Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-04-03 00:34:57
Lượt xem: 407
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hi Hòa nhanh chóng xong quần áo, mở cửa , ngoài cửa còn bóng dáng Cố Tiêu nữa, Thẩm Hi Hòa ở trong sân tìm thấy phòng bếp tìm, nhưng phòng bếp cũng .
Trần thị đang thu dọn chén đũa, Thẩm Hi Hòa hỏi: “Đại tẩu, Tiểu Tiểu ?”
Trần thị : “Mới ngoài, chắc là ngoài ruộng .”
Đang giữa trưa, Thẩm lão gia tử còn đang ở trong phòng ngoài,Thẩm Hi Hòa : “Đại tẩu, ngoài ruộng đây.”
Đất nhà Thẩm gia ở thôn, mấy ngày nay trồng tổng cộng năm mẫu, hai ngày nay trời mưa, cho nên gánh nước về tưới.
Sông cách ruộng một đoạn đường, gánh nước phí sức, Cố Tiêu ở bờ sông, trong tay cầm một đống cỏ.
Thẩm Hi Hòa , sách giỏi, chỉ là đầu óc , nên đến bờ sông rửa sạch sẽ , trong sách tính cách của Thẩm Hi Hòa giống với Chu thị, nhưng cô thật sự .
Động tác tay Cố Tiêu cũng dừng , đem cỏ đan thành một sợi dây cỏ, mùa cỏ cứng hơn nhiều, dây cỏ đan cũng chắc chắn hơn nhiều.
Một đống dây cỏ từ từ biến thành lưới cá, trong lòng Cố Tiêu cũng tức giận như nữa, Thẩm Hi Hòa ở trong nhà của , còn cô chỉ là con dâu nuôi từ bé vẫy tay thì tới, xua tay thì , còn cái gì chính là cái đó , tích góp nhiều thêm chút tiền, mới thể rời sớm một chút.
Lưới cá lớn lắm, Cố Tiêu thử quăng nó xuống sông, cô từng qua lưới cá, nhưng mà đánh qua cá bao giờ, sông nhiều cỏ, một lúc chờ đợi Cố Tiêu thử nhấc lưới lên, lưới cá nặng đến kinh .
Cố Tiêu sức lực nhỏ, kéo lưới cũng vô cùng tốn sức, nhưng nỡ bỏ tay , lỡ như bên trong tất cả đều là cá thì .
Cô lâu ăn cá , nếu là cá lớn thì thể hầm ăn, nếu là nhỏ thì xin Chu thị một ít dầu, chiên chắc là , nhưng rán sơ qua chắc là thể.
Cố Tiêu dùng sức kéo mạnh lưới cá lên, Thẩm Hi Hòa cuối cùng cũng từ trong nhà tìm tới, xa xa thấy Cố Tiêu ở bờ sông, nửa hướng xuống , vội vàng hét lên, “Cố Tiêu!”
Cố Tiêu hoảng sợ, “Thẩm…… Tướng công, mau tới đây, trong cái gì đó!”
Tim Thẩm Hi Hòa nhảy khỏi lồng ngực, giáo huấn Cố Tiêu một trận, “Muội tới bờ sông cái gì, sông bao nhiêu sâu bao nhiêu lạnh , bây giờ đang là giữa trưa, bên ngoài đến một cũng , lỡ như rớt xuống, ai sẽ cứu !”
Cố Tiêu: “Huynh đừng chuyện, kéo lưới, nhanh kéo lưới nha!”
Thẩm Hi Hòa mím môi, vòng qua tay Cố Tiêu, đem lưới kéo lên, lưới cá kéo lên,bên trong năm sáu con cá đang giãy dụa, còn đều là cỏ màu xanh lá.
Thực sự cá nha, ánh mắt Cố Tiêu sáng lên, “Cá cũng nặng đến hai ba cân đó!”
Thẩm Hi Hòa trầm mặc
Cố Tiêu vui vẻ : “Thật quá, thật quá, cá ăn .”
Thẩm Hi Hòa vẫn còn đang giận dỗi, trong lòng Cố Tiêu vui,nên so đo cùng , “Ai, chắc chắn sẽ để lưới cá kéo xuống , cùng lắm thì bỏ , tướng công, cá thể cho bổ thể, canh cá bổ nhất.”
Loại lời Cố Tiêu qua nhiều , chuyện gì chỉ cần đem Thẩm Hi Hòa đặt ở phía , thì sẽ dễ hơn nhiều.
Cho nên vô cùng thuận miệng.
Sáu con cá, một con nặng hai ba cân, cá kho nấu canh cá viên, ăn thế nào mà !
Thẩm Hi Hòa nghẹn họng: “Muội đây là vì bắt cá cho …… bổ ?”
Cố Tiêu chớp chớp mắt, dù Thẩm Hi Hòa cũng sẽ ăn, như cũng sai, “ , sách đầu óc mệt mỏi, đầu cá đều để cho ăn.”
Ăn cái gì bổ cái gì, lấy hình bổ hình, bổ cái đầu óc thích suy nghĩ miên man của Thẩm Hi Hòa.
“Vậy cũng nên tới bờ sông.” Thẩm Hi Hòa : “Nước sông sâu, rơi xuống sông .”
Cố Tiêu: “Đã , Tam ca, thả thêm lưới khác ?”
Cá đang nhảy loạn trong lưới, Thẩm Hi Hòa sợ Cố Tiêu sẽ tự tới, liền : “Lại thả thêm một liền trở về.”
Thẩm Hi Hòa đánh lưới qua bao giờ, thả lưới bắt gì ngoài cỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-17.html.]
Thẩm Hi Hòa đem lưới thu hồi : “Trở về thôi.”
Cá dùng dây cỏ xuyên qua, Thẩm Hi Hòa một xách bốn con, Cố Tiêu xách theo hai con cá cùng lưới cá.
Con cá quẫy đuôi, cả Thẩm Hi Hòa ướt nhẹp.
Cố Tiêu nhếch miệng, quẫy lắm, để cho quần áo thêm vài , lẽ là ý trong mắt cô thể nào che giấu , Thẩm Hi Hòa thấy bèn hỏi, “Vui như ?”
Cố Tiêu ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời, “ a.”
Thẩm Hi Hòa cong khóe miệng, nhưng nhanh buông xuống, “Vậy cũng phép một bờ sông.”
Tật của Thẩm Hi Hòa cũng thật nhiều, quần áo thì cô ngoài, bờ sông thì thể , sáu con cá nhất định cho ăn hết.
Cố Tiêu gật gật đầu, “Đã .”
Thẩm lão gia tử bọn họ còn đồng, bây giờ ngoài trời đang nắng to, sợ sẽ phơi đến hoảng.
Chu thị bên ngoài, “Tam Lang cùng Tiểu Tiểu .”
Trần thị cũng , “Tam Lang ngoài tìm Tiểu Tiểu, chắc là lát nữa sẽ về.”
Chu thị: “Trưa nắng như cứ chạy bên ngoài.”
Chu thị ở ngoài cửa đợi, cũng chờ lâu, bà từ xa thấy Thẩm Hi Hòa và Cố Tiêu sóng vai cùng trở về, Thẩm Hi Hòa cao gầy, cao hơn một cái đầu so với Cố Tiêu, thật là xứng đôi.
Chu thị một nữa cảm thán bản chọn mối hôn sự quả thực quá , trong lòng bà nhộn nhạo một lát, bỗng nhiên phát hiện trong tay hai họ đều cầm theo đồ vật.
Cả hai tay Cố Tiêu đều rảnh, nên thể vẫy tay để chào hỏi, liền hô một tiếng, “Nương!”
Chu thị tập trung , hảo gia hỏa, cá từ , còn những sáu con.
Chu thị ngoài nghênh đón, “Hai các con , cái ……từ tới!”
Cố Tiêu chạy chậm hai bước, giọng vô cùng kích động, “Nương, vớt từ sông, tướng công sẽ ở nhà nghỉ ba ngày, cái để bồi bổ !”
Chu thị : “Bờ sông bên đó thể loạn , nước sâu, năm ngoái còn c.h.ế.t đuối đấy!”
Cố Tiêu: “Nương, suỵt! Nhà chúng bắt cá, thể để cho khác thấy nha, con về tuyệt đối nữa, nương đừng con nữa.”
Chu thị giận sợ, Cố Tiêu vì Thẩm Hi Hòa thật là cái gì đều , “Tam Lang!”
Thẩm Hi Hòa ở phía , : “Nương.”
Chu thị : “Đây đều là Tiểu Tiểu đặc biệt vì con mà bắt, con cũng thể cô phụ tâm ý của Tiểu Tiểu .”
Thẩm Hi Hòa liếc Cố Tiêu, gật đầu một cái, “Ân.”
Cố Tiêu sửng sốt một chút, tâm ý của cô?
Không đến vì Thẩm Hi Hòa , cho dù , Thẩm Hi Hòa thể nhớ đến cái của cô chứ.
Cố Tiêu để ý Thẩm Hi Hòa nghĩ như thế nào, cô mỉm , đến bên cạnh Chu thị, “Nương, cá như thế nào nha?”
Chu thị rốt cuộc nở nụ , cá cần tiền, hơn nữa đến sáu con, ăn trong bao lâu đây, cả nhà đều thể ăn ngon một bữa .
Thẩm gia lúc ăn tết cũng cá, ý nghĩa hàng năm đều dư thừa, coi đó là một điềm lành.
Chu thị cá đều là bỏ trong nồi hầm, canh cá hầm hầm thêm mấy ngày đồ ăn , một con cá thể ăn nửa tháng.
bây giờ Chu thị Cố Tiêu đồ ăn ăn ngon, xương sườn giò heo, còn bánh rán hành, cho nên yên tâm mà giao cho Cố Tiêu, “Con cứ xem mà là .”
Cá để buổi tối mới , sáu con cá đều cho trong bể, Trần thị Lý thị mấy con cá , đôi mắt đều sáng lên ít, sáu con cá, cộng mười mấy cân, chắc cũng sẽ ăn một miếng.