Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-04-02 00:56:03
Lượt xem: 384

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Hi Hòa từ đầu đến đuôi, chính tai Cố Tiêu hận thể lập tức xuất hiện ở mặt nàng.

Làm thể hổ như , cái gì cũng dám .

Trên tay Trần thị cầm hành lá rửa sạch,vẫn còn nhỏ nước, Thẩm Hi Hòa gật đầu gọi một tiếng đại tẩu.

Trần thị : “Tam Lang trở về, đường vất vả , tẩu đem hành đưa qua cho nương.”

Trần thị phòng bếp, sân chỉ còn hai Cố Tiêu và Thẩm Hi Hòa.

Thẩm Hi Hòa thần sắc nhàn nhạt, Cố Tiêu một cái, Cố Tiêu cho rằng sẽ giống như , kêu cô phòng, đó giáo huấn một trận.

Thẩm Hi Hòa định mở miệng chuyện, kết quả lời còn , Cố Tiêu : “Muội hỗ trợ, trong phòng nước lạnh, rửa tay , một lát là thể ăn cơm .”

Cố Tiêu vội vàng chui phòng bếp, cô cũng ngốc, ở đó chờ Thẩm Hi Hòa giáo huấn , cùng ở chung một chỗ còn bằng nấu cơm .

Nấu cơm thơm vui vẻ.

Giữa trưa bánh rán hành, quan trọng nhất chính là hành và bột mì, cho một miếng mỡ heo nồi đun nóng từ từ, đó rải một ít hành lá xắt nhỏ lên , chiên trong dầu nóng,cả phòng đều là mùi thơm của hành lá.

Quết dầu lên bột để tạo thành từng lớp, thoa một lớp dầu gấp , cứ tiếp tục như , đến lúc đó một chiếc bánh thể nhiều lớp.

Bột chủ yếu là dùng phần lớn bột mì trắng trộn thêm một ít bột khoai lang với , cho nên màu vàng nhạt, trong đó còn bỏ thêm hành lá, mặt bánh màu xanh lá của hành, chỉ thôi cũng thấy ngon .

Nồi canh sườn heo vẫn còn đang sôi sùng sục, nắp nồi thường đẩy lên bởi nóng, mùi hương bay khắp nơi.

Cơm là do Cố Tiêu , Trần thị và Lý thị phụ trách thêm củi, Chu thị ở một bên , bà chỉ chằm chằm gạo và bột mì, còn xem dầu dùng nhiều .

Non nửa bình mỡ heo Cố Tiêu múc một nửa, Chu thị đau lòng thôi, cái để xào rau mỗi bỏ một ít, là thể ăn lâu đấy, Chu thị nhíu mày, “Dầu bỏ nhiều quá , dùng nhiều như nữa.”

Cố Tiêu: “Con nương, đợi lát nữa nương nếm thử xem, khẳng định là ăn ngon.”

Chu thị xụ mặt : “Dùng nhiều dầu như cho dù hầm sừng bò cũng ăn ngon!”

Trần thị Lý thị kinh ngạc , chỉ như xong?

Nhớ đây khi các nàng nấu cơm, cẩn thận bỏ nhiều dầu, Chu thị thể răn dạy một hồi lâu, Cố Tiêu lúc dùng bột mì dùng dầu, trong nồi còn hầm xương sườn đấy, mà chỉ một câu nhẹ nhàng như cho qua.

Cố Tiêu nhẹ nhàng thở , “Nương, phòng bếp nhiều khói dầu, mau về phòng nghỉ ngơi , cẩn thận sặc, con cùng với đại tẩu nhị tẩu ở chỗ là đủ .”

Chu thị: “Ừ, cơm nấu xong thì gọi cha con và những khác trở về.” Nói xong, thật sự khỏi phòng bếp.

Trần thị gả đến Thẩm gia mười mấy năm, còn bao giờ thấy qua Chu thị như , Chu thị quản gia nghiêm, lương thực đều do bà cất giữ, một bữa cơm dùng bao nhiêu dầu bao nhiêu muối đều lượng nhất định, khi nào thì giống như hôm nay chứ.

Mấy ngày nay trong nhà cũng mua thịt ăn , trong tay cũng một ít tiền, nghĩ như , Chu thị đổi cũng gì kỳ quái.

Lý thị bụng lớn, ghế con nhóm lửa, nàng : “Hôm nay cơm thật là thơm.”

Bánh màu vàng kim, là dùng nhiều dầu.

Trần thị: “Cũng là nhờ Tiểu Tiểu, chúng là dính chút ánh sáng của Tam Lang, nhưng mà hôm nay Tam Lang trở về chút sớm……”

Thẩm Hi Hòa nghỉ về nhà, đường mất nửa canh giờ, hôm nay về nhanh hơn so với bình thường mười lăm phút.

Lý thị : “Có lẽ là vội vàng trở về, ở thư viện 5 ngày, nhớ nhà .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-16.html.]

Vừa , Lý thị Cố Tiêu với ánh mắt trêu ghẹo.

“Còn , Tiểu Tiểu nhớ Tam Lang, Tam Lang liền về đến nhà.” Trần thị ôn nhu .

Mặt Cố Tiêu nhiệt khí trong nồi bốc lên ửng hồng, lời là do cô , nên cô đành đáp , “Muội chỉ là thuận miệng thôi, tướng công thật sự trở .”

nhất định sẽ ít nhiều, cho dù gì, cũng sẽ để cho Thẩm Hi Hòa thấy.

Người cổ hủ, sắc mặt hoà nhã, Cố Tiêu cũng thể đoán Thẩm Hi Hòa bây giờ đang suy nghĩ cái gì.

—— Cố Tiêu thật là chán ghét đến cực điểm!

—— cũng thông, thật là phiền.

Thẩm Hi Hòa rửa sạch tay, mang nhiều đồ vật trở về, hai bộ quần áo, cùng một bọc nhỏ điểm tâm đưa cho Chu thị.

Căn phòng sạch sẽ, chăn giường đặt ngay ngắn, cửa sổ mở , ánh nắng chiếu phòng.

Thẩm Hi Hòa khỏi nghĩ tới dáng vẻ của Cố Tiêu, mặt mày linh động , rõ ràng giữa trưa ngày hôm qua mới thấy qua, nhưng mà giờ to gan lớn mật thành như .

Cảnh xuân tươi , Thẩm Hi Hòa quanh phòng hai vòng, đó ngoài gọi Thẩm lão gia tử bọn họ về ăn cơm.

Giữa trưa ăn cơm, theo thường lệ vẫn là Chu thị phân chia bánh, một cân xương sườn mấy miếng, Thẩm lão gia tử một miếng, Thẩm Hi Hòa một miếng, hai miếng cho Cố Tiêu, đại phòng nhị phòng mỗi phòng một miếng.

Còn dư hai miếng, Chu thị ăn, cũng nỡ ăn, nên giữ cho Thẩm Hi Hòa ăn buổi tối, miếng còn giữ cho Tiểu Tiểu.

Một bàn chằm chằm mấy miếng thịt, ai cũng ăn, Cố Tiêu cúi đầu, đem xương sườn trong chén gắp lên.

Hai miếng thịt , Cố Tiêu cho Thẩm Hi Hòa, ……

Xương sườn đặt ở trong chén Chu thị.

Chu thị ừ một tiếng, Cố Tiêu là thật tâm cho bà,bà liền nhận, thiên vị thêm chút là .

“Thịt là Tiểu Tiểu mua để Tam Lang bồi bổ , chỉ mấy miếng , nhiều hơn thì .” Chu thị phân xong thịt đến phân bánh, bánh rán hành còn bốc khói nghi ngút, mỗi một cái, nam nhân thì thêm cái thứ hai.

Sắc mặt Chu thị hơn một chút, cô cắn một miếng xương sườn, dùng nước trong hầm, hầm hơn một canh giờ, thịt mềm thơm nhừ, ăn thật sự ngon.

Thẩm Hi Hòa cúi đầu ăn cơm, trong lòng chút phức tạp.

Ăn trưa xong, nghỉ một lát việc tiếp, Cố Tiêu nghỉ thêm một lát, Thẩm Hi Hòa trở cô cũng chỉ thể ngủ tràng kỷ thôi, một lát , cửa đẩy , Thẩm Hi Hòa với Cố Tiêu: “…… Tiểu Tiểu, ngoài một chút.”

Cố Tiêu dậy, “Muội vì ngoài a?”

Thẩm Hi Hòa: “Ta quần áo.”

Xuống đồng việc mặc áo vải thô, bộ .

Trên đời còn nào bá đạo và vô lý hơn so với Thẩm Hi Hòa ?Chỉ là quần áo mà thôi vì ngoài chứ, giống như cô sẽ lén bằng, Cố Tiêu hít sâu một , từ tràng kỷ bước xuống, “Được, bây giờ sẽ ngoài.”

Thẩm Hi Hòa ở bên cạnh trường kỷ, chút bất lực, cũng chuyện gì, rõ ràng ý đuổi Cố Tiêu ngoài mà, trầm giọng : “Tiểu Tiểu……”

“Huynh yên tâm, cửa cũng sẽ giúp đóng .” Cố Tiêu mới , cho cô bạc cô cũng thèm .

Cố Tiêu khỏi phòng, càng nghĩ càng tức giận, Thẩm Hi Hòa nghĩ cô là như thế nào chứ, cô sẽ lén ?

Loading...