết cây tre cán quạt quá tinh xảo.

Nếu là cán tre, giấy , cây quạt nếu đưa lên kinh thành, sợ là thể kiếm gấp mấy chục mấy trăm .

Nói

“Cô nương nếu tới đây, chẵng lẽ là quạt mới?” Trương chưởng quầy vẻ mặt ôn hoà .

Cố Tiêu đem quạt lấy , “Ân, chưởng quầy xem.”

Trương chưởng quầy lập tức liền sự khác biệt, quạt giấy , mỏng nhưng rắn chắc, nan quạt nhẵn bóng hẹp dài, hai nan ngoài bên khắc hình hoa mai, một cành mai nghiêng qua, nhưng cành mai chỉ một nửa……

“Còn một nửa còn thì ở ?”

Cố Tiêu : “Nửa còn ở trong mặt quạt.”

mặt quạt trống trơn, cái gì cũng , chưởng quầy lòng nóng như lửa đốt, “Cô nương, cây quạt là từ tay cô nương mà , mặt quạt nếu để cho khác tới vẽ, sẽ…… ý cảnh a!”

Cố Tiêu : “Chưởng quầy để vẽ ? Nếu mà vẽ, thì thể tính giá cũ nữa .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-14.html.]

Làm quạt là giá , nhưng vẽ tranh là một cái giá khác.

Hơn nữa mặc kệ Cố Tiêu vẽ như thế nào, nhưng chỉ cần là do chính tay cô vẽ, giá tiền sẽ giống .

Trương chưởng quầy thầm nghĩ, cô nương cũng thật là tinh ranh, nếu nàng thì thể, nếu sợ sẽ hỏng cây quạt , tuyệt đối sẽ tìm khác.

“Cô nương vẽ là , bạc thành vấn đề.”

Cố Tiêu: “Vậy xin phiền chưởng quầy lấy bút mực tới.”

Trước quạt xếp, mặt quạt đều là do cô vẽ, mà vẽ nhiều nhất là mai lan trúc cúc.

Cây quạt khéo léo, những bông hoa mai quạt càng khéo léo hơn, bóng mai nghiêng ngã, hương thơm phiêu động, điểm xuyết thêm một nụ hoa mai mới nhú, giống như là mọc từ trong quạt .

Chưởng quầy cầm lấy cây quạt cẩn thận mà thổi thổi, đúng là thế nào cũng thấy , thế nào cũng thấy chúng cân xứng với , ngay cả dây đeo màu xám cán quạt thu hút ánh chút nào trông cũng cực kỳ xứng đôi.

Trương chưởng quầy thưởng thức cây quạt, : “Cô nương, cây quạt 300 văn như thế nào?”

“Thật cũng lừa dối gì cô nương, cây quạt nếu đem tới bán ở thành Thịnh Kinh, lẽ thể kiếm thêm gấp vài , nhưng……”

Cố Tiêu câu kế tiếp của Trương chưởng quầy là gì, cây quạt đến thành Thịnh Kinh thể bán nhiều tiền hơn đúng là sai, nhưng mà cô khả năng đến đó a.

Cố Tiêu , cho dù đến đó cô cũng quen ai mối quan hệ , thể bán còn chắc .

300 văn, tiền ít .

Cố Tiêu gật đầu, “Được, 300 văn nhiều , đa tạ Trương chưởng quầy.”

Trương chưởng quầy xua xua tay, “Không dám nhận dám nhận, Trương mỗ còn cảm ơn cô nương đây.”

Tiểu nhị cân hai lượng bạc, đếm một trăm văn tiền đưa cho Cố Tiêu.

Cố Tiêu tới đây nhiều ngày như , bán qua lồng dế quạt xếp, đây vẫn là đầu tiên cô sờ đến bạc.

Bạc là thứ , thể chỉ bạc, giấy bạc, quan trọng nhất chính là, đây chính là tiền a.

Cố Tiêu mua thứ gì khác trong tiệm sách, hai ngày nữa Thẩm Hi Hòa trở , sẽ ở nhà ba ngày, nếu mua đồ sẽ khó mà giấu .

Giấy bút cần mua, nhưng thịt vẫn mua.

Cố Tiêu cầm tiền sạp thịt.

Lần đầu tiên tới chỉ thể , đó mua nửa cân thịt, bây giờ, Cố Tiêu cả thịt dê cũng mua nổi luôn .

Chủ quầy thịt thấy Cố Tiêu chút quen mắt, “Cô nương hôm nay mua thịt gì?”

Cố Tiêu: “Lấy một cân xương sườn, bốn cái giò heo, thêm một cân mỡ heo.”

Thẩm gia chỉ dùng dầu đậu nành, cả thịt cũng ăn nổi, thì gì ăn nổi mỡ heo chứ.

Mỡ heo thơm, một chén cơm, múc thêm một muỗng mỡ heo trắng như tuyết, ăn đồ ăn gì cũng sẽ thấy thơm.

Tóp mỡ thể nhân, chấm đường trắng cũng ăn ngon.

Ông chủ vui vẻ chặt sườn thành từng miếng nhỏ, cho thêm hai cây xương heo lớn.

Xương sườn mười lăm văn một cân, bốn cái giò heo mười lăm văn, mỡ heo mười ba văn một cân, tổng cộng tiêu hết 43 văn tiền.

Cố Tiêu còn dư hai lượng bạc 66 văn tiền, cuối cùng cũng tích góp một chút .

Sáu văn tiền, Cố Tiêu chuẩn đưa cho Chu thị.

Chu thị thương yêu Thẩm Hi Hòa, chỉ cần cô tích góp tiền cho Thẩm Hi Hòa, mua cái gì Chu thị cũng sẽ gì.

Về đến Thẩm gia, câu đầu tiên của Cố Tiêu chính là, “Nương, tướng công sắp nghỉ ngày vụ !”

Chu thị ở trong lòng tính toán, “Ừ, sai biệt lắm chính là lúc .”

“Tướng công sách đủ vất vả , còn về nhà hỗ trợ trồng trọt.” Giọng của Cố Tiêu lớn nhỏ, Chu thị vặn thể .

Loading...