Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 201
Cập nhật lúc: 2025-04-21 23:35:04
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm nhị oa đã dẫn ba nhóm người vào trong xem rồi, người ở bên ngoài có chút đói bụng, cũng không định đi vào trong nhìn nữa, một đám vào sảnh chính tìm vị trí ngồi xuống.
Cố Tiêu nói: “Cô tới ăn cơm sao? Nhã gian lầu hai còn có chỗ đấy.”
An Vân chắc chắn là muốn ăn ở chỗ này, nàng gật đầu, trong lòng cũng có chút trách Lục Vân Sương, “Đương nhiên là phải ăn cơm rồi, tới cũng đã tới rồi.”
An Vân lôi kéo tay Cố Tiêu, “Cửa hàng thủ công của cô có phải là sắp khai trương rồi hay không, đến lúc đó ta sẽ tới ủng hộ.”
Cô nương trong Thịnh Kinh có ai mà không có thôn trang hay cửa hàng chứ, đều làm chút buôn bán nhỏ, bằng không cũng sẽ không nuôi sống được cả gia đình.
Cố Tiêu nói: “Đầu tháng sau mới khai trương, không phải cô sắp thành thân rồi sao.”
Thành thân thì cũng không làm chậm trễ được việc gì, An Vân cũng không muốn sau khi thành thân thì sẽ giống như mấy vị phu nhân kia, hiếu thuận cha mẹ chồng, giúp chồng dạy con.
Nàng là ai chứ, là quận chúa do đích thân Hoàng Thượng sắc phong đấy.
Một mình An Vân chiếm một nhã gian, Cố Tiêu và nàng ấy ăn một miếng điểm tâm xong liền xuống dưới lầu hỗ trợ, hôm nay có rất nhiều khách tới quán ăn.
Trần thị và Lý thị đều tươi cười mà nấu cơm, trong lòng Trịnh thị cũng rất vui vẻ, nàng ta cũng không phải là người biết cách nói chuyện, nhìn Cố Tiêu nói chuyện, thì trong lòng nàng ta đã cảm thấy rất vui rồi.
Sau này nên mạnh mẽ hơn nữa.
Cố Tiêu bận xong liền quay về cửa hàng, Lưu Niệm Từ hỏi cô chuyện có lớn lắm không, Cố Tiêu lắc đầu, “Không lớn lắm, cô không cần lo lắng đâu.”
Lưu Niệm Từ cũng muốn đi nhìn, Cố Tiêu lại để nàng ở lại trông cửa hàng, chuyện Thẩm gia không cần nàng phải ra mặt, người càng nhiều thì sẽ càng phiền toái.
Cố Tiêu nghĩ lại mà có chút sợ, may mắn là quán ăn vẫn luôn dùng thứ tốt, đồ hôm trước còn thừa đều mang về cho người trong nhà ăn, hoặc là tặng cho khách mang về, nếu không thật sự xảy ra chuyện gì thì phải gặp quan rồi.
Thẩm Hi Hòa làm quan không dễ, trong nhà không giúp đỡ được gì thì thôi đi, ngàn vạn lần không thể thêm phiền toái được.
Lưu Niệm Từ gật đầu, “Vậy là tốt rồi.”
Quán ăn Thẩm gia buổi sáng xảy ra chuyện, nhưng mà chuyện này vẫn không yên, thật đúng là đã tra ra mấy tiệm ăn nhỏ nấu ăn không sạch sẽ.
Có người thật đúng bởi vì ăn cơm ở bên ngoài mà thượng thổ hạ tả, đi y quán mới biết là ăn trúng đồ không sạch sẽ.
Sau đó liền tìm tới quán ăn mà mình đã ăn qua, chủ quán một mực chắc chắn không phải là do thức ăn trong tiệm, vậy phải làm sao bây giờ, vậy thì vào trong bếp nhìn một cái đi.
Lần này thì chủ quán không giữ vững được sắc mặt nữa.
Người đã làm chuyện xấu thì trong lòng ắt có quỷ, nói chuyện cứ trốn tránh ấp a ấp úng, không nói được rõ ràng. Cái này càng không được, nháo đến một hai phải vào trong xem,có cản cũng cản không được.
Kết quả đi vào, thiếu chút nữa là nôn ra.
Kệ bếp đen thui, khắp nơi đều là vết dầu mỡ, trên tường có một tầng khói dầu dày đặc, không biết đã mấy năm không lau qua rồi, còn thịt và rau không biết có rửa qua không nữa, nhìn lão bản mặc quần áo sáng sủa,không ngờ phòng bếp lại là như vậy.
Nghĩ tới thức ăn mà mình ăn được nấu ở nơi như thế này, thì đầu óc không nghĩ thêm được gì nữa.
“Báo quan! Báo quan!Theo ta đi gặp quan!”
Vài người áp giải lão bản tới quan phủ,mấy tiệm ăn như thế này trong thành Thịnh Kinh không biết còn có bao nhiêu nữa, dù sao thì Lại Bộ và Hộ Bộ mấy ngày nay đều rất bận rộn.
Tống Chiêu Thanh nói: “Việc này tương đương với cố ý hạ độc hại người, nhất định phải ăn cơm tù một thời gian.”
Thẩm Hi Hòa thấy thần sắc hắn không đúng, hỏi một câu, “Làm sao vậy?”
Tống Chiêu Thanh che miệng,vẻ mặt rất đặc sắc, “Đừng nói nữa, đã đóng cửa mấy nhà, trong số đó ta đã ăn hơn phân nửa rồi.”
Không có vị hôn thê, lại không người hầu hạ, vậy thì phải tới tiệm ăn ăn cơm, tiệm ăn tại gia trong thành Thịnh Kinh, hơn phân nửa Tống Chiêu Thanh đều đã đi qua,thấy ăn ngon thì còn tới rất nhiều lần nữa.
Nghĩ lại mình trước đây đều là ăn mấy thứ gì nữa không biết.
Sắc mặt Chúc Tu Viễn tái nhợt, môi khô nứt, ngay cả nước cũng uống không vô.
Tống Chiêu Thanh cố sức mà nâng tay lên, “Chúc huynh đi cùng với ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-201.html.]
Tống Chiêu Thanh đột nhiên cảm thấy mình thật là khổ mà, trước đây lúc ăn thì không cảm thấy gì, bây giờ khi biết những nơi đó trông như thế nào, thì cả người hắn đều rất khó chịu.
Chỗ nào cũng đau.
“Có phải là ta đã trúng độc rồi hay không, ta ăn nhiều như vậy, có phải là bệnh tình đã nguy kịch, không có thuốc nào cứu được rồi hay không……” Tống Chiêu Thanh là người rất quý trọng sinh mệnh.
Thẩm Hi Hòa cúi đầu nói, “Chắc là không có việc gì đâu, người xảy ra chuyện đều thượng thổ hạ tả, đi y quán nhìn một cái thì khỏi rồi. Huynh không cần quá mức lo lắng.”
Chúc Tu Viễn nhấp một ngụm trà, “Loại người này, theo lý nên nghiêm trị.”
Việc này không do Lễ Bộ quản, nhưng cũng đủ làm người lòng đầy căm phẫn, Thịnh Kinh không có nơi chuyên môn quản cái này, lúc này lại xảy ra chuyện lớn như vậy, cần phải nghiêm khắc chấn chỉnh mới được.
Tiệm ăn nhỏ trong Thịnh Kinh rốt cuộc có bao nhiêu nhà, tửu lâu lớn có mấy nhà, các quán rượu và tửu lầu ở những nơi khác nữa, phía sau bếp là cái dạng gì không ai biết được.
Đầu bếp cũng là sư phó, cũng là một nghề truyền thừa, không cho người khác vào bếp, là sợ có người sẽ học lén. Cố Tiêu làm người ngay thẳng không sợ bị nói xấu, để cho người khác vào phòng bếp nhìn, xem như đã mở ra một tiền lệ mới.
Đã bắt tại trận được năm nhà, còn những nhà không bắt được thì sao?
Thẩm Hi Hòa đặt ly xuống, nói: “Lại Bộ và Hộ Bộ đích xác đã chuẩn bị nghiêm khắc chấn chỉnh rồi.”
Trước đây có xét xử, nhưng quan quyền cấu kết, nên không có tác dụng, bây giờ chấn chỉnh lại, chắc là có thể bắt được không ít người.
Tống Chiêu Thanh xoa bụng, “Sau này từ tửu lầu lớn đến quán rượu nhỏ, cứ cách ba tháng thì sẽ có người chuyên môn tới kiểm tra, tùy thời sẽ có người tới kiểm tra nữa, nếu như còn xuất hiện loại tình huống này,thì trực tiếp hạ lệnh chấn chỉnh.”
Chuyện này không phải là chuyện một sớm một chiều, con đường phía trước phải đi từ từ.
May mắn có quán ăn Thẩm gia mở đầu, bằng không thật đúng là không dễ làm.
Chúc Tu Viễn gật đầu, “Nên làm từ sớm rồi.” Nếu như làm sớm hơn, thì cũng không đến mức ăn nhiều như vậy……
Tống Chiêu Thanh đột nhiên đứng lên, “Không phục lệnh thì trực tiếp nhốt vào nhà lao, không lau dọn phòng bếp cho sạch sẽ thì sẽ hủy phòng bếp đi, để xem bọn họ còn dám kiếm tiền một cách vô đạo đức hay không.”
Tống Chiêu Thanh đã trân quý tính mạng còn thích suy nghĩ lung tung, “Sẽ không đem thức ăn còn thừa lại của bàn trước bưng lên cho bàn sau ăn chứ, ta ra ngoài nôn một lát, ọe……”
Thẩm Hi Hòa ngay cả tâm tư uống trà cũng không có.
Chúc Tu Viễn gác tay lên trán, “Không nói việc này nữa, phía nam đã mưa liên tiếp mấy ngày nay rồi, Lễ Bộ phong tỏa tin tức, huynh có nghe được tin gì không?”
Thẩm Hi Hòa nói: “Mấy ngày nay ở phía nam đúng là có mưa rất nhiều, nhưng mà không có tin không tốt nào truyền về.”
Không có tin không tốt vậy chính là tin tức tốt rồi.
Chúc Tu Viễn cười, “Năm ngoái bận rộn mấy tháng, cuối cùng cũng không làm vô ích rồi.”
Lũ lụt Tấn Dương đã làm khổ bá tánh mấy năm nay, tháng năm và tháng tám mưa nhiều nhất, mùa màng bị hư hỏng rất nhiều, trôi giạt khắp nơi,người đói đến xanh xao vàng vọt, bây giờ không có lũ lụt nữa, trời mưa có to đến mấy thì cũng không thể gây ra lũ lụt được.
Chờ khi mưa tạnh, thì đất cũng có cơ hội để thở rồi.
Hiệu quả và lợi ích trăm năm.
Bây giờ Trịnh thái phó tuổi tác đã cao, Chu Mục Chi lại có công trị thủy, theo như Chúc Tu Viễn thấy,thì thăng quan chỉ là chuyện trong mấy ngày này thôi.
Tam công biến đổi, triều đình cũng nên thay đổi theo.
Quả nhiên, 5 ngày sau, hoàng thượng hạ chỉ, Trịnh thái phó cáo lão hồi hương, Chu Mục Chi nhậm chức thái phó.
Nguyên Hộ Bộ tả thị lang nhậm chức Hộ Bộ thượng thư, Thẩm Hi Hòa nhậm chức Hộ Bộ tả thị lang,mấy chức quan khác của lục bộ cũng có biến động, nhưng mà Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn thì vẫn giữ chức vụ ban đầu.
Thẩm Hi Hòa nhậm chức chính tam phẩm tả thị lang, có hai lý do thăng quan, một là lũ lụt ở Tấn Dương, hai là hội xét xử, mà chuyện của hội xét xử bây giờ cũng sẽ giao cho Thẩm Hi Hòa phụ trách.
Gia Minh Đế hạ chỉ xong liền tới Ngự Hoa Viên dạo một vòng, hoa trong Ngự Hoa Viên đã nở không ít, thời tiết nóng hơn,mới đi một vòng mà đã ra một thân mồ hôi rồi.
Gia Minh Đế nhìn ra hướng ngoài cung một cái, nhẹ giọng nói: “Cảnh sắc bên ngoài có lẽ sẽ đẹp mắt hơn.”
Trương Bảo Trung nói: “Hoàng Thượng, bằng không xuất cung đi dạo?”