Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-04-15 23:15:57
Lượt xem: 248

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiêu hơn mười ngày, đây là bánh kem nhỏ nhất mà cô từng .

Trước cái gì cũng , nên cảm thấy đơn giản, bây giờ cái gì cũng tự , nên mới cảm thấy khó.

“Ăn ngon ? Thật thì ăn ngon cũng quan trọng lắm, .” Cố Tiêu nhẹ giọng : “Dù thì cái cũng để bán.”

Trương Tự cảm thấy ăn khá ngon, liền ăn liên tiếp ba cái, “Chỉ là ăn nhiều thì chút ngán, ợ……”

Kem bơ vị hoa đào nhàn nhạt, vị ngọt dịu là vị ngọt của đường trắng, trách trái cây tươi, màu sắc và mùi vị của trái cây mà cho sẽ càng hơn.

Cố Tiêu: “Ngồi một buổi chiều thì cũng chỉ thể ăn một miếng thôi, giống như điểm tâm , thể ăn nhiều.”

Trương Tự hắc hắc hai tiếng, “Cô đúng, về hương vị, thì vẫn còn chút đơn điệu, ăn mấy ngày là ngán . mà hình thức thì cũng tồi…… nếu mang lên,thì chắc là các vị tiểu thư sẽ thích.”

Thích thì sẽ tới đây thường xuyên, thường tới thì khả năng là chỉ ăn bánh kem thôi, ít nhiều cũng sẽ mua một vài thứ gì đó.

Sách rẻ nhất của Đa Bảo Các là năm lượng bạc một quyển đấy, bánh kem nhỏ mặc dù tốn thời gian và công sức, nhưng mà tuyệt đối là việc buôn bán ăn nên .

Bây giờ là giữa tháng tư , tới tháng năm tháng sáu thì sẽ trái cây, bánh kem nhỏ chắc chắn sẽ hơn.

Cố Tiêu định để cho học đồ của Đa Bảo Các học , học xong thì sẽ ở trong Đa Bảo Các, bán thì tạm thời định bán, lẽ chờ đến Lý chưởng quầy mở cửa hàng ở Thịnh Kinh, thì khi đó cô sẽ suy xét .

Cố Tiêu cách túi bắt bông, công thức tạo màu kem bơ và phương pháp bánh kem, “Tự bản học cái mới, ngài Linh Đang , học một suy ba, thể cái gì cũng chờ dạy .”

Trương Tự liên tục gật đầu, “Đây là đương nhiên.”

Học đồ ở Đa Bảo Các đạo lý , học cái cơ bản nhất, còn thì tự tìm hiểu.

Không thể cứ theo cái cũ .

Hậu viện Đa Bảo Các phòng bếp, để bánh kem nhỏ.

Trương Tự để tìm trái cây tươi , mấy thứ ,thì việc buôn bán của Đa Bảo Các chắc chắn sẽ càng hơn.

Cố Tiêu về nhà, Trương Tự đem ly sứ đựng bánh kem mà Cố Tiêu mang đến bày ngoài.

Cố Tiêu mang tới mười hai cái bánh kem nhỏ, Trương Tự ăn bốn cái, giữ thêm hai cái nữa, còn dư sáu cái thì đưa cho khách nhân ở nhã gian lầu hai.

Bánh kem bày dĩa, bên cạnh để một cái thìa màu trắng, còn một ly hoa nữa.

Trương Tự : “Đây là món mới.”

An Vân quận chúa cúi đầu xuống bánh kem nhỏ, Trương Tự một cái, đó cầm muỗng lên, múc một miếng.

Trương Tự nghiêng về phía , An Vân ăn một miếng nhỏ, nếm nếm, đó ăn tiếp miếng thứ hai miếng thứ ba. Hắn lặng lẽ lui ngoài, quý nữ trong nhã gian cũng theo An Vân quận chúa, cầm lấy muỗng ăn bánh kem nhỏ.

Lúc An Vân quận chúa ăn cũng nỡ chạm hoa đào ở chính giữa, nghiêm túc mà dùng muỗng nhỏ múc ăn, “Món khá ngon.”

“Không giống với mấy điểm tâm mà ngày thường ăn.”

“Nhìn cũng nữa, cũng nỡ ăn.”

Hứa Minh Lạc múc hai , cũng thấy ngon lắm, chỉ là mới mẻ mà thôi, chắc là cái vị tiểu đông gia .

Có gì đặc biệt hơn chứ.

tiểu đông gia của Đa Bảo Các họ Cố, là vị hôn thê của Thẩm Hi Hòa, cũng là do ai truyền nữa.

Hứa Minh Lạc ăn, nhưng mà An Vân ngon, nàng cũng dám ngon.

Cố cô nương , cho dù mấy thứ đồ linh tinh thì chứ, tướng mạo xinh như thế nào, còn chỉ là nữ tử hương dã thôi .

Có chỗ nào xứng đôi với Thẩm Hi Hòa chứ.

Nàng cho dù cố gắng thế nào nữa, nhưng gia thế bất đồng, nàng mấy đời cũng đuổi kịp.

Thật Hứa Minh Lạc gặp Thẩm Hi Hòa mấy , nhưng mà cảm thấy .

Hứa Minh Lạc chống cằm, “Mọi , tiểu đông gia mà chưởng quầy ở đây , là vị hôn thê của Thẩm Hi Hòa đấy.”

An Vân: “Thẩm Hi Hòa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-158.html.]

, chính là Trạng Nguyên lang.” Hứa Minh Lạc uống một ngụm hoa nhuận hầu.

An Vân quận chúa cũng sắp ăn hết bánh kem , “Trạng Nguyên thì như thế nào.”

Hứa Minh Lạc sửng sốt một chút, tại An Vân phản ứng kỳ lạ như chứ, cái gì mà Trạng Nguyên thì như thế nào, ba năm mới một Trạng Nguyên đấy.

Không nên tiểu đông gia như thế nào .

“Quận chúa, gặp qua nàng , là như thế nào?”

An Vân căn bản Cố Tiêu là ai, gặp qua cũng chỉ là liếc mắt một cái mà thôi, hoặc là lướt qua, nhưng mà thể những thứ đồ như thế ……

“Người khá .”

Hứa Minh Lạc nghẹn lời, ngay cả bánh kem cũng ăn nữa, nhưng mà nhanh tâm tình nàng lên, cha nàng , biện pháp.

Lại đến Cố Tiêu về đến nhà,thì dọn dẹp nhà bếp sạch sẽ, bánh kem còn dư thì chia hai phần, một phần giữ cho tam nha, phần còn thì để cho Thẩm Hi Hòa mang .

Qua một đoạn thời gian nữa chắc là ông chủ Lưu sẽ đến Thịnh Kinh , tháng 5, là ngày xuân về hoa nở.

Đến cuối tháng tư, Thẩm Hi Hòa vẫn về nhà như thường lệ, việc trong Hàn Lâm Viện cũng ít, nhưng mà giao cho ba bọn họ ít việc.

Cứ như hơn một tháng, cho dù là ngốc tử thì cũng cảm thấy điều gì đó .

Gian khổ học tập mười năm,cả tràn đầy hùng tâm tráng chí, nhưng ở Hàn Lâm Viện ăn .

Tống Chiêu Thanh cũng sắp đến mốc meo , khó Thẩm Hi Hòa và Chúc Tu Viễn vẫn còn yên .

Chúc Tu Viễn : “Nếu thì bây giờ? Có thời gian nghĩ mấy thứ còn bằng thêm vài trang sách nữa.”

Thẩm Hi Hòa mím môi, cảm thấy thích hợp lắm, hàn lâm tu soạn là quan thất phẩm, Hàn Lâm Viện, tiền đồ một mảnh tươi sáng.

Huống chi còn tiền bối dạy bảo nữa, chứ là như thế , giống như là đang cố tình gây khó dễ .

Thẩm Hi Hòa qua Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn, chức quan của hai thấp hơn ……

Tới giờ tan , Thẩm Hi Hòa thu dọn đồ đạc chuẩn về nhà.

Mặt trời đang lặn về phía tây, một đang cửa Hàn Lâm Viện, là Khang Bình hầu.

Khang Bình hầu Thẩm Hi Hòa đang tới, cho đến khi tới gần mới chào hỏi một cái với Thẩm Hi Hòa, “Thẩm đại nhân, lâu gặp.”

Khang Bình hầu nhậm chức ở triều đình, hôm nay đang mặc một bộ quan phục.

Sắc mặt Thẩm Hi Hòa đối với Khang Bình hầu lắm, bước chân ngừng một lát, “Hầu gia.”

Khang Bình hầu duỗi tay ngăn Thẩm Hi Hòa, : “Thẩm đại nhân đừng vội , Hứa mỗ chuyện .”

Thẩm Hi Hòa lời gì với Khang Bình hầu, cái gọi là đạo bất đồng khó lòng hợp tác, lời nên cũng rõ ràng .

“Thẩm đại nhân, gần đây ở Hàn Lâm Viện ?” Trên mặt Khang Bình hầu nở nụ quen thuộc, giống như một trưởng bối vỗ bả vai của Thẩm Hi Hòa. “Người trẻ tuổi, hiểu những thứ uẩn khúc ở bên trong……”

Thẩm Hi Hòa hất tay Khang Bình hầu xuống, “Cái gì mà uẩn khúc, là quan bao che cho , cấu kết với ?”

Giọng Thẩm Hi Hòa lạnh lùng, phảng phất giống như ngọc thạch va .

Khang Bình hầu nhíu mày.

Thẩm Hi Hòa lùi một bước, phủi phủi bả vai , “Cái thì tất nhiên là , nhưng mà nghĩ tới lấy đó hổ thẹn, mà ngược cho rằng đó là quang vinh.”

Đời của Khang Bình hầu từng một tiểu bối nào những lời như cả, thật sự là nhịn nữa.

Hơn nữa những lời , chỉ thể ngầm hiểu, còn Thẩm Hi Hòa trực tiếp .

Thẩm Hi Hòa cho rằng là ai chứ, xuất Trạng Nguyên thì lắm ? Hắn cho rằng một cốt khí, nhưng mấy thứ mặt cường quyền thì tính là gì chứ.

Khang Bình hầu tức bực, mệt còn để cho Thẩm Hi Hòa con rể , đề bạt , Thẩm Hi Hòa quả thực là si tâm vọng tưởng .

Trạng Nguyên thì như thế nào, vẫn còn Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn, ai cũng giống như Thẩm Hi Hòa nặng nhẹ .

Khang Bình hầu thầm nghĩ, là Trạng Nguyên thì “tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả” , cho rằng là thứ gì.

Loading...