Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-04-21 03:13:48
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa hàng quyết định xong, liền bắt đầu trang hoàng, cửa hàng thiên về màu sáng, ngăn tủ và bàn đều là màu gỗ nhạt, bàn cũng là hình vuông hình tròn, mà là bàn dài, phía phủ khăn trải bàn Cảnh thái lam.

Khăn trải bàn dệt bằng sợi len, phía bày hai cái bình hoa, bình hoa là hình dáng thường thấy, mà miệng bình cong, bình màu trắng ngà, vẽ một đóa hoa nhỏ màu hồng đó.

Cái còn thì thấp hơn một chút, miệng bình lớn, đó vẽ một chú mèo con nhỏ, đang nheo mắt l.i.ế.m móng vuốt, ngây thơ đáng yêu.

Trong bình cắm hai đóa hoa hồng màu hồng và mấy cây cỏ xanh.

Một dãy ghế đẩu dựa tường, phía cũng trải một tấm đệm bằng lông dê, tường cũng nhiều thứ, đóng mấy cái đinh ở đó, treo đồ chơi vải nỉ lên.

Còn tranh dệt len nữa, một mảng lớn hoa hướng dương,lúa mì màu vàng, sóng biển màu xanh……

Phía quầy còn treo một cái tủ,nhưng mà bên trong gì cả, tủ dán mấy tấm vải, phía vẽ thực đơn, phía là bánh kem nhỏ, phía là niêm yết giá tiền.

Tổng cộng ba tờ giấy, một hàng tám món, tổng cộng 24 món đồ.

Bánh kem mười tám loại, bánh kem nhỏ các sáu loại hương vị, còn chính là bánh ngàn tầng và bánh pancake với lớp bỏ bánh từ gạo nếp và nhân kem bơ trái cây.

Trà hoa ba loại, hoa cúc, hoa hồng, hoa nhài, ba loại sữa, bên trong thể cho thêm thạch, khoai môn,trân châu bằng gạo nếp và đường đỏ.

Lầu một một cái bàn dài, lầu hai bốn nhã gian, trang hoàng giống với lầu một,nhưng mà bàn là hình bầu dục, một phòng bốn cái ghế, đủ thì thể đem lên tiếp

Hậu viện là nơi bánh kem và sữa, khách nhân gọi món xong, thực đơn sẽ đưa tới hậu viện, xong thì bưng lên đây.

Mà nguyên liệu để thì đặt ở trong ngăn tủ, cũng một cái danh sách nữa.

Một phần đất sét và men màu, giá là một lượng bạc, một phần nguyên liệu để đồ chơi vải nỉ là hai lượng,len bán theo cuộn, một cuộn là hai lượng, dệt một cái áo lông thì ba cuộn là đủ .

Tong cửa hàng đặt đồ gốm sứ, đồ chơi vải nỉ, áo lông và thảm lông sẵn, đều là do Cố Tiêu và Linh Đang .

Chưởng quầy là ai thì Cố Tiêu cũng nghĩ xong , sẽ để cho Linh Đang , Linh Đang thể cứ luôn ở trong Đa Bảo Các , sẽ ở trong cửa hàng thủ công .

Sau đó còn sư phó điểm tâm nữa, cũng sẽ ở nơi .

Bận rộn cho đến cuối tháng.

Cố Tiêu hoa mới, tháng 5 là mùa hoa nở, nên cô cắm hoa bất tử nữa.

Có khi là hoa hải đường, khi là hoa lan, khi là nguyệt quý, cả phòng đều là mùi hoa, dễ ngửi.

Cố Tiêu đang cúi đầu đùa nghịch hoa tươi, Lưu Niệm Từ từ ngoài cửa bước , nàng tới đưa đồ sứ mới nung.

Lần nung đều là màu men, gồm dĩa, chén, chai cũng , hình dạng khác , tất cả đều là Cố Tiêu bằng cảm giác, nhưng mà sản phẩm nung khá .

Hai đem đồ sứ trong phòng, đột nhiên Thẩm nhị oa chạy tới, chạy một đường, thở hổn hển, ngắt quãng, “Tiểu thẩm…… quán ăn xảy chuyện ……”

Cố Tiêu nhíu mày, “Làm ?”

Thẩm nhị oa vẻ mặt lo lắng, chuyện xảy quá đột ngột, dăm ba câu cũng giải thích rõ , “Tiểu thẩm, ăn đồ của quán đau bụng.”

Cố Tiêu thần sắc khó hiểu, đau bụng chứ, trời càng nóng,thì quán ăn càng chú ý hơn, bây giờ thịt đều là buổi sáng mua, hàu thì đưa thêm tiền, để cả ngày lẫn đêm, chỉ cần hai ngày là đưa tới .

Đồ mà ngày hôm còn dư thì ngày hôm tuyệt sẽ dùng nữa, thể đau bụng .

“Là ai đau bụng?”

Thẩm nhị oa : “Là Lục cô nương của Trung bá phủ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-199.html.]

Lục Vân Sương, Cố Tiêu nhớ rõ vị cô nương , yên tĩnh, cầm khăn tay che mặt nhẹ.

“Ta trở về xem .”

Trước cửa quán ăn vây quanh ít , quản gia của Trung bá phủ cửa, vẻ mặt giận dữ.

Trần thị các nàng gặp qua chuyện bao giờ, mặt nghẹn đến đỏ bừng, trong lòng Trần thị cũng tức giận, “Thức ăn trong quán ăn tuyệt đối thành vấn đề, nhà chúng cũng ăn, ai là đau bụng cả.”

Lục quản gia : “Tiểu thư nhà chúng ngoài ăn cơm ở nhà , thì cũng chỉ tới quán ăn, tiểu thư ăn cơm do đầu bếp trong phủ mười mấy năm cũng xảy chuyện gì, tới quán ăn vài thì đau bụng, còn là quán ăn của các ngươi vấn đề .”

Trần thị hít sâu một , “Vậy thì tại những khác đều việc gì!”

Lục quản gia nghẹn lời, “Dù thì cũng chính là quán ăn vấn đề, hôm nay dù thế nào cũng đưa một lời giải thích mới !”

Cố Tiêu chen từ đám đông, “Ngài đừng gấp, nếu như là nguyên liệu nấu ăn của quán ăn chúng vấn đề, thì chắc chắn sẽ cho một lời giải thích.”

Lục quản gia tức giận, Lục Vân Sương là lớn lên, khi còn nhỏ thể nhược, thật vất vả mới lớn như , tất cả đều dựa thức ăn tinh tế mà nuôi, mấy thức ăn ở bên ngoài cũng dám ăn.

Loại quán ăn nên mở .

Cố Tiêu Lục quản gia, “ nếu là vấn đề của quán ăn, thì ngài xin quán ăn chúng .”

Lục quản gia hừ lạnh một tiếng, “Không là vấn đề của các ngươi thì còn thể là vấn đề của ai chứ.”

Cố Tiêu : “Vậy thì nhiều vấn đề đấy, theo , tì vị nhược thì thể ăn đồ dầu mỡ và đồ cay, cho dù ăn thì cũng thể ăn thường xuyên , còn nữa, ăn đồ cay, thì thể ăn đồ lạnh, phạm mấy thứ kiêng kị thì cũng dễ tiêu chảy.”

“Nếu như ăn đau bụng mà đổ tội là do nguyên liệu của quán ăn, thì chẳng là oan uổng cho .”

Lục quản gia quan tâm mấy chuyện , dù thì ăn ở đây mới hư bụng, hơn nữa ở chỗ hơn nửa ngày , chẳng lẽ nhận .

“Vậy thì cũng thể là do nguyên liệu nấu ăn , phòng bếp của các ngươi chừng đồ gì sạch sẽ, chỉ là tiểu thư nhà chúng xúi quẩy, khác mấy ngày nữa lẽ cũng sẽ hư bụng thôi.”

Mấy dễ lay động, lời thì trong lòng cũng chút do dự, cho dù là đồ ăn ngon tới thì cũng dám tới ăn nữa.

Mắt Trần thị và Lý thị đều tức giận tới đỏ lên, Trịnh thị cắn môi , khác nàng còn , phòng bếp của quán ăn sạch sẽ, đồ ăn rửa qua hai , chén bát đũa rửa hai còn tráng qua một , dầu chiên đồ ăn đen một chút là dùng nữa.

Thẩm gia đều là thích sạch sẽ, phòng bếp thì đầu đều quấn khăn trùm đầu, chỗ nào cũng sạch sẽ bóng loáng, thể thức ăn hư chứ.

Cố Tiêu hắng giọng : “Nếu ngài như , thì mời phòng bếp của quán ăn xem, như thì ăn cơm cũng thể yên tâm hơn.”

Thời buổi nấu cơm đều ở phía bếp, như thế nào cái gì ai , bưng lên thì ăn thôi, nhưng mà nghĩ cũng thấy sợ, ai bỏ thứ gì trong .

Nếu thể phòng bếp một cái, thì cũng yên tâm hơn .

Lục quản gia : “Vậy thì xem.”

Bán thức ăn gì mà hôi như , phòng bếp thể sạch sẽ đến chứ.

Cố Tiêu : “Phòng bếp lớn lắm, chỉ thể vài mà thôi, nếu như chờ thì chờ, chờ kịp thì thể hỏi mới bước .”

Lục quản gia thấy Cố Tiêu khí định thần nhàn,thì trong lòng chút bồn chồn.

Cố Tiêu tiến lên một bước, nhẹ giọng : “Ngài hẳn là phu quân ở Hộ Bộ, cho nên chúng thể lấy danh dự của quán ăn đánh đố chứ.”

Trong lòng Lục quản gia lộp bộp một cái.

Cố Tiêu với Lục quản gia, “Được , một chỉ thể ba , ai sẽ do quyết định.”

Loading...